Giang hồ dậy sóng.
Quả thật là giang hồ dậy sóng.
Chuyện kể cách đây ba ngày, bảng xếp hạng mỹ nhân giang hồ đột ngột thay đổi, mà còn là thay đổi một cách chóng mặt.
Bảng xếp hạng mỹ nhân giang hồ vốn do Hà Tâm Sinh lập nên, người này được cho là hiểu biết nhiều trên võ lâm, có tiếng là công bằng chính trực, lại nhanh nhạy tin tức, thế nên bảng xếp hạng võ lâm cao thủ, hay mỹ nhân giang hồ của hắn ta được xem là chuẩn mực đánh giá mà giang hồ tin tưởng.
Phàm là người trong giang hồ, lại là nữ nhi thì càng quan tâm đến bảng đề danh này. Thế nhưng, gần ba năm nay, mười cái tên đứng đầu trong bảng mỹ nhân chưa hề thay đổi.
Đứng thứ nhất phải kể tên đến Thánh nữ ma giáo Trương Kiều Kiều, dẫu không thường xuất hiện nhiều trong giang hồ, nhưng phàm là kẻ từng nhìn qua nàng ta, tuyệt đối không thể nào quên được. Các đây ba năm, một trận chiến lớn giữa võ lâm và ma giáo nổ ra, cũng là lần đầu tiên Kiều Kiều xuất hiện. Để diễn tả nhan sắc của nàng ta, thì hãy xem Hà Tâm Sinh đã viết như thế nào.
“Đó là một nhan sắc hoa nhường nguyệt thẹn. Đó là một đôi mắt sáng tựa ngàn sao, là một đôi môi sắc hồng mới nở, là suối tóc dịu dàng êm ả, là thân hình như hạc lượn trên không. Một ánh mắt nàng nhìn qua, vạn vật như đang ngã mình khụy gối, chỉ mong có thể dâng tất cả tinh hoa cho nàng. Dẫu tinh tú có xa tận muôn trùng, chỉ cần nàng muốn, kẻ hèn của nàng cũng quyết lòng lấy được. Trận đấu năm ấy, Trương Kiều Kiều lần đầu lộ diện, đã khiến cho biết bao anh hùng không tự chủ đánh rơi vũ khí. Chỉ sợ rằng lỡ tay tổn thương một báu vật nhân gian. Nàng là hiện thân của ánh sáng, là tinh hoa của ánh trăng, cũng là hiện thân cho quỷ dữ. Nếu có thể chết dưới tay nàng, thì sống tiếp cũng chẳng còn ý nghĩa.”
Kiều Kiều xinh đẹp, nhưng không kém phần tàn nhẫn. Số người chết dưới tay nàng ta cũng không phải là số ít. Nhưng Hà Tâm Sinh người này chỉ nhìn mặt, không nhìn thân thế. Chỉ cần là mỹ nhân giang hồ, thì là nữ hiệp chánh đạo hay yêu nữ ma giáo liên quan gì đến hắn. Chỉ cần đẹp thì lên bảng xếp hạng thôi.
Đứng thứ hai là ái nữ của Minh chủ võ lâm, Liễu Ngọc Như hay còn được người giang hồ ưu ái gọi là Liễu hiệp nữ. Trong mỹ nhân bảng, Hà Tâm Sinh có viết như sau.
“Trong nhu có cương, trong cương có nhu, nàng là một mỹ nhân phá vỡ tất cả quy luật cổ hủ. Một nữ tử lúc thì dũng mãnh tựa hổ, lúc lại êm đềm tựa một dòng sông thu. Chỉ cần ở cạnh nàng, mọi ồn ào giang hồ như chợt dừng lại. Ánh mắt nàng như có vạn vì sao, khiến kẻ si tình nguyện thành thi nhân mà ca tụng. Đôi môi nàng tựa cung đàn dịu ngọt, khiến thế nhân nguyện dấn mình thành một ca nhân. Nàng đẹp tựa đóa hoa, nhưng đó lại là hoa hồng có độc. Nàng có thể dịu dàng đến vậy, nhưng nàng không cần một cái chậu phàm nhân bó buộc bản thân. Ái nàng, yêu nàng, là cùng nàng rong ruổi giang hồ, là cùng nàng thiên trường địa cửu. Bởi Liễu Ngọc Như ngoài là một nữ nhân, còn là một nữ hiệp danh chấn tứ phương.”
