Mạc Chính Thần lái xe đưa Tư Duệ đến một nhà hàng sang trọng đã được đặt sẵn từ trước. Đến nơi anh liền ném chìa khóa cho người giữ xe, đỡ Tư Duệ xuống cùng nhau tiến vào bên trong...
Tư Duệ hồi hộp quá nên cô cũng không có tâm trạng quan sát nhà hàng xa hoa cỡ nào, cô cùng Mạc Chính Thần đi theo phục vụ lên tầng hai của nhà hàng đã được cha của Mạc Chính Thần bao toàn bộ khi lầu...
Mạc Chính Khiêm nhìn thấy đôi trẻ đến cũng lịch sự đứng lên tiếp đón, ông liền mỉm cười nhìn Tư Duệ khiến cô đỡ lo hơn đôi chút...
"Chào cháu...chắc cháu là Tư Duệ..."
Tư Duệ bắt tay Mạc Chính Khiêm liền hơi hạ mình đáp lễ...
"Vâng...cháu chào bác ạ..."
Mạc Chính Thần khác cha anh hoàn toàn, đã không chào hỏi gì thì thôi còn ngồi xuống trước cả người lớn. Tư Duệ nhớ ra gì đó liền nhận lấy túi đồ trên tay Mạc Chính Thần...
"A...cháu có chút quà gặp mặt, tuy không phải thứ gì đắt tiền nhưng cháu hi vọng bác sẽ thích..."
Mạc Chính Khiêm nhận lấy túi trà hoa quả của Tư Duệ, ông lại nhớ về người vợ quá cố của mình cũng hay pha loại trà này cho ông uống. Mạc Chính Khiêm liền cảm thấy có chút mừng khi con trai ông lại có thể gặp một người chu đáo như Tư Duệ...
"Cảm ơn cháu, ta rất thích..."
Tư Duệ cười tươi liền cùng Mạc Chính Khiêm ngồi vào bàn ăn, vì cả một khu lầu rộng rãi chỉ có ba người nên Tư Duệ cảm thấy rất thoải mái...
"Hai đứa tính khi nào cưới..."
Mạc Chính Thần định mở miệng nói gì đó liền bị Tư Duệ lấy tay chặn lại...
"Cháu vẫn còn đang đi học nên vẫn chưa tính đến chuyện đó ạ..."
Mạc Chính Thần cau mày nhìn cô, anh cố tình nói thật nhỏ chỉ để Tư Duệ nghe được...
"Tính toán gì chứ, tháng sau mình cưới luôn cũng được mà..."
Tư Duệ ngại ngùng mỉm cười khi nghe lời vô sỉ phát ra từ miệng Mạc Chính Thần, cô hận không thể đuổi anh đi về ngay lập tức...
"Tư Duệ nói đúng đấy, con phải đợi con bé học xong rồi hẵng tổ chức đám cưới..."
Tư Duệ liền gật đầu chấp thuận, cha anh cũng đâu có đáng sợ như lời đồn, ngược lại còn lại một người đàn ông trưởng thành, chu đáo như vậy.
Bữa tối kết thúc trong sự tốt đẹp vì Mạc Chính Thần không mở miệng thêm câu nào nữa. Tư Duệ chào tạm biệt Mạc Chính Khiêm liền cùng anh ra về. Mạc Chính Khiêm cũng theo vệ sĩ về biệt thự chính thì phát hiện dưới đĩa ăn của Mạc Chính Thần kẹp một tờ giấy gì đó, ông liền cầm lên xem...
"Cảm ơn cha..."
Mạc Chính Khiêm liền cười vui vẻ, cuối cùng cũng xuất hiện một cô gái có thể khiến Mạc Chính Thần nói lời ngọt ngào rồi. Cũng có thể nhờ cô gái đó mà sau này tình cảm cha con của Mạc Chính Thần càng thêm khắn khít thì sao. Ông cũng thật sự mong đợi.
Mạc Chính Thần lái xe đưa cô về, anh kiềm nén cảm xúc nãy giờ cuối cùng cũng nói ra...
"Em không muốn kết hôn với anh sao..."
Tư Duệ biết tâm trạng Mạc Chính Thần không tốt liền vội vàng giải thích...
"Không phải...nhưng em vẫn còn đi học mà, đợi em tốt nghiệp rồi chúng ta nói sau nhé..."
Mạc Chính Thần gật đầu nhưng khuôn mặt mang biểu tình không cam tâm, Tư Duệ của anh còn trẻ và xinh đẹp như vậy chắc chắn sẽ thu hút đám nam sinh mới lớn trong trường, anh không muốn cô lại bị cướp đi một chút nào. Càng nghĩ lại càng khó chịu trong lòng...
"Ngoan nào anh, phải kiên nhẫn đợi em chứ..."
Tư Duệ xoa đầu Mạc Chính Thần an ủi. Cô chắc chắn sẽ gả cho Mạc Chính Thần nên anh không cần lo lắng nhiều như vậy...
"Được rồi, anh đưa em về nhà trước nhé, anh có chút việc phải ra ngoài..."
Tư Duệ liền gật đầu, anh cũng cần không gian riêng của mình nên cô cũng không muốn hỏi nhiều làm gì. Mạc Chính Thần dừng xe trước cửa, đến khi thấy Tư Duệ đã vào trong anh mới lái xe đi.
Mạc Chính Thần nghĩ kĩ rồi, anh sẽ cầu hôn Tư Duệ trước rồi sau đó kết hôn cũng không muộn nên anh quyết định sẽ đến trung tâm thương mại lựa nhẫn. Mạc Chính Thần nghe nhân viên giới thiệu một lượt liền chọn chiếc nhẫn đắt nhất ở đấy...
"Thanh toán..."
Nhân viên nhận lấy thẻ VIP liền biết nhân vật lớn, không những được phục vụ tận tình mà còn được gói trong chiếc hộp đẹp nhất của cửa hàng. Mạc Chính Thần bỏ chiếc nhẫn vô túi liền vui vẻ hẳn, đợi đến lúc thích hợp sẽ cầu hôn Tư Duệ...