Chương 17: Thăm dò bí cảnh.
Chương 17: Thăm dò bí cảnh.
Một mạch tăng từ Luyện Khí tầng ba đến luyện khí tầng chín khiến Tiêu Minh vẫn đang rất hưng phấn.
Hắn tin tưởng với mình bây giờ năng lực, việc chiến đấu với một con Kiến Đan cảnh yêu thú không phải quá khó khắn, phần thắng rất lớn, thậm chí có khả năng là hắn sẽ áp đảo hoàn toàn.
Đạt đến Luyện khí cảnh tầng chín, Tiêu Minh đã có thể áp súc linh nguyên vào pháp bảo, chiến lực kéo lên rất nhanh. Hắn đã có thể sử dụng Thanh Huyền kiếm, mặc dù chưa có kiếm kĩ, nhưng chỉ cần dùng đơn giản nhất cách chính là áp súc linh nguyên vào kiếm và chém ra bình thường thôi, uy lực đã vô cùng lớn, có thể dễ dàng xuyên qua Luyện khí cảnh giáp linh nguyên.
Ngoài ra, Tiêu Minh còn có Tứ Quy Di Tôn hỗ trợ khôi phục. Mặc dù bây giờ Tứ Quy Di Tôn mới bị Tiêu Minh trong người Đại Thụ Viễn Cổ cây con hút khô, nhưng Hóc Xương Cá nói địa phẩm pháp bảo có thể tự mình hồi phục lại theo thời gian, chỉ cần mấy ngày sau Tứ Quy Di Tôn sẽ trở lại như cũ.
Bây giờ điều Tiêu Minh cần nhất, chính là tu luyện để củng cố lại cảnh giới. Cảnh giới tăng quá nhanh khiến hắn chưa thể hoàn toàn tiếp thu bản thân thay đổi, hoạt động có chút khó khăn, sức mạnh đến quá nhanh khiến hắn có chút mất khống chế.
Tiêu Minh có đôi chút càn rỡ, quá tự tin về mình sức chiến đấu, nhưng nghĩ đến đám kia Đại nhĩ hỏa hầu chiến thuật, hắn ngay lập tức ổn định lại tâm lí,: " Không được, ta cần phải khiêm tốn. Khiêm tốn là đức tính quan trọng. Nếu như ta gặp phải bầy kia Đại nhĩ hoả hầu, phần thua chắc chắn là mình. Bình tĩnh bình tĩnh!"
Tiêu Minh chỉnh lại tư thế tu luyện, khoanh chân ngồi xuống, bắt đầu theo Lưỡng Nghi tâm pháp tu luyện, hắn dự định tiếp tục tu luyện mấy ngày, sau đó sẽ tiếp tục đi khám phá bí cảnh, tìm kiếm cơ duyên và bảo vật.
Tiêu Minh vừa khởi động Lưỡng Nghi tâm pháp, vừa dùng Tịnh Tiến đan được tiên môn phân phát, ý đồ củng cố cảnh giới.
Trong đầu Tiêu Minh bỗng tràn ra một loạt kiến thức, cảm giác này giống như lần trước hắn bị Ân Hồng thúc truyền cho Lưỡng Nghi tâm pháp.
Tiêu Minh như ngộ ra cái mới linh kĩ, biểu lộ mừng rỡ:" Lô cốt Thái Cực linh kĩ, tạo ra một khiên chắn theo hình thái cực, ngăn chặn đòn t·ấn c·ông b·ằng cách hấp thụ, sau đó phản lại bằng một đạn năng lượng."
" Đây là Lưỡng Nghi tâm pháp bổ sung linh kĩ sao, nghe có vẻ rất lợi hại." Người tu luyện đến luyện khí cảnh tầng chín, có thể tạo ra một cái giáp linh nguyên để phòng hộ, cái này linh kĩ bổ sung theo Lưỡng Nghi tâm pháp là để thay linh nguyên giáp.
