Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Đại Thụ Viễn Cổ

Chương 2: Tạo Thủy Khí Tức??




Chương 2: Tạo Thủy Khí Tức??

Chương 2: Tạo Thủy Khí Tức??

“ Ta không phải tiên nữ, ta chỉ là một bình thường luyện linh sư thôi. Không ngờ với phàm nhân thân thể như này ngươi cũng có thể chống đỡ quái trê kia hút lâu như vậy. ”

Nàng rút ra từ người một viên đan dược, đưa cho hắn ăn: “ Đây là hồi phục đan, sẽ giúp ngươi mau chóng khôi phục trở lại. ”

Hắn cảm thấy như một luồng ấm áp khí tức chạy khắp người, giúp hắn khôi phục lại khí lực.

“ Đa tạ tiên nữ... Ách!” Cách nói bị ảnh hưởng từ kí ức cũ.

“ Ta tên Nguyệt Lan, đệ tử của Dao Lục tiên môn. Ngươi có thể kêu ta tỷ tỷ. Ngươi là ai lại chạy vào nơi này? Còn bắt gặp quái trê kia nữa? Ta nhớ rằng quái trê luôn ở rất sâu dưới hồ, rất khó bị người thường hấp dẫn tiến lên.”

Hắn nhớ lại kí ức mình đã đạt được, hắn mới biết thân thể này gọi là Tiêu Minh.

Một mồ côi đứa trẻ sống ở Vĩnh Tương thành- một toà thành gần đây.

Hắn, hay bây giờ là Tiêu Minh ở cái thế giới có một chức nghiệp gọi là luyện linh sư, có khả năng dùng pháp thuật, hô mưa gọi gió để đánh nhau...

Tiêu Minh cha mẹ, cũng là hộ thành luyện linh sư, đã hi sinh khi hắn còn chưa nhận biết được thế giới trong một lần yêu thú công thành.

Hắn từ đó mồ côi, được cha mẹ hắn đồng đội cưu mang.

Mỗi người ở thế giới này đều có thể tu luyện, cường thân kiện thế, nắm được sức mạnh nhưng nếu không có công pháp thì chỉ có thể dừng lại ở cảnh giới luyện khí mà thôi- cấp độ đáy xã hội...

Trước mặt Tiêu Minh bây giờ là một hàng thật giá thật luyện linh sư, Nguyệt Lan.

“ Ta, ta là Tiêu Minh, ở Vĩnh Tương thành.”

Khi Tiêu Minh đang nói chuyện, từ cơ thể hắn một luồng năng lương toả ra.

Một luồng lạnh buốt thủy tức chi khí nhanh chóng toả ra, khiến Tiêu Minh đau đớn.



Cơ thể vừa mới khôi phục được sau khi phục dụng hồi phục đan lập tức bị tổn thương, Tiêu Minh đau đớn đến quỳ gối.

“ Đây là cái gì ?” Nguyệt Lan đứng đối diện Tiêu Minh cũng bị luồng khí tức làm cho kinh ngạc.

Khí tức toả ra khiến cho nàng có cảm giác cơ thể mình bị ăn mòn, không thể mở linh nguyên để phòng vệ.

Nguyệt Lan thấy linh nguyên của mình cũng đang dần bị khí tức này ăn mòn.

“ Không ngờ chỉ là một đứa bé lại có thể phát ra khí tức kinh khủng như thế.” Nàng suy nghĩ và nhìn về Tiêu Minh với ánh mắt đề phòng.

Nhưng Nguyệt Lan không hề cảm giác được bất kì ác ý nào từ đứa trẻ trước mặt này.

“ Cứu, cứu ta.” Tiêu Minh cầu xin trong đau đớn, thân thể của hẳn dường như đang tan rã, phân giải ra trở thành dung dịch, giống như người nước mà quái trê kia tạo ra vậy.

Hắn cũng không hiểu được cơ thể mình bị sao, hắn cũng mới chỉ tiếp nhận cơ thể này được vài phút mà thôi, cả một đống kí ức hắn vẫn còn chưa kịp tiêu hoá.

