Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Đại Thụ Viễn Cổ

Chương 18: Chiến Phong Dực Ưng.




Chương 18: Chiến Phong Dực Ưng.

Chương 18: Chiến Phong Dực Ưng.

Người kia cầm thương tầm tuổi thiếu niên, hơn kém 15-16 tuổi. Một mình hắn đấu chọi tám con phi hành yêu thú, tuy bị áp đảo nhưng vẫn vũ dũng vô song, khí thế tự tin, giống như hoàn toàn có tự tin xử lí bầy này yêu thú. Khuôn mặt thanh tú khá ưa nhìn, cùng với tinh anh đôi mắt. Hắn tuy tuổi chưa lớn, nhưng cũng cao đạt tới 1m7, khoác trên mình một bộ màu xám y phục, bay múa chiến đấu với phi hành yêu thú.

Trên tay hắn cầm một cây thương, thân và lưỡi thương đều phát ra tia sét, phẩm chất không hề thấp. Phối thương với thanh niên vẻ ngoài, quá sức phù hợp, giống như một chiến binh thời phong kiến.

Thương thuật của người thanh niên này cũng không thường, công thủ nhuần nhuyễn, thi thoảng đánh ra một linh kĩ, sấm sét từ mũi thương phát ra, uy lực được pháp khí tăng lên, đánh bay một con phi hành yêu thú.

Tám con phi hành yêu thú quần chiến, nhưng nhất thời vẫn chưa thể hạ gục được cầm thương thiếu niên.

Phi hành yêu thú giống loài chim đại bàng, thân hình to lớn kèm theo là một màu đỏ bộ lông, đôi cánh dài đến hơn 2m kèm theo những móng vuốt sắt nhọn ở chân.

Đặc biệt toàn bộ cái đầu được bao phủ bởi lông trắng, kèm theo khuôn mặt đầy vẻ hoang dã và hung dữ.

" Phong Dực Ưng, một loại yêu cầm, có khả năng sử dụng phong thuộc tính đòn đánh, thực lực Kiến Đan cảnh tầng bốn."

Liên tục bị t·ấn c·ông, cầm thương thiếu niên có vẻ dần vô lực trả đòn, chỉ có thể phòng thủ.

Bọn chúng căn bản không có ý định buông tha cho thiêu niên, dùng nhiều hơn cận chiến.

Hầu như tất cả yêu thú khi chiến đấu, đều dựa vào thể chất da dày thịt chắc để cận chiến cùng nhân tộc.

Nhưng luyện linh sư nhân tộc thể chất thường yếu kém hơn, lại giỏi dùng linh kĩ, pháp bảo cùng phù triện để t·ấn c·ông, nên sẽ rất ít lựa chọn cận chiến.

Cảnh giới càng cao, chiến đấu sẽ càng nhanh, càng rời xa thể xác vật lộn, chuyển về đấu pháp nhiều hơn.

Nhưng cận chiến vẫn có một số người dùng, đó là thể tu, những người này chuyên tu nhục thân, nhục thân sánh ngang với yêu thú.

Hắn nguyên linh hình như dùng sắp cạn kiệt, không có thời gian thể kịp bổ sung bằng đan dược vì hắn phải chiến đấu với số lượng yêu thú quá nhiều.

Lấy một địch tám, mà lại còn là linh hoạt phi hành yêu thú.

" Keng." Tiếng thương cùng móng vuốt của Phong Dực Ưng v·a c·hạm, cầm thương thiếu niên b·ị đ·ánh bay, khôn mặt hắn tái nhợt đi vì vận dụng linh nguyên quá sức.



Linh nguyên phòng hộ cũng bị phá mất, ngay lập tức năm con Phong Dực Ưng theo tám hướng bay đến, ý đồ kết liễu cầm thương thiếu niên.

Thiếu niên thấy tình hình không ổn, tính mạng nguy hiểm, rút ra từ trong người một tấm phù triện, chuẩn bị thi triển.

Nhưng ngay lúc này, một thanh kiếm từ đâu bay ra, trên thân kèm theo thủy thuộc tính, đâm trúng trong số lao đến người thiếu niên kia một con Phong Dực Ưng.

Phong Dực Ưng không đề phòng, bị bất ngờ trúng chiêu, v·ết t·hương đâm trúng nó cánh, bắt đầu rỉ máu. Thủy thuộc tính kèm theo bám vào v·ết t·hương, kèm theo ăn mòn tính.

Ngay sau khi đánh bay một con Phong Dực Ưng, kiếm tiếp tục bay về hướng một con khác, con thứ hai Phong Dực Ưng có đề phòng nên tránh được.

Kèm theo kiếm, còn có hai cái linh nguyên đường đạn, ngăn cản hai con Phong Dực Ưng khác t·ấn c·ông người thiếu niên.

Chỉ trong vài giây, bốn con Phong Dực Ưng bị cản lại. Nắm lấy thời cơ, cầm thương thiếu niên lập tức múa thương, né tránh đòn công kích.

Chỉ còn duy nhất một con Phong Dực Ưng bay đến, móng vuốt cào về phía càm thương thiếu niên.

