Tô Thính Ngôn vừa nhìn thấy ông ta tiến đến, thản nhiên nói: “Cơn gió nào đưa ba tới đây?”
Thấy đằng sau có Tô Khuynh Tình đi theo, lập tức hiểu.
Tô Thịnh Quốc nhìn thấy bộ dáng này của cô đã cảm thấy đau đầu.
“Con đi cùng ba.”
Ông ta gọi Tô Thính Ngôn đến nơi khác, miễn cho mắt thẻ diện trước mặt người khác.
Nén cơn giận, ông ta nhếch môi nói: “Con trở về Tô Tè đi.”!
Tô Thính Ngôn nghe thấy, cười ha ha một tiếng: “Ba, con ở Lâm Vũ đang tốt đẹp, vì sao phải về Tô Tề? Không phải ba điên rồi chứ, ai sẽ bỏ Lâm Vũ để đến Tô Tề?”
“Con… Tô Thính Ngôn, con rõ ràng, con đứng đắn tiền vào Lâm Vũ à, con dùng biện pháp gì chính con không tự: biết?” Tô Thịnh Quốc cảm thấy tự mình nói ta cũng mắt mặt.
Tô Thính Ngôn nhíu mày: “Tôi vào thế nào? Bằng bản lĩnh của mình.”
“Đượ rồi, ba mặc kệ làm sao con tới.” Ông ta ngắt lời Tô Thính Ngôn, không muốn nói loại chuyện buồn nôn kia nữa: “Ba mặc kệ con làm sao tới đây, lần này các con muốn hợp tác với viện nghiên cứu Vương Quyền, vấn đề này ba biết, con và bệnh viện đẩy Khuynh Tình qua đó, sau đó con theo ba về Tô Tề, con muốn làm bác sĩ, chúng ta có thể tìm thầy từ từ dạy con, đừng gây chuyện ở đây nữa.”
Tô Thính Ngôn cảm thấy mình nghe nhằm rồi, đề cử Tô Khuynh Tình?
“Ba, cùng là con gái ba… Ba như vậy không cảm thấy quá bất công à? Bảo con từ bỏ cơ hội, đưa cho Tô Khuynh Tình,…Mặc dù con biết ba không chào đón con, nhưng lúc này có thể hơi làm ra vẻ một chút không? Mọi người cũng vui vẻ gặp nhau, ba dạng này làm con cảm thấy…”
Tô Thính Ngôn nói xong kéo ra cửa đẳng sau.
Tô Thịnh Quốc kéo lấy tay cô.
“Bà vì muốn tốt cho con, con biết đó là sở nghiên cứu gì không mà con dám tùy tiện qua đó, nếu con đụng phải người bên kia, con biết sẽ có hậu quả gì không? Mặt mũi của Tô gia sẽ bị con làm mát hết.”
Tô Thính Ngôn hắt tay Tô Thịnh Quốc ra: “Tôi và Tô gia không có quan hệ gì, ba yên tâm, mắt mặt cũng mắt mặt của con, ba không cần đánh giá cao mình như vậy.”
“Con.”
Tô Thính Ngôn không quan tâm Tô Thịnh Quốc bị đầy lảo đảo, trực tiếp đi vào.
Tô Thịnh Quốc còn muốn mắng cô không biết tốt xấu nhưng nhìn thấy có người đi ngang qua đang nhìn.
Tô Thịnh Quốc tốt xấu gì cũng là chủ tịch của Tô Tè, người biết ông ta không ít, nhát thời chỉ có thể vẫy tay, nói với Tô Khuynh Tình: “Ba sẽ tìm người đề cử con, hừ, Lâm Vũ cũng chỉ như vậy, để một đứa con nít không biết gì lừa dôi.”
Đôi mắt Tô Khuynh Tình sáng lên.
“Cảm ơn ba, con nhất định không phụ sự kỳ vọng của ba.”
“Ba, hôm nay ba có ý chạy tới vì Tô Khuynh Tình, ba thật sự phí tâm.”
Tô Thịnh Quốc khẽ nói: “Là vì không muốn để con đi.”
Tô Thính Ngôn đi thẳng vào vấn đề.