Thấy Tiêu Minh b·ị đ·au đớn h·ành h·ạ, Nguyệt Lan không biết lấy từ đâu ra một cuốn sách-bìa sách nâu, mang nhuốm màu của thời gian.

Nàng dùng linh niệm hướng vào trong sách: “ Vạn Tâm Sách, mở.”

Vạn Tâm Sách phát sáng màu vàng, trên bìa sách hiện lên một vòng xoáy. Nguyệt Lan dẫn dắt đạo thủy khí tức kia vào trong sách.

“ Tạo Thủy khí tức, cực hạn thủy đạo chi lực, có thể ăn mòn linh nguyên. Người có khí tức này nếu không dùng công pháp phù hợp có thể bị ăn mòn đến c·hết.”

Đau đớn Tiêu Minh nghe được câu này, trong lòng kinh sợ :“ Cái quái gì, vừa thoát quái vật t·ruy s·át, cơ thể ta lại có cái quỷ gì khí tức, ta mới xuyên qua thôi mà.”

“ Tạo thủy khí tức sao? Thì ra ngươi nắm giữ loại lực lượng này mới dẫn đến tên quái trê kia t·ruy s·át.”

Nguyệt Lan lấy ra thêm một hồi phục đan, cho Tiêu Minh phục dụng.

Lúc này thủy tạo khí tức cũng dừng phát tác trên người Tiêu Minh, hắn khó khắn đứng dậy.



“ Có lẽ ngươi nên đi theo ta, gia nhập Dao Lục tiên môn, có lẽ sư phụ sẽ có cách cứu ngươi khỏi tạo thủy khí tức.”

“ Dao Lục tiên môn? Đó là nơi nào?”

“ Đó là ta tông môn, ngươi đến đó có thể giúp ngươi tu luyện, nắm giữ ngươi Thủy tạo khí tức. Đến đó ngươi có thể trở thành một luyện linh sư.”

Văn Minh kích động, vừa đến thế giới này, hắn đã có thể chạm đến thế giới này đỉnh cao chức nghiệp sao.

“ Ta có thể được cứu sao?” Tiêu Minh cẩn thận dò hỏi.

“ Có thể, tiên môn luôn có cách giải quyết vấn đề của ngươi. ” Nguyệt Lan chắc chắn trả lời.

“ Được thôi, ta sẽ đi cùng tỷ tỷ. Nhưng ta cần từ biệt Ân thúc.”

“ Ta sẽ đưa ngươi về. Chỉ đường!” Nguyệt Lan một tay nắm cổ áo Tiêu Minh, tay kia tung thanh kiếm lên, kiếm bay lên trời.

Nguyệt Lan nhảy người đứng trên thân kiếm,tay trái nhấc lên Tiêu Minh, theo hướng hắn chỉ ngự kiếm phi hành.

...

Lần đầu được bay trên không theo cách này, mà lại còn là ngự kiếm phi hành khiến Tiêu Minh vô cùng phấn khích:“ Có lẽ sau này ta cũng có thể ngự kiếm phi hành. Quá ngầu quá ngầu.”

“ Cha mẹ ngươi, mất?”

“ Đúng rồi tỷ tỷ, cha mẹ ta cũng là luyện linh sư, bọn hắn mất từ khi ta còn bé. Ta là được Ân thúc nhận nuôi. Kia là Ân thúc nhà.” Tiêu Minh chỉ về một căn nhà ở ngoại thành.

Nguyệt Lan mang Tiêu Minh đáp xuống sân nhà, thu hồi phi kiếm.

Ân thúc đã đứng ở sân đợi từ bao giờ, mắt hướng về Nguyệt Lan.

Ân thúc tầm tuổi trung niên, không có con cái. Hắn tên thật là Ân Hồng, thân hình cao lớn, tráng hán, khuôn mặt chữ điền, ánh mắt sắc bén hướng về phía Nguyệt Lan đang nhấc Tiêu Minh.



