Khi ánh chiều tà nhuốm vàng không gian văn phòng, Thập Ninh và Cố Thượng Phong cùng nhau ngồi trước bàn làm việc, tài liệu và hồ sơ trải rộng trước mặt. Dự án mới mà họ sắp triển khai hứa hẹn mang lại nhiều lợi nhuận, nhưng cũng tiềm ẩn không ít rủi ro. Bầu không khí giữa họ khá nặng nề, tiếng máy điều hòa phát ra những âm thanh đều đặn như nhắc nhở về áp lực đang đè nặng.
"Chúng ta cần phải nhanh chóng đưa ra quyết định." Thập Ninh nói, ánh mắt dừng lại ở biểu đồ cạnh bên. "Nhiều công ty đối thủ đã vào cuộc và thể lực của họ không hề đơn giản."
Cố Thượng Phong gật đầu, nhưng vẻ mặt hắn vẫn không có dấu hiệu dịu lại. Hắn lướt qua các tài liệu với sự nghiêm túc, nhưng tâm trí lại bị chi phối bởi hình ảnh Tô An và sự tương tác giữa cậu và Thập Ninh.
Cố Thượng Phong: "Tôi không thích sự chậm trễ. Mọi thứ phải được thực hiện theo kế hoạch, không có chỗ cho sai lầm." hắn lạnh lùng đáp.
Thập Ninh cảm nhận rõ ràng áp lực trong giọng nói của Cố Thượng Phong. "Tôi hiểu, nhưng chúng ta cũng cần xem xét những yếu tố bên ngoài. Nếu không thận trọng, có thể chúng ta sẽ đánh mất cơ hội này vào tay đối thủ."
Cố Thượng Phong không nói gì, chỉ im lặng lật từng trang tài liệu, trong lòng đang dấy lên những suy nghĩ hỗn độn về sự cạnh tranh không chỉ trong công việc mà cả trong những mối quan hệ cá nhân. Hắn nhận ra mình đang ngày càng khó chịu với việc Tô An gần gũi với Thập Ninh, cảm giác như có điều gì đó không đúng đang diễn ra.
"Có một số chiến lược mà tôi đã nghiên cứu." Thập Ninh tiếp tục, quyết tâm giữ không khí làm việc chuyên nghiệp. "Chúng ta có thể áp dụng phương pháp tiếp cận mới để thu hút sự chú ý từ khách hàng và tạo ra sự khác biệt."
"Thế nào là khác biệt?" Cố Thượng Phong cắt ngang, giọng điệu trở nên sắc bén hơn. "Nếu chỉ là một bản sao cải tiến, chúng ta sẽ không có được gì."
Thập Ninh cảm thấy hơi khó chịu với sự hoài nghi của Cố Thượng Phong. "Chúng ta không thể chỉ trông chờ vào việc xây dựng thương hiệu mà không làm mới nó. Khách hàng cần sự sáng tạo và khác biệt thực sự."'
Một khoảng lặng kéo dài, cả hai đều im lặng, mỗi người chìm trong suy nghĩ của riêng mình. Thập Ninh bắt đầu cảm thấy nỗi lo lắng, không chỉ vì dự án mà còn vì mối quan hệ với Cố Thượng Phong. Hắn quá tập trung vào công việc, không cho phép bản thân mở lòng với những điều xung quanh.
Cuối cùng, Cố Thượng Phong buông tài liệu xuống, nhìn thẳng vào mắt Thập Ninh. "Tôi không muốn mất đi dự án này. Nếu cần, chúng ta có thể thuyết phục khách hàng bằng mọi cách."
Thập Ninh cảm nhận được sự quyết tâm trong ánh mắt Cố Thượng Phong. "Chúng ta sẽ không phải sử dụng những phương pháp không chính thống. Đó không phải là cách mà chúng ta hoạt động."
"Nhưng nếu điều đó cần thiết?" Cố Thượng Phong đặt câu hỏi, nụ cười châm biếm xuất hiện trên môi. "Có phải cuối cùng, kết quả mới là điều quan trọng nhất?"
"Không thể!" Thập Ninh cứng rắn đáp. "Chúng ta có thể thành công mà không cần phải hy sinh giá trị của mình."
Cảm giác căng thẳng lại lấp đầy văn phòng. Hai người nhìn nhau, không ai muốn nhượng bộ. Thập Ninh nhận ra rằng giữa họ không chỉ là một cuộc chiến về ý tưởng mà còn là cuộc đấu tranh nội tâm sâu sắc. Hắn thấy Cố Thượng Phong đang vật lộn với những cảm xúc phức tạp, như thể những cơn gió lạnh lẽo của mùa thu đang thổi vào giữa một không gian đã quá quen thuộc.
Khi ánh sáng tắt dần, chỉ còn lại chút ánh sáng yếu ớt từ đèn bàn, Thập Ninh quyết định phá tan bầu không khí ngột ngạt này. "Chúng ta cần một góc nhìn mới. Có lẽ, một buổi họp với nhóm thiết kế sẽ giúp mở ra những ý tưởng tốt hơn."
Cố Thượng Phong nhìn Thập Ninh với sự ngạc nhiên. Hắn chưa bao giờ nghĩ rằng có thể tìm thấy giải pháp từ một ý tưởng đơn giản như vậy. "Được rồi, lên lịch hợp đi. Nhưng tôi muốn cậu chắc chắn rằng dự án này sẽ hiệu quá."
Thập Ninh mỉm cười, cảm thấy nhẹ nhõm hơn: "Tôi sẽ mang đến kết quả tốt nhất. Thưa Giám Đốc Cố!."
Bầu không khí dần trở lại bình thường, nhưng trong lòng mỗi người, những dòng cảm xúc vẫn đang âm thầm chờ đợi một cơ hội để bùng nổ.