“Làm sao có thể, cô không biết, lần này hợp tác chính là viện nghiên cứu Vương Quyền, đây chính là viện nghiên cứu lớn nhất thủ đô, người ở bên trong làm sao có thể nễ mặt trưởng khoa Vương kia được.”
Người bên cạnh nghe chậc lưỡi nói: “Khó trách đều gọi chúng ta tới đây.”
“Cô không thấy viện trưởng cũng tới à.”
“Xem ra có thể hợp tác cùng bọn họ rồi, thật tốt quá, không biết bệnh viện chúng ta sẽ đưa ai qua.”
“Chắc không phải là Tô Thính Ngôn chứ…”
Tô Khuynh Tình âm thầm nắm chặt tay.
Tô Thính Ngôn có năng lực này à, cô tốt nghiệp ở cái trường học rách nát gì, nếu đưa cô sang bên đó cô thật chịu luôn rồi.
Người phía sau không phục nói: “Cũng không chừng đấy, không nhìn thấy quan hệ giữa Tô Thính Ngôn và trưởng khoa Vương là quan hệ thế nào à?”
“Quan hệ thế nào?” Có người xem kịch.
“Ban đêm tôi thường xuyên nhìn thấy Tô Thính Ngôn đi vào văn phòng của trưởng khoa Vương.”
Tô Khuynh Tình nghe vậy, đôi mắt sáng lên.
Tô Khuynh Tình trở lại Tô gia lập tức nói chuyện này với Tô Thịnh Quốc.
Lại Mỹ Lâm nói: “Tô Thính Ngôn đàn làm cái gì vậy, đây là muốn làm hỏng thanh danh của Tô gia nhà chúng ta à, con bé dùng biện pháp này đi lấy lòng bệnh viện, lầy được.
công việc, việc này… Quá không có liêm sỉ rồi. Thịnh Quốc, không phải tôi thiên vị con gái tôi, Khuynh Tình đường đường tốt nghiệp từ đại học Berkeley, cũng bởi vì con bé kia ngủ với người khác mà thua trong tay nó…”
Tô Khuynh Tình kéo Lại Mỹ Lâm.
“Mẹ, cũng không phải như vậy… Chỉ là người ở bệnh viện ngườiđang đồn như vậy, con chỉ muốn nhắc nhở chị nên chú ý một chút, đừng để người ta nói xấu, chị lại không nghe.”
Tô Thịnh Quốc cực kỳ tức giận.
“Tô Thính Ngôn này, tôi đã nói sao con bé đó có thể vào Lâm Vũ được.”
Ông ta vỗ xuống bàn, trực tiếp đi ra ngoài.
Tô Thính Ngôn còn đang nói chuyện về lần hợp tác này với trưởng khoa Vương.
Trưởng khoa Vương vỗ vào vai Tô Thính Ngôn bả vai: “Lần này nhờ vào cô, cô trở về nghỉ ngơi cho tốt, bên kia gọi tên muốn cô đi, chúng ta cũng không nghĩ tới.”
Tô Thính Ngôn cười nói: “Tôi cũng không nghĩ tới.”
Trưởng khoa Vương lại cảm thấy không đúng.
“Thính Ngôn, cô nói cho tội, cô có quen người nào bên đấy không?”
Trưởng khoa Vương là cảm thấy kỳ quái, nhà bọn họ bỗng nhiên nghe được Tô Thính Ngôn ở đây, vốn muốn hợp tác với bệnh viện nhà nước đột nhiên lại muốn hợp tác với Lâm Vũ.
Tô Thính Ngôn này rất cao thâm, lúc đầu ông ta cảm thấy không thể nào, có thể là có quan hệ gì đó, nhưng mà sau khi thấy được cô. Kiến thức được một số khái niệm y học kì quái của cô, thấy được thủ pháp thiên tài, lại thêm bây giờ viện nghiên cứu hàng đầu cũng muốn hợp tác với cô.
Bồi cảnh của người con gái này có chút đặc biệt.
“Tôi không có người quen ở đó, cũng không biết nghe ngóng gì từ chỗ bọn họ.” Tô Thính Ngôn nói xong, ra cửa: “Trưởng khoa Vương, tôi đi về trước.”
Dù sao trưởng khoa Vương cũng tuyệt đối không tin, nhưng Tô Thính Ngôn không nói, ông ta cũng không có cách nào tiếp tục hỏi.
Ra đến bên ngoài.
“Tô Thính Ngôn.” Tô Thịnh Quốc trực tiếp bước đến.