Chương 12: khui quà tân thủ
Chương 12: khui quà tân thủ
Bẵng qua một đoạn thời gian, một tuần sau Lê Minh mới có thể ngồi yên một chỗ mà kiểm tra phần quà tân thủ cùng xem kỹ lại từng mục mới trong hệ thống.
Một tuần vừa rồi có lẽ là quãng thời gian khắc khổ nhất của Lê Minh. Không biết làm sao mà ông cố đột nhiên tăng cường tập luyện cho hắn. Thời gian tập kéo dài ra từ lúc gà gáy đến lúc mặt trời lặn mới thôi. Các bài tập cũng khắc nghiệt hơn trước, luyện đao múa kiếm, ngồi thiền, hấp thụ linh khí,…cái nào cũng đều căng như dây đàn.
Suốt buổi tập Lê Minh liên tục bị ông cố chấn chỉnh bằng các đòn roi đau thấu xương. Miệng dù đã phun ra máu nhưng ông cố hắn vẫn không vì xót cháu chắt mà nương tay, hắn cũng chỉ có thể cắn răng chịu đựng. Những lúc như thế hắn cảm giác như mình đang bị t·ra t·ấn h·ành h·ạ thể xác lẫn tinh thần. Hắn thầm than thân trách phận rằng: “không biết mình dẫm phải vận cứt chó gì mà lại thành ra thế này”… rồi cứ thế hai hàng lệ hắn tuôn rơi.
Không chỉ riêng gì ông cố hung thần của Lê Minh, cả cha hắn Lê Lợi và toàn thể chúng gia nhân trong Lê gia đều tăng cường tập luyện điên cuồng từ tuần trước. Từ khi lọt lòng tới bây giờ, đây là lần đầu tiên Lê Minh thấy gia tộc mình sốt sắng đến như vậy. Đợt hung thú từ trong U Minh Tuyệt Địa ra quấy phá trấn Thái Hoà 3 năm trước, gia tộc của hắn cũng không khẩn trương như bây giờ. Phải chăng có chuyện gì nguy cấp lắm ư?
- haizz, suy nghĩ nhiều mệt não. Có chuyện gì thì người ở đây giải quyết, mình bây giờ đang là trẻ con, chắc không cần đến mình đâu.
Gạt bỏ suy nghĩ trong đầu, Lê Minh tự động viên mình bằng quan điểm của người ở thế giới khác. Hắn đâu biết rằng ở Hồng Hoang Đại Địa này, không phân biệt già trẻ lớn bé, có chuyện xảy ra đều sẽ cầm v·ũ k·hí lên mà chiến đấu ( ngoại trừ ngươi bị tàn tật mà thôi) nếu không thì chỉ có con đường c·hết.
Sống trong Lê gia hơn 10 năm, được hưởng thụ cảm giác cơm bưng nước rót của của một thiếu gia. Chưa đụng chạm bên ngoài xã hội được mấy lần nên hắn chưa ý thức được tính nguy hiểm ở nơi đây,. Nơi hắn đang sống là một nơi cá lớn nuốt cá bé, là mạnh được yếu thua…Là một nơi mà con người ta tôn sùng kẻ có sức mạnh to lớn và chà đạp, hà h·iếp những người dân thường đói khổ vô tội.
3 năm trước hắn không cần phải ra trận đánh quái thú đơn giản chỉ vì hắn là thiếu gia đại gia tộc trong trấn, lại là cháu chắt đích tôn nhà họ Lê. Bảo vệ hắn còn không kịp ai lại bắt hắn ra trận chứ. Hắn mà hẹo thì Lê gia khác nào tuyệt tử tuyệt tôn, cha hắn lại phải mất sức nữa.
. . .
Nằm sấp người trên giường trong phòng riêng, Lê Minh hí hửng mở túi đồ trong hệ thống. Tranh thủ bây giờ đang không bận chuyện tập tành, hắn liền muốn kiểm tra thử có gì bên trong gói quà tân thủ.