Cầm thương thiếu niên không hề lo sợ, trái lại tự tin nồng đậm trong mắt lách mình sang trái tránh thoát, Phong Dực Ưng vồ hụt vào mặt đất.

Cầm thương thiếu niên ngay lập tức dùng thương phản đòn, lưỡi thương vẽ một vòng cung trên bầu trời, chém trúng Phong Dực Ưng chỗ cổ.

" Phá Lôi." Kèm theo đường thương, là một lôi thuộc tính linh kĩ, đánh thẳng vào Phong Dực Ưng cổ.

Thiêu niên quanh người nông đậm lôi thuộc tính, từ người truyền ra, đánh vào Phong Dực Ưng.

" Ầm." Phong Dực Ưng b·ị đ·ánh xuống đất, gần như mất đi năng lực hành động.

Ba còn đang cảnh giới Phong Dực Ưng, thấy mình đồng loại bị t·ấn c·ông bất ngờ, ngay lập tức hướng về phía bụi cây thanh kiếm cùng linh kĩ bay ra, dùng cánh phóng ra phong trảm để t·ấn c·ông.

Tiêu Minh từ bụi cây nhảy ra, tiến về phía cầm thương thiêu niên, tay trái thu lại Thanh Huyền kiếm, chém về phía con đang bất động Phong Dực Ưng, một chém mất đầu.

" Cùng nhau chiến đấu, đuổi đi bọn này yêu cầm." Tiêu Minh hô to giao lưu cùng cầm thương thanh niên.

" Được, ngươi thu hút bọn chúng chú ý, tập trung chúng lại. Ta có lôi phù, có thể tiêu diệt bọn chúng." Cầm thương thiếu niên đáp lại.



Thấy đồng loại mình bị g·iết, còn lại Phong Dực Ưng lập tức điên cuồng, liên tục phong trảm về phía Tiêu Minh cùng cầm thương thiêu niên.

Những cái này phong trảm uy lực rất lớn, ngang với Kiến Đan Cảnh linh kĩ uy lực. Hai người không chọn đón đỡ, mà chia ra né tránh.

Ngay sau đó, Tiêu Minh ném ra Thanh Huyền kiếm về phía con Phong Dực Ưng đầu đàn, cái này chiêu thức là hắn mới nghĩ ra, sau khi thấy Thanh Huyền kiếm gõ đầu Tứ Quy Di Ấn.

Đây giống như là một cái điều khiển phi kiếm linh kĩ, nhưng không phải do Tiêu Minh điều khiển. Hắn chỉ ném ra và xác định mục tiêu thôi, còn lại thì do Thanh Huyền kiếm tự làm, hắn không thể can thiệp.

Thanh Huyền kiếm rất thông linh, giống y như có linh trí, có thể hiểu Tiêu Minh hiệu lệnh t·ấn c·ông.

Sau lần được Thanh Huyền kiếm cứu mạng, Tiêu Minh biết đây không phải là một cái vô tri vô giác thanh kiếm.

Kiếm bay thẳng đến, Phong Dực Ưng dùng móng vuốt đánh bay kiếm trở lại, sau đó lao về phía Tiêu Minh.

Những con khác Phong Dực Ưng thấy Tiêu Minh khiêu khích, cũng tức giận vì đồng loại bị g·iết, lao về phía Tiêu Minh.

Tiêu Minh quay người, lập tức bỏ chạy về sau, hắn mục đích dụ địch đã xong, giờ chỉ còn nhờ và cầm thương thiếu niên.

Đứng phía sau cầm thương thiêu niên, tế ra phù triện, hướng về bầy Phong Dực Ưng đang lao tới:" Lôi Võng phù, diệt."

Một chiếc lưới tròn giống như mạng nhện, dây lưới là các tia sấm sét, trống rỗng xuất hiện trước người cầm thương thiếu niên, sau đó đánh tới bầy Phong Dực Ưng.

Vì đang trên đà lao tới, cùng với lôi thuộc tính tấm lưới tạo ra từ phù triện tốc độ quá nhanh, 5 con Phong Dực Ưng bị trúng chiêu.

Lập tức bầy Phong Dực Ưng bị cản lại, những con sa vào phù triện tạo ra tấm lưới lập tức bị sét giật, toàn diệt, rơi xuống mặt đất.

Cảnh tượng tựa như lưới trời bắt chim, lôi minh liên tục không ngừng.

Tấm này Lôi Võng phù thuộc về huyền phẩm phù triện, có thể ngang với Phong Tâm cảnh toàn lực một kích, rất lợi hại.

Cả bầy Kiến Đan cảnh Phong Dực Ưng, hoà toàn không là cái này phù triện đối thủ, có thể nói là g·iết gà dùng dao mổ trâu.

Nhưng tình huống nguy cấp, cầm thương thiếu niên chỉ còn cách duy nhất là dùng mình át chủ bài để thoát nạn.



Còn mạng là được, phù triện là vật để bảo mạng, dùng xong có thể kiếm lại.

Hai còn may mắn sống sót Phong Dực Ưng, lập tức quay đầu bỏ chạy, Tiêu Minh cùng cầm thương thiếu niên cũng không ngăn cản hay đuổi theo.

