Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Cửu Quỷ

Chương 27: Tan Biến




Chương 27: Tan Biến

Trong không gian mộng cảnh mờ ảo này, Quỷ Mị đắc y nói: "Chủ nhân đừng vui mừng quá sớm, tiếp theo là đến ải của ta. Không dễ như tên kia đâu."

"Cứ ra tay hết sức đi Quỷ Mị, đừng nương tay."

Dương Cảnh Bình biết bản thân đến nơi này là vì luyện tập, nên đã chuẩn bị trước tinh thần.

Quỷ Mị khẽ cười, thân hình biến to trở lại, xinh đẹp nhu mì, đôi chân không mang hài, bước nhẹ nhàng đến bên cạnh Dương Cảnh Bình. Một mùi hương bất ngờ thoảng đến, Quỷ Mị thu nhãn long lanh, dáng vẻ như thiên thần xinh đẹp, làm người ta như bị chính dung mạo đấy hút hết thần hồn.

Dương Cảnh Bình bỗng thấy toàn thân mềm nhũn ra, say trong bờ môi ánh mắt của Quỷ Mị, như muốn cùng sánh bước với người này mãi mãi, bên nhau đến cùng trời cuối đất.

Quỷ Mị nhàm chán quay người, đôi mặt nàng hiện ra sắc hồng chính là Mị Thuật đã dùng lên người Dương Cảnh Bình, không ngờ lại dễ dàng hơn khống chế hắn như vậy, xem ra nam nhân trong thiên hạ đều háo sắc như nhau.

Dương Cảnh Bình cảm thấy toàn thân mềm nhũn, hô hấp khó khăn, hầu như cả thế giới trước mắt chỉ vừa bằng một cô gái chính là Quỷ Mị. Xem ra ải này không phải thử nghiệm thực lực mà kiểm tra tinh thần của hắn, nếu tâm loạn bởi dục vọng, tâm ma thao túng thì có lẽ không thể nào vượt qua được.

Một cổ sức mạnh kì lạ trong cơ thể Dương Cảnh Bình bất ngờ bộc phát ra, thứ sức mạnh bí ẩn này vô tình đã làm cho hắn trở nên tỉnh táo lại được.

Quỷ Mị sắc mặt chợt biến, không ngờ Mị Thuật lại không hề có tác dụng với hắn.

Dương Cảnh Bình sau khi thoát khỏi Mi Thuật, toàn thân mồ hồi nhễ nhại, đúng là tà thuật, hắn liền không dám nhìn vào mắt Quỷ Mị thêm nữa.

Dương Cảnh Bình nhanh chóng nắm chặt cổ tay Quỷ Mị lại, xem ra ải này không khó như hắn tưởng tượng.

"A, chủ nhân đúng là không biết thương hoa tiếc ngọc mà, vậy mà nở lòng nắm chặt tay tiểu nữ như thế."

"Có phải ta đã thắng rồi không?"

"Mị Thuật đúng là không mê hoặc được chủ nhân, xem ra linh hồn của ngài rất đặc biệt á, như có một thứ gì luôn che chở bảo vệ cho ngài."

Dương Cảnh Bình nghe Quỷ Mị nói đến hắn mới để ý, lần đầu tiên gặp Ánh Tuyết, nàng cũng thổi một khúc sáo quỷ dị, đến cả Độc Vương Yết Xà cấp 3 cũng hai mắt trở nên mù loà khi nghe phải, vậy mà âm thanh vừa lọt vào tai hắn như có một thứ sức mạnh bí ẩn làm hắn tỉnh dậy.

"Hình như đúng là vậy, ta cũng không rõ nữa."



Quỷ Mị chợp nghĩ đến điều gì, nói khẽ: "Có lẽ là do người đã hồi sinh ngài, trước lúc sắp c·hết cũng đồng thời truyền sức mạnh vào trong cơ thể ngài cũng nên."

Dương Cảnh Bình toàn thân chấn động, chuyện này với hắn vẫn còn quá mờ hồ: "Sao có thể, ta chưa từng cảm nhận thấy trong cơ thể có thêm bất kỳ loại sức mạnh nào khác."

"Cái này là bí mật của chủ nhân, ta cũng không rõ nên chỉ đoán mò thôi. Sau này có thời gian chủ nhân hãy thử tìm hiểu là sẽ rõ thôi."

"Ải cuối cùng là của Quỷ Tướng, với năng lực hiện tại của chủ nhân e là rất khó để vượt qua."

"Quỷ Mị, ta biết ngươi lo lắng, cũng biết rõ Quỷ Tướng mạnh hơn rất nhiều so với Quỷ Thú, nhưng thuật khôi lỗi ta đã luyện đến đại thành, chỉ cần khống chế chuyển động thì ta nhất định sẽ thắng."

Quỷ Mị thở dài, lắc đầu đáp: "Ngài lầm rồi, trong số cửu quỷ thì tên Quỷ Tướng kia có sức mạnh rất đáng sợ, những con quỷ sau này ngài triệu hồi ra chưa chắc đã mạnh hơn được Quỷ Tướng đâu. Theo ta được biết thì Quỷ Tướng từng là chúa tể của một trong bảy hành tinh thời thượng cổ, sức mạnh thật sự của tên này nếu đạt đến đỉnh điểm cho dù cảnh giới xích giai cao nhất của nhân loại cũng chưa lọt vào mắt tên đó."