Với kiến thức uyên thâm của mình về các thể loại truyện tu tiên ở kiếp trước. Lê Minh hi vọng bên trong gói quà sẽ nổ ra một vật phẩm bá đạo thông thiên nào đó, giúp hắn bớt khổ cực hơn khi tung hoành trong giang hồ. Bên trong có thể là v·ũ k·hí đỉnh đỉnh cấp, công pháp tu luyện pháp thuật phẩm cấp thượng thừa hoặc là một viên tiên đan giúp hắn nâng cao cảnh giới chỉ sau một lần uống vào bụng thôi…cái nào cũng được, chỉ cần không quá vô dụng đến nỗi không giúp hắn diệt được hung thú đến tàn phá địa phương hắn đang sinh sống là tốt rồi. Có thực lực đủ lớn, hắn sẽ dễ dàng thành lập thế lực hơn, người người cũng sẽ tin tưởng mà gia nhập tông môn của hắn.
- Để xem nào, túi đồ, túi đồ. Hệ thống nói là quà được gửi vào đây nhỉ?
Bình thường Lê Minh có thể tương tác với hệ thống bằng suy nghĩ, nhưng khi ở một mình hắn lại thích dùng hành động hơn, tương tác vật lý vẫn là cho hắn cảm giác chân thực nhất. Đưa tay bấm vào giao diện túi đồ, Lê Minh nhìn thấy được một biểu tượng hình hộp quà được gói nơ đẹp đẽ. Trong túi đồ có 30 ô vuông được chia đều nhau, chỉ có một ô là có biểu tượng hộp quà nên không cần nhấp đọc thông tin hắn cũng biết là gì.
Trực tiếp bấm mở quà, Lê Minh trong lòng càng mong chờ. Thời khắc ngón tay trỏ vừa chạm vào biểu tượng hộp quà trên màn hình hệ thống, hắn liền hít một hơi thật sâu, căng lồng ngực. Mọi sự chú ý của hắn bây giờ chỉ tập trung vào màn hình hệ thống phía trước mặt hắn. Cảm giác này hắn thật khó để diễn tả thành lời. Giống như là cảm giác lúc hắn đang đợi để dò kết quả sổ số vậy, chỉ còn một con số nữa thôi là hắn sẽ trúng giải độc đắc. Thật hồi hộp biết bao.
Ting…!
“ Nhận được phần thưởng…
Công trình tông môn: cổng lớn 1 cái
Công trình tông môn: đại điện 1 cái
Công trình tông môn: bãi tập 1 cái
. . .
“ Nhận được phần thưởng: công pháp ngũ hành lựa chọn ngẫu nhiên- 5 quyển”
“ Nhận được phần thưởng: bồi nguyên đan 100 viên, tụ khí đan 100 viên, linh thạch hạ phẩm 100 viên, linh thạch trung phẩm 1 viên, linh hồn ấn ký trúc cơ kỳ 1 viên,…”
Từng dòng thông báo của hệ thống cứ thế hiện lên. Lê Minh đọc mà thấy sướng điên người. Hệ thống cũng thật biết chăm lo cho chủ thể nghèo đói này đi, lần đầu tặng quà một lúc nhiều vật phẩm thế này, chỉ là không biết phẩm chất thuộc loại gì đây.
Khi hệ thống đã dừng hẳn thông báo cũng là lúc Lê Minh vội vàng vào giao diện túi đồ hệ thống để kiểm tra lại một lần nữa. Như hệ thống đã thông báo với hắn, vật phẩm từ hệ thống sẽ được gửi vào không gian túi đồ, hắn cứ việc vào trong đây nhận đồ là được.
Túi đồ hệ thống trống rỗng bây giờ đã được lấp đầy gần một nửa. Cụ thể là chiếm hết 13 ô vuông cho lần mở gói quà tân thủ này, còn trống 17 ô vuông. Lấy các vật phẩm từ trong túi đồ ra để trên bàn, Lê Minh khá ngạc nhiên. Ngoại trừ đan dược, linh thạch và linh hồn ấn ký gì đó đều ở dạng nguyên bản, còn lại những những vật phẩm khác đều là dưới hình dạng lá bài, bên trên lá bài là biểu tượng và tên, ghi chú của vật phẩm đó.
Lê Minh không nắm rõ cơ cấu phân loại và phân phát vật phẩm của hệ thống là như thể nào nên cũng thắc mắc. Không tiện hỏi hệ thống bây giờ nên hắn cũng bỏ qua, tặc lưỡi nhìn mấy lá bài.