Tiêu Minh bắt đầu thử cái mới linh kĩ, theo hắn giơ tay phải ra trước mặt linh kĩ bắt đầu khởi động. Dần dần một cái khiên tròn mang hình thái cực hiện ra trước người, xoay tròn, đây chính là lô Cốt Thái Cực.
Điểm bất lợi của linh kĩ này là Tiêu Minh cảnh giới còn quá thấp, trình độ linh nguyên vận dụng quá kém, thời gian thi triển linh kĩ rất dài rất dài, tầm 5 phút thời gian. Nếu hắn có thể lên đến Kiến Đan cảnh, tạo ra đan nguyên, thời gian dùng ra linh kĩ sẽ rút ngắn rất nhiều, có thể nháy mắt dùng ra linh kĩ.
Hiện tại cũng không có mục tiêu nào t·ấn c·ông Tiêu Kinh, nên hắn cũng không thể thử được năng lực phòng ngự của Lô Cốt Thái Cực cùng khả năng phản đòn.
Tiêu Minh nếm thử tay trái cầm Thanh Huyền kiếm để t·ấn c·ông, tay phải thi triển Lô Cốt Thái Cực, giống như cách hai tay cùng lúc thi triển Xuyên Tâm linh chỉ. Một kiếm một khiên, công thủ toàn diện.
Vốn chỉ là có ý muốn thử một chút, không ngờ hắn lại có thể làm được, thậm chí làm được một cách dễ dàng. " Thế này là do ta thật sự có thiên phú, hay do cái nào lí do. Chả lẽ ta bẩm sinh có được Song thủ hộ bác, một tay vẽ tròn một tay vẽ vuông?"
" Theo mạch này suy nghĩ, chẳng phải ta có thể tung hai linh kĩ khác nhau một lúc, ta thiên phú quá sức kinh khủng đi?"
Tiêu Minh phát hiện ra mình năng lực mới, liên tục nếm thử. Hắn phối hợp tay trái Thanh Huyền kiếm với tay phải dùng Xuyên Tâm linh chỉ, hết sức nhuần nhuyễn.
" Nếu ta có thể học được một cái di chuyển linh kĩ, hoặc một cái dùng chân linh kĩ, chẳng phải là có thể dùng ba chiêu, thậm chí bốn chiêu một lúc. Liên tục ra đòn còn ai có thể đỡ nổi." Nhưng có vẻ Tiêu Minh đã nghĩ nhầm, sử dụng một cái linh kĩ liên tục hoặc một cái linh kĩ có thể t·ấn c·ông nhiều lần liên tục hoàn toàn là phổ thông, hắn đặc biệt hơn ở chỗ có thể dùng hai chiêu, thậm chí ba linh kĩ một lúc.
Lúc này không có ai giải thích, nên hắn vẫn mang hiểu lầm, tiếp tục tu luyện.
Mười ngày thời gian nhanh chóng trôi qua, Tiêu Minh ở yên một chỗ, nhưng không bắt gặp cái gì yêu thú đến phá đám, coi như an toàn vượt qua mười ngày. Có vẻ bí cảnh cũng không quá nguy hiểm.
Tiêu Minh tranh thủ cái này thời gian, vừa tu luyện vừa luyện tập linh kĩ, hắn đã có thể hoàn toàn nắm giữ Lô Cốt Thái Cực, mặc dù thời gian vẫn là 5 phút. Vì do không có yêu thú đến t·ấn c·ông, nên Tiêu Minh vẫn chưa thể kiểm chứng được linh kĩ Lô Cốt Thái Cực sức mạnh. Nhưng các lĩnh kĩ phối hợp và kĩ năng chiến đấu, Tiêu Minh luyện tập không sai biệt lắm đến mức thuần thục.