Cảnh giới xích giai đã là cao nhất vậy mà chưa lọt vào mắt tên quái vật thời thượng cổ này, xem ra thực lực của Quỷ Tướng thật sự không tầm thường.

"Còn có cảnh giới cao hơn cả xích giai sao?"

Quỷ Mị gật đầu, nhỏ nhẹ đáp: "Đúng vậy, trên xích giai còn có thần tôn."

"Thần tôn..."

Từ lâu hắn đã nghe nhân gian đồn thổi, trên bầu trời có những vị thần, đích thực ra là chỉ cảnh giới thần tôn. Nhưng nếu thực sự thân tôn có tồn tại, vậy thì tại sao thế giới xuất hiện nạn kiếp quái vật khiến một nửa nhân loại phải bỏ mạng vẫn chưa từng có ai trên bầu trời xuống cứu giúp, nhân loại hoàn toàn dựa vào bản thân để có thể tồn tại đến ngày nay, nên câu chuyện thần tôn chỉ là nửa thật nửa giả không hề có căn cứ.

"Vậy là thực lực trước khi c·hết của Quỷ Tướng là thần tôn, thế thì khả năng chiến thắng của ta là bao nhiêu?"

Quỷ Mị sắc mặt trở nên trầm trọng, thẳng thắn nói: "1 phần 10 khả năng ngài có thể chiến thắng, nhưng nếu Quỷ Tướng thực sự nghiêm túc e là không có chút cơ hội nào."

Không có chút cơ hội nào, Dương Cảnh Bình trong lòng tự giễu. Chỉ còn ải này nữa thôi, nếu hắn từ bỏ thì sư tỷ sẽ bị gã đi cho người xa lạ, nếu hắn thất bại thì bản thân sẽ c·hết trong giấc mộng vĩnh hằng này, cầu lực thực ở chỗ c·hết, căn bản là thế giới này không cho hắn quyền để lựa chọn.

Tình yêu có thể khiến người ta mù quáng nhưng đối lúc lại như thứ sức mạnh tinh thần giúp họ có thể vượt qua được mọi thử thách.



"Ta sẵn sàng rồi, bắt đầu đi."

Quỷ Mị bất ngờ truyền một thứ sức mạnh khiến v·ết t·hương nơi tay hắn dần được bình phục lại. Tiếp đó cũng không dài dòng mà trực tiếp nói gì đó trong miệng, qua một lúc thì xuất hiện cổ sức mạnh hắc ám, chính là Quỷ Tướng.

Toàn thân đến cả khuôn mặt của Quỷ Tướng đều là chiến giáp, không lộ ra một chút da thịt nào, đáng chú ý nhất là một thanh cự kiếm cực kỳ khủng lồ, vừa to vừa cao đến cổ tên này, sát khí lạnh lẽo trong kiểm trong không ngừng toả ra, như không biết có bao nhiêu vong hồn c·hết dưới lưỡi kiếm đấy vậy.

Dương Cảnh Bình lại quên đi một điều quan trọng nhất là sợi dây điều khiển khôi lỗi không thể xuyên qua bộ giáp đó được, không thể sử dụng công pháp thì khả năng chiến thắng như đã giảm thêm 9 phần rồi.

Quỷ Tướng toàn thân sát khí đằng đằng, thanh kiếm cực to ngay tức phóng thẳng đến, Dương Cảnh Bình khuôn mặt tái mép, nhanh chóng nằm thấp xuống dưới tránh khỏi đường bay của kiếm.

Kiếm sau khi bay một vòng trên không trung lại không rớt xuống mà cứ nhắm Dương Cảnh Bình toàn lực truy kích. Đây rõ ràng là Thuật Ngự Kiếm, vậy là không giống với Quỷ Thú chỉ sử dụng duy nhất một thú kỹ mà tên này hoàn toàn có thể sử dụng đại năng đã có trước khi c·hết, vậy là phần thắng của hắn hiện tại rõ ràng là con số 0.

Thanh kiếm tốc độ càng lúc càng nhanh, Dương Cảnh Bình không kịp né tránh đã bị chuôi kiếm quẹt mạnh vào cơ thể, ngã rầm xuống bên dưới, lục phủ ngũ tạng như muốn nổ tung, máu phun ra từ miệng như vòi.

Ranh giới sinh tử thật sự mỏng manh đến vậy sao?

Quỷ Mị thấy chủ nhân b·ị t·hương thì liền dùng công pháp gọi ra đom đốm, những con đom đốm rực sáng duy nhất trong mộng cảnh âm u này, dần hoà vào cơ thể, trị thương cho Dương Cảnh Bình.

"Đa tạ, Quỷ Mị!"

Dương Cảnh Bình gồng mình đứng dậy, tuyệt không thể thua ở đây được.

"Ta nhất định không thể thua..."