- Chậc, như vậy cũng được. Cầm mấy lá bài trên tay như vầy lại khiến cho mình có chút cảm giác hoài niệm.
Đúng thật, Cầm 8 lá bài trên tay, xoè bài ra nhìn, hắn nghĩ chỉ cần đánh ký tự và vẽ hình lên thôi là giống ngay bộ môn 52 lá kiếp trước hắn từng xem qua rồi. Ở thế giới này không có trò giải trí gì nên Lê Minh cũng có chút buồn chán hồi tưởng về trước kia. Lắc lắc đầu cho quay về thực tại, hắn ngắm nghía từng lá bài một và đọc kỹ ghi chú trên từng lá bài.
- Cổng lớn, đại điện, bãi tập là công trình tông môn, cần có khoảng trống đủ lớn để xây dựng. Muốn xây dựng, người cầm lá bài chỉ cần dùng ý niệm, ngay tức khắc công trình sẽ hoàn thành. Chú ý, trước khi dùng vật phẩm công trình tông môn, cần phải dọn dẹp sạch sẽ nơi cần xây dựng, nếu không sẽ không hiệu nghiệm.
- Công pháp ngũ hành lựa chọn ngẫu nhiên, được tuỳ ý chọn thuộc tính công pháp gồm các thuộc tính kim, mộc, thuỷ, hoả, thổ. Sau khi chọn xong thuộc tính, hệ thống sẽ quay ra công pháp ngẫu nhiên ứng với thuộc tính đã chọn. Phẩm cấp công pháp cũng sẽ ngẫu nhiên quay ra được. Phẩm cấp công pháp càng cao, tỉ lệ quay trúng càng thấp.
. . .
Đọc xong thông tin trên mấy lá bài, Lê Minh trợn tròn mắt lên nghĩ tới Thần Đế, không biết sức mạnh to lớn cỡ nào mà có thể tạo ra được một hệ thống bá đạo như vậy. Có thể cho ra những thứ vật phẩm này đối với người trái đất thuộc chủ nghĩa vô thần như hắn thì thật quá sức tưởng tượng đi.
Nghĩ một hồi chợt hắn ngớ người ra, phải rồi, hắn nhớ Thần Đế từng nói với hắn rằng nhiệm vụ của ông ta là sáng tạo ra các thế giới mà nhỉ. Đến cả thế giới hắn đang đứng đây cũng là do ông thần ấy tạo ra thì mấy thứ đồ tân thủ này hẳn là không đáng một xu gì đối với ông ta đâu. Mà, quà tân thủ đã bá như vậy rồi, không biết những lần sau sẽ cho quà gì đây, càng nghĩ tới Lê Minh càng thấy vui sướng trong lòng mà cười khúc khích một mình như bị tự kỉ.
- Thế giới tu tiên, tu luyện có khác, đọc mấy cái ghi chú thôi mà cứ như đọc một đoạn tiểu thuyết vậy. Cả quà tân thủ này nữa, đúng là quá khủng kh·iếp, Lê gia cả đời chắc cũng không kiếm ra một cái đâu.
Đặt 8 lá bài vật phẩm xuống bàn, Lê Minh cầm lên viên linh hồn ấn ký trúc cơ kỳ, vừa nhìn vừa xuýt xoa không ngớt lời.
Viên linh hồn ấn ký hắn đang cầm là của một tu sĩ tu vi trúc cơ sau khi q·ua đ·ời để lại. Bên trong là chứa đựng cả một đời kiến thức học tập tu luyện của người đó. Sau khi hấp thụ viên linh hồn ấn ký này, hắn sẽ tiếp thu mọi thứ có bên trong đó, kiến thức hắn nhận được hết, tu vi thì sẽ bị hao hụt tuỳ theo mức độ.
- Chà, đồ hệ thống có khác, chỉ cần hấp thụ viên này, khỏi cần tốn thời gian tu luyện rắc rối. Ông già mình mà biết có cái này thì chỉ có tức hộc máu thôi, ha ha ha, khổ luyện hơn bốn chục năm chỉ có thể lên tới luyện khí tầng 5, mình hấp thụ xong có lẽ cũng hơn ông ta nhi, có hao hụt chắc cũng không bao nhiêu đâu, ừm.