“Muốn thì đừng hối hận nhé?”
Không biết anh ta định làm gì, mà lại nói ra lời cảnh báo khiến Âu Mạn Ny chợt lo âu.
Lúc này, người đàn ông ấy đã tiến tới rất gần, khoảng cách gương mặt chỉ còn một chút là chạm thì anh lại đưa tay ra sau giữ lấy phần gáy của cô, rồi từ từ đưa môi áp tới.
Chát...
Đang lúc cao trào mỗi sắp chạm môi thì cú tát vừa đau vừa rát lại áp sát gò má người đàn ông, khiến anh tụt hứng trầm trọng.
“Tôi... Tôi không muốn biết nữa đâu, tôi sợ... Thôi anh lui ra xíu đi. Cô bối rối cất lời.
Sáng ăn đấm, trưa thì ăn tát, có ai làm chồng mà số khổ như Hứa Khải Uy không chứ?
Không sao, khổ trước sướng sau, giờ khổ biết đau mai sau khổ hơn, haha...
Hứa Khải Uy tự nhủ lòng bằng một lời nói đùa, rồi đứng dậy rời khỏi đó, nhưng trước khi đi anh còn nói:
“Tối nay anh có hẹn với bạn nên về muộn, chắc không có sang đây làm phiền em nữa.”
“Anh đi đâu? Hẹn hò hả?”
“Có thể cho là vậy.” Hứa Khải Uy tuỳ hứng đáp.“Ờ... Anh đi đâu thì kệ anh, tối nay tôi cũng đi chơi với Chi Chi rồi. Âu Mạn Ny cố tình tỏ ra không quan tâm, nhưng thật tâm trong lòng lại đang thấy khó chiu.
“Ừm... Vậy chúc em đi chơi vui vẻ.”
Tối đó, Hứa Khải Uy thật sự có đi ra ngoài trong dáng vẻ rất lịch lãm, đẹp trai, tóc vuốt keo, thân thể thì thơm ngất mùi nước hoa, khiến Âu Mạn Ny nhìn thấy mà vô thức bực bội.
Sau đó thì cô cũng đi theo Cố Viên Chi đến một club, đó là nơi mà trước kia hai người vẫn thường đến.
“Cậu đưa mình tới chỗ này làm gì?”
“Uống rượu, ngắm trai tám múi, đó là niềm vui trước kia của cậu mà.” Cổ Viên Chi điềm nhiên đáp.
“Nhưng mà mình../ Cậu đừng có nói là cậu chỉ mới tám tuổi, vì không có đứa trẻ tám tuổi nào to xác như cậu đâu, vả lại mất trí nhớ chứ không mất vị giác, tin chắc rằng tửu lượng của cậu vẫn không hề thay đổi. Nào, uống đi.
Cố Viên Chi trực tiếp cướp lời, nói xong còn bón rượu vào tận miệng cho cô uống và đúng thật là Âu Mạn Ny uống được.
Yên ắng được một chút, cô mới hỏi:
“Cậu biết anh trai mình không?”
“Biết, mà giờ là chồng của cậu rồi chứ anh trai gì nữa”
“Nhưng mà anh ấy đâu rồi?”“Ở nhà với cậu mỗi ngày đó chứ đâu, là cái người cậu xua đuổi, đánh đập không thương tiếc đó.”
Cố Viên Chi nói xong, Âu Mạn Ny cũng trầm ngâm hơn hẳn, trong vô thức lại nốc rượu vào người.
“Ai cũng nói vậy thì chắc là thật rồi... Nhưng mà mình phải làm sao mới được?”
Âu Mạn Ny căn bản đang đấu tranh dữ dội, thì lúc này có hai chàng trai tìm tới với ý định làm quen.
“Chào hai người đẹp, uống với anh một ly nha.
Xoảng...
Vẫn chưa hiểu chuyện gì xảy ra nhưng khi chàng trai chỉ mới cất lên câu nói đầu tiên, thì Âu Mạn Ny đã đập thẳng chai bia lên đầu đối phương, khiến ai nấy một phen thất kinh hồn vía.
“Con điên này, mày làm gì vậy hả?” Người bị đánh ôm đầu máu, trừng mắt nhìn
cô mà hét.
“Đối với hạng người lưu manh như mày thì rất đáng bị đánh.” Âu Mạn Ny cứng rắn trả lời.
Cùng lúc này, Cố Viên Chi sợ bạn minh bị bắt nạt nên đã vội đi qua kéo cô ra sau lưng, rồi khẽ hỏi:
“Chuyện gì vậy?"
“Thằng khốn đó ôm eo mình.” Âu Mạn Ny chỉ thắng mặt hắn mà nói.“Mẹ nó, ôm có xíu mà làm giọng chảnh hả mậy.
NOVEL
TOON
Người thanh niên thẹn quá hoá giận, lập tức ngông cuồng lao tới mạnh tay kéo Cố Viên Chi ra, rồi trực tiếp túm tóc Âu Mạn Ny ấn mạnh đầu cô lên bàn, gây ra cú va đập cực mạnh.
“Thằng chó, thả bạn tao ra mau. Cố Viên Chi hét lên, rồi cũng muốn lao tới cứu bạn, nhưng ngặt nỗi bản thân đã bị tên đàn ông đi chung với hắn giữ lại.
Lúc này, Âu Mạn Ny cảm thấy đầu óc choáng váng, tầm nhìn đã trở nên mông lung. Cô biết mọi người xung quanh đang đứng nhìn và bàn tán rất nhiều, nhưng chẳng một ai dám tới giúp. Cho tới khi có bóng dáng cao to của ai đó xuất hiện, anh ta đang từ xa đi tới, đi rất vội vã với nét mặt vô cùng căng thẳng.
Hứa Khải Uy... Phải, chính là anh ấy. Anh lao thẳng tới phía cô và trước đó đã chọp lấy chai bia trên bàn để khi khoảng cách vừa đủ thì vật thể ấy một lần nữa đập thẳng vào đầu hắn ta.
Xoảng...
Cú đánh lần này của Hứa Khải Uy khiến hắn ta trực tiếp ngất xỉu. Còn anh, một tay nhanh chóng ôm lấy cô gái của mình, tay còn lại thì cầm mảnh chai sắc nhọn hướng thẳng về gã thanh niên đang giữ Cố Viên Chi.
“Tụi mày động nhầm người rồi đó, còn không mau cút đi.
Thấy sắc mặt “lão đại” của Hứa Khải Uy, gã ta chỉ còn biết nhanh chóng kéo thằng bạn đang bị thương ra về trước .
Đồng ngay lúc này, Âu Mạn Ny bất ngờ ngất xỉ.u