Quỷ Tướng lạnh lẽo nhìn hắn, thanh kiếm đang bay lơ lửng dần trở tay, sau đó bỗng nhiên toả ra làn sáng nhàn nhạt, không nghi ngờ gì nữa chính là kiếm khí, vậy là Quỷ Tướng đã thực sự nghiêm túc rồi.

Quý Tướng vận lực chém xuống, bốn luồng kiếm khí ở xa nhắm thẳng cơ thể Dương Cảnh Bình lao đến, tốc độ như thiền điện, khí thế như bài sơn đảo hải.

Dương Cảnh Bình cảm thấy cuồng phong đang thổi đến, ngọn gió này tựa hồ muốn xé da cắt thịt, chưa kịp định hình thì bốn luồng kiếm khí đã chém vào bụng hắn, xé toạc bụng ra làm bốn đường cực kì sâu, máu tươi chảy ra đầm đìa, lục phủ ngũ tạng đều bị đứt gãy.

Dương Cảnh Bình ngã rầm xuống, ý thức mơ hồ dần biến mất, bụng đã bị cắt đứt thành những đường sâu hoắm, cơ thể toàn thân đều là máu.

"Ta không can tâm!"



Dương Cảnh Bình máu chảy miên man, dần không còn chút sức lực nào để mở mắt ra cả, hắn mê man ngất đi.

▫️▫️

▫️

"Chủ nhân, chủ nhân..."

Nghe tiếng gọi, mãi một lúc Dương Cảnh Bình mới tỉnh lại. Thấy bản thân đã thoát ra khỏi mộng cảnh, trở về lại căn phòng riêng của đệ tử tinh anh, những v·ết t·hương ở bụng cũng đã hoàn toàn biết mất.

"Ta vẫn chưa c·hết sao Quỷ Mị?"

Thân hình Quỷ Mị giờ đây không giống với trong giấc mơ, cơ thể khắp nơi đều là những cái vảy, da thịt trắng tinh, có phần mờ nhạt nhìn không hề có chút sức sống nào.

"Nếu lúc nãy ta chậm tay thì có lẽ chủ nhân đ·ã c·hết thật rồi."

Dương Cảnh Bình nghi vấn mơ hồ, lại hỏi: "Vậy là ta đã thất bại rồi sao, khi nãy còn thấy bản thân b·ị t·hương rất nặng mà?"

"Ta đã tiêu hao rất nhiều linh hồn lực mới chữa lành lai được cho chủ nhân, có lẽ ta cần phải ngủ say một thời gian, vì linh hồn lực cũng đã cạn kiệt, cuộc thi sắp đến không thể giúp chủ nhân được rồi."

Dương Cảnh Bình ngẩn ra giây lát, tựa hồ rất khó để mở lời: "Cảm ơn Quỷ Mị, từ lúc gặp ngươi đã giúp ta rất nhiều trên con đường tu luyện này, nếu sau này ta trở thành thần tôn thì ta hứa sẽ tìm cách để mà phục sinh ngươi, cho ngươi có được cuộc sống tự do không phải bám víu vào ta như thế này."

Quỷ Mị mỉm cười quyến rũ, thân hình yểu điệu, nháy mắt với Dương Cảnh Bình một phát, ôn nhu đáp: "Ngươi ta thật sự không nở rời xa chủ nhân á, nếu thật sự có ngày đó thì ta cũng rất mong đợi. Sau này khi tỉnh dậy có khi chủ nhân đã trở thành một cường giả rồi."

"Tạm biệt chủ nhân, chăm sóc tốt cho bản thân nhé!"

Quỷ Mị dứt câu thì càng lúc càng nên mờ nhạt, một hồi thì hoàn toàn tan biến, như chưa từng tồn tại trên thế gian này.

Dương Cảnh Bình trong lòng hết sức ấy nấy, là vì hắn nên Quỷ Mị mới phải ngủ say, là vì ham muốn đột phá cảnh giới nên luyện tập cường độ cao dẫn đến b·ị t·hương, cũng là Quỷ Mị dùng linh hồn lực để mà trị thương cho hắn, tất cả nguyên nhân đều là do hắn.

Dương Cảnh Bình sau sự tan biến của Quỷ Mị đã khiến hắn như hoàn toàn thức tỉnh, nếu như không có thực lực thì vào 10 năm trước không có sự xuất hiện của Đỗ Mạnh thì hắn đã cùng tỷ tỷ c·hết dưới tay quái vật Lực Lâu Diện, nếu hiện tại không có thực lực thì người hắn yêu sẽ phải gả đi, nếu không có thực lực ở thế giới này cũng như rác rưởi bỏ đi. Thê giới này thực sự chỉ ngắn gọn trong bốn chữ "thực lực vi tôn".

Ngay lúc này mục tiêu lớn nhất của Dương Cảnh Bình là trở thành thần tôn, chỉ có như vậy mới có thể bảo vệ những thứ hắn muốn, và làm những thứ hắn thích như phục sinh Quỷ Mị, chỉ có thực lực mới không khiến hắn lập lại những bi kịch giống như Quỷ Mị lần nào nữa.