“ Ngươi đi đâu giờ mới trở về. Ta đang định đi tìm ngươi.”

“ Ân thúc ta trở về.” Ân Hồng ánh mắt vẫn chăm chú vào Nguyệt Lan, có vẻ đề phòng.

“ Đây là Nguyệt Lan tỷ, Dao Lục tiên môn đệ tử, chính tỷ ấy đã cứu ta khỏi yêu vật. ” Tiêu Minh thấy không khí không đúng lắm, tiếp lời giải toả.

Nguyệt Lan buông ra Tiêu Minh: “ Ta vô tình đi qua, thấy hắn bị yêu vật truy đuổi, ra tay cứu giúp, sau đó đưa hắn trở về. Không ngờ ở nơi ngoại thành hẻo lánh này, cũng có thể có được một Phong Tâm Cảnh luyện linh sư. ”

“ Đa tạ cô nương cứu giúp ta cháu, có phần đắc tội, cáo lỗi.” Ân Hồng chuyển biến cảm xúc, chân thành đáp lời.

“ Xung quanh đây trăm dặm, không có yêu vật nào có thể thương tổn đến ngươi. Trên người ngươi có hộ linh phù được cha ngươi để lại, có thể chống được yêu vật công kích nửa canh giờ. Chỉ cần hộ linh phù kích hoạt, ta sẽ lập tức nhận ra, đến cứu ngươi.” Ân Hồng nói với Tiêu Minh.

“ Hắn không phải bị t·ấn c·ông, hắn là bị quái trê hút lấy tạo thủy chi lực.” Nguyệt Lan giọng âm trầm.

“ Tạo thủy chi lực, ngươi tạo thủy chi lực lại phát tác? Khó trách ...” Ân Hồng lo lắng.

“ Đúng là ngươi cũng biết hắn mang tạo thủy chi lực. Ta nghĩ ngươi cũng không biết cách cứu hắn. Ngươi hẳn biết là chỉ có gia nhập tiên môn, hắn mới có đường sống. ” Nguyệt Lan gương mặt lạnh lùng, nàng là mong muốn mang đi Tiêu Minh.

Hắn mang trong mình Tạo Thủy khí tức, nếu có thể trưởng thành có thể rất mạnh mẽ.

Tiên môn cũng đang cần máu mới để duy trì, sau thế hệ của nàng tiên môn thế hệ sau vẫn chưa có nhiều nhân tài thay thế.

Thấy Nguyệt Lan như thế nói, Ân Hồng cũng có ý động.

Hắn cũng định cho Tiêu Minh gia nhập linh cung, có lẽ chỉ cách này, Tiêu Minh mới có thể sống tiếp.

Cha mẹ Tiêu Minh trước khi hi sinh, gửi lại Tiêu Minh cho hắn. Ân Hồng cả đời này không vợ con, hắn coi Tiêu Minh như con trai của hắn.

“ Ta cũng dự định để hẳn gia nhập tiên môn. Ba ngày sau là Vĩnh Tương thành tiên môn tuyển chọn, ta sẽ mang hẳn đi. Đa ta cô nương quan tâm. ” Ân Hồng uyển chuyển từ chối.

Hắn thấy được Nguyệt Lan có ý động muốn mang Tiêu Minh đi, nhưng hắn còn chuyện cần dặn dò Tiêu Minh.

Vả lại, hắn cũng muốn tự thân mình đưa Tiêu Minh vào tiên môn, một câu nói Nguyệt Lan là tiên môn đệ tử, hắn không thể hoàn toàn tin tưởng.

Dù sao Tiêu Minh vẫn chỉ là một đứa bé hơn mười tuổi.

Nguyệt Lan rút từ trong người ra một vàng kim lệnh bài, một mặt chữ Dao, một mặt chữ Lục, đưa cho Ân Hồng: “ Đây là ta lệnh bài. Ba ngày sau chỉ cần đưa ra, báo là Nguyệt Lan bằng hữu, ngươi sẽ không cần phải tham gia tuyển chọn. Cáo từ.”