Tiêu Minh cảm thấy nhẹ nhõm, thoát đi nguy hiểm. Hắn dám lao mình ra cứu, cũng không nắm chắc có thể đánh lại Phong Dực Ưng, nhưng ai bảo hắn là từ một cái hiện đại thế giới xuyên đến cơ chứ. Lương tâm không cho phép hắn thấy c·hết không cứu.

May mắn là cầm thương thanh niên có cái kia Lôi Võng phù, diệt sát được bầy Phong Dực Ưng.

" Đa tạ huynh đệ cứu mạng. Ta là Trương Liêu, là thương viện đệ tử. Xin hỏi huynh đệ danh tự, ngày sau có thể báo đáp." Cầm thương thiếu niên hướng về Tiêu Minh, thành khẩn nói.

" Ta là Tiêu Minh, ngoại viện đệ tử, vừa mới gia nhập tiên môn. Không cần nói chuyện báo đáp, cùng là tiên môn đệ tử, g·ặp n·ạn cứu nhau là chuyện tất nhiên. Nếu hôm nay đi qua không phải ta mà là cái khác tiên môn đệ tử, chắc chắn cũng sẽ chọn như ta mà thôi." Tiêu Minh đáp lại

Trương Liêu nghe được Tiêu Minh mới vào tiên môn, nhưng đã là Luyện Khí cảnh tầng chín, rất bất ngờ. Hắn trông Tiêu Minh tuổi rất bé, chỉ hơn 10 tuổi, đã tu luyện đến cái này cảnh giới. Có lẽ đây là một tên thiên phú cao, hoặc có gia cảnh không tệ, mới có tốc độ tu luyện như vậy.

Không chừng với tốc độ này, Trương Liêu thấy Tiêu Minh rất nhanh sẽ đến Phong Tâm cảnh, tiền đồ rộng mở, thậm chí còn trở thành tiên môn trọng điểm bồi dưỡng.

Trương Liêu còn thấy Tiêu Minh dù nhỏ tuổi, đã có nghĩa khí, bất chấp nguy hiểm cứu hắn.

Thấy người có tiềm năng, lại cứu giúp mình lúc khó khăn, Trương Liêu có ý muốn kết giao cùng Tiêu Minh. Theo hướng nào nghĩ, hắn cũng thấy việc này nên làm.

" Nếu có việc gì cần giúp, cứ tìm ta, ta nợ ngươi một ân tình, nợ thì phải trả."

" Ngươi không cần phải để ý chuyện ân tình. Cho dù không có ta, ngươi vẫn giải quyết được bầy kia yêu thú, ta chỉ là vẽ rắn thêm chân mà thôi, tác dụng không nhiều, không thể nói là cứu mạng."

Tiêu Minh nhìn Trương Liêu cũng mới 15 tuổi, đã đạt đến Kiến Đan cảnh, tương lai có thể Phong Tâm Cảnh trước hai mươi tuổi.

Theo Hóc Xương Cá thông tin, Tiêu Minh biết được Phong Tâm cảnh được đạt đến thường tầm ba mươi tuổi, trước hai mươi tuổi Phong Tâm cảnh có thể coi là thiên tài. Như Nguyệt Lan thì chính là dẫn đầu tiên môn thế hệ thanh niên, là tiên môn quy hoạch làm nòng cốt.

Có lẽ trước mặt hắn cái này Trương Liêu thiếu niên, cũng là tiên môn nòng cốt người trẻ tuổi. Nếu có thể cùng người này kết giao, cũng là chuyện tốt, ít ra trong tiên môn cũng có người quen biết, có nhân mạch.

Cuộc sống ở đâu cũng thế, quan trọng nhất chính là các mối quan hệ. Tiêu Minh cũng rất mong muốn cùng Trương Liêu kết giao.

" Ta có ân tất báo, không cần nói thêm. Chúng ta có thể gặp được nhau trong bí cành, ta còn được ngươi cứu giúp, cũng là có duyên. Nếu ngươi không chê gì, ta và ngươi kết huynh đệ hảo hữu, gọi nhau huynh đệ. Sau này về tiên môn có thể giúp đỡ nhau, được chứ?" Trương Liêu đề nghị.

" Tốt, Trương Huynh. Tại sao ngươi lại bị bầy kia phi hành yêu thú t·ruy s·át?" Tiêu Minh vui vẻ đồng ý, sau đó hỏi thêm.

" Haha, ta trộm bọn chúng quả trứng, bị đuổi theo đến tận đây. Chúng ta mau chóng xử lí những nhưng yêu thú t·hi t·hể rồi dời đi nơi này. Đây không phải nơi để nói chuyện, chiến đấu thanh âm rất có thể sẽ dẫn tới cái khác yêu thú đi kiếm ăn."

Hai người bọn hắn bắt đầu xử lí Phong Dực Ưng t·hi t·hể, thu lại chiến lợi phẩm, sau đó dời đi nơi chiến trường. Trời cũng đến tối. Bọn hắn lập nên một cái tạm thời trại, đốt lửa dừng lại.