Xung quanh Tiêu Minh một số cây to, toàn bộ bị chặt, trên thân in lại vết kiếm, là dấu tích mấy ngày nay Tiêu Minh luyện tập. Tiêu Minh dừng lại mấy ngày này, chủ yếu là đợi cho Tứ Quy Di Tôn hồi phục lại khả năng, hắn rất cần Tứ Quy Di Tôn để có thể tự tin di chuyển trong bí cảnh.
" Hóc Xương Cá, kiểm tra thân thể, chuẩn bị rời đi" Tiêu Minh giao lưu cùng Hóc Xương Cá.
"Tên: Tiêu Minh
Tuổi:10.
Cảnh giới: Luyện Khí cảnh tầng chín
Tâm pháp: Lưỡng Nghi tâm pháp, Dưỡng Hoả tâm pháp.
Linh kĩ: Lô Cốt Thái Cực, Xuyên Tâm Linh chỉ.
Năng lực: Đại Thụ Viễn Cổ cây con, Tạo Thủy khí tức, hoả lực-hiện tại đang đánh mất cân bằng thủy hoả, Thủy Tạo khí tức do bị sử dụng nên hoả lực đã bị ăn mòn, yêu câu bổ sung hoả lực.
Vật phẩm: Thanh Huyền Kiếm, Tứ Quy Di Tôn."
" Bây giờ ta cần tìm cách tăng lên hoả lực trong người. Hóc Xương Cá, có địa điểm của Hoả Xích cây sao, đánh dấu đi."
Tiêu Minh có được hoả lực và Dưỡng Hoả tâm pháp từ Diễm Quang, bây giờ hắn cần phải đạt được tăng lên hoả lực vật phẩm, mới có thể tăng cấp hỏa lực. Không thể nghi ngờ là Hoả Xích quả là thứ tốt nhất, nhìn thấy Đại nhĩ hoả hầu phục dụng có thể tăng chiến lực lên cao như thế.
Tiêu Minh suy nghĩ nếu mình ăn cái này quả cây, sau đó sử dụng Dưỡng Hoả tâm pháp để hấp thụ, có thế hoả lực trong người sẽ tăng lên, đạt lại trạng thái cân bằng với Tạo Thủy khí tức. Theo lời Diễm Quang nói, Tiêu Minh còn cần đạt được một cái dặc biệt hỏa, sau đó tu luyện để hấp thụ vào thân, mới dễ dàng hơn để cân bằng với tạo thủy khí tức.
Tiêu Minh cũng muốn có được một sự cân bằng ổn định, hắn mong muốn mình có thể sử dụng được Tạo Thủy khí tức và hoả lực để chiến đấu, chứ không phải đề phòng Tạo thủy khí tức như bây giờ.
" Đã đánh dấu." Tiêu Minh nhìn thấy trên bản đồ, một điểm đỏ hiện lên, nằm ở phía nam Nguyên Sinh rừng, gần với khu vực thác nước của bí cảnh.
Đã bị đưa vào bí cảnh, thời gian vẫn còn hơn một tháng rưỡi, Tiêu Minh thấy mình năng lực cũng đủ để chiến đấu với Kiến Đan cảnh yêu thú, đánh không lại hắn có thể dùng Thanh Huyền kiếm để bỏ chạy.
Vì thế nên Tiêu Minh quyết định đi tìm Hoả Xích quả.
...
Tiêu Minh dựa theo bản đồ chỉ dẫn, thẳng tiến đến Hoả Xích cây vị trí, lại lần nữa xâm nhập vào Nguyên sinh rừng. Trên đường đi, hắn không dám phi hành quá cao, chỉ có thể phi hành dưới các tán cây, nhằm tránh phi hành yêu thú để mắt tới .Phi hành yêu thú tính linh hoạt cực cao, hầu như toàn đi theo đàn từ năm con trở lên, thực lực phổ biến Kiến Đan cảnh.
Nếu như xui xẻo bị bọn chúng để mắt tới, Tiêu Minh nghĩ mình có lẽ c·hết chắc. Vì thế hắn rất cẩn thận, an toàn là trên hết.
