Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Đại Thụ Viễn Cổ

Chương 1: Tiên nữ hạ phàm??




Chương 1: Tiên nữ hạ phàm??

“ Đây là nơi nào?”

“ Ta đ·ã c·hết rồi sao? ”

“ Thì ra c·hết là cảm giác như này sao?”

Cả một vùng không gian tăm tối xuất hiện trước mắt ngay khi hẳn tỉnh dậy.

Rõ ràng trong trí nhớ, hắn nhớ mình bị nước biển cuốn đi sau khi kiệt sức vì cố cứu một đứa trẻ.

Xung quanh hắn bây giờ không còn là nước, mà là một vùng đen tối như vô tận.

Bỗng nhiên một tia sáng ở cổ hắn loé lên làm chiếu sáng vùng không gian này.

Đó là mặt vòng cổ của hắn, thứ mà hắn lấy được từ một người lạ tự xưng là xem bói đưa cho hắn ngay trước khi hắn nhảy xuống biển cứu người.

Dây chuyền hình tròn và có mặt là một mầm non mới nhú, hình như chính nó đang phát sáng.

Hắn không hiểu sao mình lại mang theo dây chuyền này, như kiểu có điều gì đó chỉ dẫn lúc đó mình phải cầm lấy.



“ Tại sao nó lại phát sáng ? Mà đây lại là nơi nào?” Hắn cầm dây chuyền lên và tự hỏi với đầy sự nghi hoặc.

Bỗng nhiên không gian nổi lên vô số quả bong bóng hình cầu nhiều màu sắc, có cái đỏ như lửa cháy, có cái lại màu trắng như ánh sáng, có cái như ẩn chứa sấm sét tại bên trong,...

Bỗng hắn thấy mình cũng đang ở trong một quả cầu nước, giống y hệt khi hẳn ở dưới biển.

Nỗi sợ hãi bắt đầu hiện lên trong người, chẳng lẽ ta lại phải trải qua một lần c·hết đ·uối nữa hay sao.

Cố hết sức vùng vẫy nhưng không thể nào thoát khỏi sự bất lực này, như thể cơ thể này không còn là của mình nữa, hắn tuyệt vọng.

Tay vẫn nắm chặt mặt dây chuyền bỗng nhiên to lên. Hắn thấy mặt dây chuyền đang dần biến trở thành như một viên bi to bằng bàn tay.

Ở thời khắc suy nghĩ còn tỉnh táo cuối cùng, hắn chỉ kịp nhìn thấy mình như bị hút vào trong viên bi cầu đó.

Ý thức lại bị mất giống như lần cuối dưới nước vậy.

...

Lần nữa tỉnh dậy, hắn thấy một đứa bé đang bị thứ gì đó đuổi bắt. Hắn như đang theo dõi một bộ phim vậy.

Đứa trẻ khuôn mặt thanh tú, nhưng đầy vẻ sợ hãi và mệt mỏi chạy hướng về phía trước.



Sau đứa bé là một người dường như tạo ra trống rỗng từ nước, không rõ khuôn mặt, bỗng hắn đưa tay bắt lại được đứa trẻ, bắt đầu hút một thứ gì đó.

Một luồng năng lượng màu xanh từ trong người đứa bé bị hút vào phía ngực của người nước.

Ngay lúc này, hắn dường như bị thứ gì đó từ người đứa trẻ kia kêu gọi. Theo dòng năng lượng bị hút vào người nước, chính hẳn cũng bị dung nhập vào cơ thể đứa trẻ kia.

Hàng tá kí ức hỗn loạn của đứa trẻ chảy ngược vào đầu hắn, phải mất vài phút hắn mới nuốt hết được đống kí ức này.

“ nnn, dường như xuyên vào cơ thể đứa bé này. Nhưng tại sao xuyên qua lại gặp phải nghịch cảnh sắp bị quái vật ăn thịt như này chứ. Chẳng lẽ vừa sống dậy lại phải c·hết thêm lần nữa?? ” Hắn chửi thầm trong bụng vì lúc này cơ thể này đã quá suy nhược.

“ Thủy quái không được làm hại người ” Một giọng nữ lạnh lùng quát lên như một ngọn cỏ cứu mạng hắn.

Ngay sau tiếng quát lên là một đạo kiếm khí bay thẳng đến người nước, đánh bay người nước ra xa 10 mét, chính cơ thể mới của hẳn vậy cũng rơi xuống đất.

Lần đầu tiên sau vô tận thời gian, hắn mới cảm giác lại được sự đau đớn của cơ thể.

Sau khi trúng đạo kiếm khí, người nước kia b·ị đ·ánh nổ nửa người trên, hiện ra trước ngực là một con cá trê với vảy xanh dương óng ánh.



Người nước cũng dần hồi phục với khuôn mặt dữ tợn, giận giữ. Dường như đạo kiếm khí kia phá hỏng bữa tiệc của nó.

“ Phong kiếm trận. ” Âm thanh nữ tính đó lại tiếp tục vang lên.

Xung quanh người nước hiện lên năm thanh kiếm quanh xung quanh tạo thành một cái lồng giam.

Người nước vùng vẫy, cố gắng dùng nắm đấm tạo lực phá hủy lồng giam kiếm nhưng bất thành.

Một thân hình nữ tính, tay cầm liễu kiếm, bay đến phía người nước.

Nhan sắc diễm lệ, mặt sáng như ngọc, mắt trong như nước, cùng với bộ bạch y không khác gì tiên nữ hạ phàm.

Có lẽ mĩ nhân đời trước mà hắn có thể nhìn thấy cũng chỉ đến thế mà thôi.

Kiếm trong tay nàng bỗng nhiên sáng lên như thể sắp mở đại chiêu nào đó rất ghê gớm.

“ Phá tâm kiếm. ” Nàng đâm kiếm xuyên qua ngực người nước, dường như đâm trúng cá trê quái ở bên trong.

Cá trê quái bị kiếm đâm trúng bay ra khỏi người nước, ngay lập tức bị Phong kiếm trận nhốt lại, không thể lại hoá hình người nước.

Ngay lúc này vị tiên tử kia bồi thêm một kiếm, cá trê quái lập tức mất đầu, dường như đã mất đi sinh mệnh.

Chiến đấu từ lúc bắt đầu đến khi kết thúc chỉ qua ba hơi thở, quái trê không hề tạo ra bất cứ thương tổn gì cho vị tiên tử kia cả.

Lúc này nàng tiến về phía hẳn, giọng nhẹ nhàng hỏi: “ Này cậu bé, ngươi có sao không? ”

“ Tiên... Tiên nữ !!!”