Ngoài Trương Kiều Kiều và Liễu Ngọc Như, tám vị trị tiếp theo cũng là những mỹ nhân có tiếng trong giang hồ, nhưng đa phần danh tiếng thua xa hai người bọn họ. Thế là suốt ba năm nay, Trương Kiều Kiều và Liễu Ngọc Như không ngừng chiếm lĩnh vị trí nhất và nhì, tuyệt không cho kẻ khác cơ hội phản kích.
Vậy mà chỉ trong một đêm, một cái tên đột nhiên xuất hiện, làm rung động mọi người.
Đó là một cái tên hoàn toàn xa lạ, chưa từng nghe thấy trước đây, nhưng chỉ sau một đêm, mọi người đều nhớ rõ. Người đó tên là: Trần Thanh.
Điều khiến mọi người kinh hoàng, không chỉ mỹ nhân này đột ngột từ đâu rớt xuống, lại chiếm ngay vị trí đầu bảng, đè hai cái tên “có thâm niên” xuống hạng nhì và ba. Mà kinh khủng nhất là người này lại là nam nhân.
Quần chúng khi đọc nội dung Hà Tâm Sinh ghi về Trần Thanh, đều trợn trắng mắt.
“Thế nhân quen gọi mỹ nhân, nhưng thế nào là mỹ nhân? Là một nữ tử trang dung xuất sắc? Là một nữ nhân dung mạo tựa thiên tiên? Đó là sai lầm lớn nhất của thế nhân, là sự ngu muội của kẻ quê mùa.
Trần Thanh, người tạo ra một cái nhìn mới về hai chữ “mỹ nhân”, là người lần đầu tiên thay đổi lịch sử của mỹ nhân bảng. Dẫu là một nam nhân, nhưng thử hỏi thế gian có ai sở hữu nhan sắc vượt qua được Trần Thanh. Mọi ngôn từ ca ngợi vẻ đẹp của người này đều là rác rưởi, mọi sự miêu tả về người này đều là tầm thường. Đây là một nhan sắc mà không bút mực nào tả được, chỉ có thể tận mắt chứng kiến mới hiểu được tạo hóa đã ưu ái hắn đến thế nào.”
“Ai là Trần Thanh?”
Đây là câu hỏi được nhiều người hỏi nhất, cũng là câu hỏi mà đi đâu cũng nghe. Nhờ lực lượng “hóng chuyện” gần xa, nhờ sự tò mò không bao giờ mất của nhân loại. Cuối cùng thân thế của Trần Thanh đã lộ diện.
“Trần Thanh, hay được gọi là Trần công tử. Là ái nhân của đại danh đỉnh đỉnh Nam Hồng Sơn Phương Bảo Địa, kẻ được giang hồ ưu ái gọi bằng Phương Thần Rèn, kẻ đứng hàng thứ mười hai trong bảng xếp hạng giang hồ, ai nghe cũng khiếp sợ.
Người này luôn đeo một chiếc mặt nạ che nửa mặt, vô cùng thần bí. Trước đây, cậu không phải là người trong giang hồ, sau khi có tư tình với Phương Bảo Địa mới đến Nam Hồng Sơn, cùng hắn ta leo “cửu thiên tam bách bộ”, trở thành phu nhân được Nam Hồng Sơn thừa nhận của Phương Bảo Địa.
Trong trận đấu hàng năm của Nam Hồng Sơn, một phân đà của phái này bị thế lực bên ngoài dịch dung trà trộn vào, hòng muốn bắt cóc Trần Thanh, may là cậu được cứu kịp, nhưng lại bị lộ ra dung nhan thật. Dẫu Phương Bảo Địa đã ra lệnh các đệ tử giữ kín chuyện này, nhưng may mắn đúng lúc có người của Hà Tâm Sinh xuất hiện vào lúc ấy. Người này ban đầu trà trộn vào đây chỉ vì muốn nắm thông tin kẻ đứng đầu Nam Hồng Sơn năm nay, để về cung cấp cho chủ nhân mình. Không ngờ lại để kẻ này chứng kiến được đệ nhất mỹ nhân lộ diện.
Hiển nhiên Phương Bảo Địa không đủ nhanh như Hà Tâm Sinh, chỉ ngay trong ngày, cái tên Trần Thanh đã được hắn ta truyền đi nhanh chóng, Đinh Bảo Địa muốn cản cũng cản không được.”