Tiêu Minh xâm nhập nguyên sinh rừng được nửa ngày trời, vẫn chưa hề tao ngộ cái nào nguy hiểm cả. Trừ khi mới tiến vào bí cảnh bị đại xà t·ấn c·ông ra, Tiêu Minh không hề gặp yêu thú chủ động tìm đến mình, mà là hắn phải tự tìm yêu thú để đoạt bảo. Tiêu Minh không khỏi nghĩ, trên người mình có cái đuổi yêu thú khí tức, làm cho tất cả yêu thú không nhìn thấy hắn.
Mặc dù vậy, nhưng sự an toàn không làm cho Tiêu Minh bớt đi cảnh giác. Hắn biết được Kiến Đan cảnh yêu thú có bao nhiêu thực lực, nếu còn gặp phải theo đàn yêu thú thì càng khó giải quyết.
Ngay lúc này, Tiêu Minh nghe thấy một loạt tiếng gầm thét trên bầu trời, tiếng kêu liên tục, giống như của một đàn phi hành yêu thú.
Ngước lên phía trước nhìn, Tiêu Minh thấy một đàn chim, số lượng nhiều đến tám con, đang gào thét lao về phía hắn, cực kì khủng bố.
Bọn chúng vừa bay vừa vẫy cánh đánh ra một vết cắt chém không khí từ cánh, cây cối dưới đường bay của chúng toàn bộ bị thổi bay, có cây to đại thụ còn b·ị đ·ánh đổ. Tiêu Minh cảm nhận được uy lực của đòn này, không kém gì Thanh Huyền kiếm nhát chém vào Đại nhĩ hỏa hầu. Con có phi hành yêu thú xà xuống dưới mặt đất, móng vuốt dương ra như đang vồ lấy vật gì đó.
Điều quan trọng là bầy phi hành yêu thú này, đang hướng thẳng đến phía Tiêu Minh mà tới, khiến hắn tê cả da đầu.
" Ta vừa nói không có yêu thú tìm ta, lập tức liền đến. Đúng là miệng quạ đen mà!"
Tốc độ của bầy phi hành yêu thú rất nhanh, Tiêu Minh quay đầu, chuẩn bị bỏ chạy. Hắn cũng không ngu ngốc đến mức dừng lại chặn cả đàn phi hành yêu thú, thử linh kĩ mới cũng không phải là thử theo cách này, so với tìm c·hết không khác gì.
Ngay lúc hắn chuẩn bị rời đi, bầy yêu thú dừng lại truy đuổi, chao đảo trên không, liên tục công kích tầm xa vào một khu vực, có vẻ mục tiêu của bọn chúng đã bị chặn lại. Tiêu Minh trông thấy vị trí bầy yêu thú công kích, có các tia sét phóng ra, đánh trúng bầy yêu thú, có vẻ gây tổn thương khá lớn.
Nhìn kĩ lại, Tiêu Minh nhận ra đó là một cái người, trên tay cầm thương, đang vừa mở ra linh nguyên phòng hộ vừa múa thương chống lại bầy yêu thú. Cầm thương người tầm xa công kích có vẻ ngang ngửa với bầy yêu thú. Nhưng khi bầy yêu thú từng con thay nhau vồ xuống để cận chiến, cầm thương người có vẻ đã bị áp đảo, chống đỡ sắp không nổi.
Bây giờ nếu không có viện binh, có thể cầm thương người chắc chắn phải c·hết. Thấy cảnh này, Tiêu Minh bắt đầu do dự cứu người hay không, thêm hắn Tiêu Minh cũng chưa chắc đánh lại cái này tám con phi hành yêu thú. Nhưng hắn biết bị đưa vào trong bí cảnh đều là tiên môn người, có thể nói là sư huynh đệ, sao lại có thể thấy c·hết không cứu.