Người của Vương Quyền vừa nhìn thấy Tô Thịnh Quốc còn có chút kinh ngạc.
“Tô tổng, sao ông lại tới đây.”
Tô Thịnh Quốc cười với người ta: “Còn không phải chuyện của người con gái của tôi à? A, ông cũng biết bác sĩ Tô muốn cùng hợp tác với Vương Quyền đúng không?”
Tô Thịnh Quốc nói: “Ông đừng nghe Lâm Vũ, đề cử của bọn họ cực kỳ không công bằng, các người vẫn nên phải tìm bác sĩ hợp lý mình thì hơn.”
Người phụ trách Vương Quyền họ Hồ, anh ta cười đẩy kính mắt: “Đó là đương nhiên, ông yên tâm.”
Anh ta nghĩ rằng Tô Thịnh Quốc sợ Lâm Vũ không đưa Tô Thính Ngôn, cho nên vội nói: ” Vương Quyền có lựa chọn của mình.”
!Tô Thịnh Quốc lúc này mới yên tâm lại.
Tô Khuynh Tình ở phía sau nói: “Ba, người bọn họ cần là chị mà?” . Truyện Phương Tây
Tô Thịnh Quốc gật đầu, kia đương nhiên, Vương Quyền là nơi nào, những người ở Lâm Vũ còn muốn khống chế Vương Quyền, thật sự là.
Tô Khuynh Tình nghe thấy rốt cục yên tâm.
Đi theo Tô Thịnh Quốc vào phòng họp, phía dưới người của Lâm Vũ và Tô Thịnh Quốc nhẹ gật đầu, để Tô Thịnh Quốc yên tâm, sau đó, anh ta đứng lên nói thẳng: “Thật ra bệnh viện chúng ta không phải chỉ cần Tô Thính Ngôn, chúng ta đang chuẩn bị đề cử bác sĩ Tô Khuynh Tình vừa mới phát biểu luận văn trên tạp chú, chúng ta cảm thấy cô ấy thích hợp hơn.”
Tô Thịnh Quốc mỉm cười, nhìn con gái mình.
Tô Khuynh Tình cúi đầu thẹn thùng nhìn cái cốc trước mặt.
Vương Quyền ngắn người.
Tô Thính Ngôn nhìn bên này, hừ lạnh lắc đầu.
Thật ngu xuẩn để cho người ta không có cách nào nói.
Người phụ trách Vương Quyền, bác sĩ Hồ đứng lên, ngắt lời bác sĩ.
“Thật xin lỗi, chúng tôi không thể dùng Tô Khuynh Tình.”
Trực tiếp bị cự tuyệt, người bác sĩ kia ngắn người ra, còn muốn tiếp tục đề cử, người của Vương Quyên lại trực tiếp nhìn về phía viện trưởng: “Chúng tôi đã nói qua, lần hợp tác mày chỉ chọn bác sĩ chúng ta muốn.”
Viện trưởng nhanh chóng đứng dậy, trừng mắt liếc bác sĩ tự tác chủ trương ngu xuẩn, bên này, vội vàng cười nói: “Đúng vậy, đúng vậy, chúng tôi biết.”
Bác sĩ Hồ nhìn trưởng khoa Vương bên này.
“Tôi muốn mọi ngươi biết, chúng tôi là hướng về Tô Thính Ngôn mà đến, không phải cô ta, chúng ta sẽ không hợp tác với bệnh viện.”
“Cái gì?”
Suy nghĩ trong đầu Tô Thịnh Quốc như bị sét đánh.
Bác sĩ Hồ lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, nhìn Tô Thính Ngôn: “Vậy là tốt rồi, bởi vì bên kia không mời được cô cho nên chúng tôi cũng rất cẩn thận, coi có thể đồng ý là vinh hạnh của sở nghiên cứu chúng tôi.”
Tô Thính Ngôn nói: “Lúc đầu tôi định suy nghĩ một chút, nhưng mà…”
Cô nghiêng đầu nhìn Tô Thịnh Quốc và Tô Khuynh Tình im ắng đứng bên này.