Cưng Chiều Ba Nhỏ Quá Mức Rồi

Chương 44: Níu giữ




Nhạc Ninh rón rén từng chút một, khẽ mở cửa phòng làm việc. Người kia tập trung trước máy tính mà không hay biết có người đột nhập vào. Cậu thấy vậy liền thích thú lén bước đến phía sau dùng tay bịt mắt anh lại:

- Tinh toang! Đoán xem là ai đây?

Vị kia nắm lấy tay của Nhạc Ninh kéo xuống và xoay đầu lại thì liền bị cậu giữ lấy cằm mà cúi xuống hôn lên môi.

Cái lưỡi ấy thanh thoát tấn công vào khoan miệng của anh, vị ấy không kiểm soát được mà đưa tay bóp lẩy cặp đào tròn và kéo cậu lại gần hơn. •

Vừa dừng nụ hôn ấy, chàng trai đã ngồi lên đùi vị kia, hai tay đặt hờ ở cổ, đôi chân trắng thon kia bắt chéo lại. Phó Bắc Đình lại không chịu nhìn cậu, tay cũng không ôm lấy cậu như thường ngày nữa.

- Em không tin là em ngồi đây mà chú còn có thể làm việc.

Nhạc Ninh dùng đôi tay lả lướt trên khun ngực kia rồi khẽ mở cúc áo ra trên cùng ra. Người đàn ông lúc này liền phản ứng lại mà nắm lấy tay của cậu, nhìn về xuống cậu:

Em lại muốn xin gì?Em muốn dỗ chồngCậu liền dời chỗ mà ngồi lên bàn trước mặt anh, chống tay xuống bàn, chân hơi cong lên, đôi mắt đầy thách thức với người trước mặt.

Người đàn lập tức bế cậu lên mà đem qua sofa ở gần đó, một thân người to lớn chắn ở trên cậu. Anh khẽ nâng cắm của cậu lên:

Đây có được xem là em đang câu dẫn chú không?Chưa đủ rõ ràng sao chồng yêu? (*Cậu ôm lấy cổ của người đàn ông ấy mà kéo anh vào một nụ hôn triền miên. Bàn tay kia sờ đùi rồi dần tiến về phía trên đi vào trong lớp áo mỏng manh kia, trêu chọc "bạn nhỏ" đang phấn kích đấy.

- Chú sẽ phục vụ em tận tình

***

Sau một đêm từ phòng làm việc đến ban công rồi về phòng ngủ, làm cho chàng trai trẻ mệt rã rời. Nhưng theo thói quen thường ngày cậu vẫn thức dậy từ sớm.



Cánh tay lại vô thức ôm lấy người bên cạnh, cậu cảm thấy hài lòng khi vẫn còn hơi ấm ở bên cạnh. Nhạc Ninh mỉm cười mà vùi đầu vào lồng ngực kia. Người đàn ông đã thức tự bao giờ mà ngắm nhìn mèo con nhỏ trong lòng:

Dậy thôi nào! Muộn rồi..

- Em muốn ôm chú thêm chút nữa

Phó Bắc Đình không khỏi thấy ngọt ngào mà xoa đầu người kia, tay cũng vô thức ôm lấy Nhạc Ninh và khẽ hôn lên mái tóc đấy.

Vào buổi trưa nắng gắt, chiếc xe hơi đen quen thuộc dừng trước nhà hàng Victo. Phó Bắc Đình bước xuống xe đi vào bên trong thì đã bắt gặp Dịch Hàm đi ra:

Anh đến tìm Nhạc Ninh sao?Em ấy đâu rồi?Nhạc Ninh không nói với anh sao? Em ấy vừa đi đâu với Lục Tiêu Phong rồiNghe được lời đó Phó Bắc Đình có chút nghi ngờ nhưng mà vẻ mặt Dịch Hàm không có chút gì là đùa giỡn. Dịch Hàm thấy anh im lặng thì cũng nói tiếp:

Dạo này em ấy hay gặp Lục Tiêu Phong lắm! Chắc anh cũng biết người này là ai mà phải không?Cậu muốn nói gì?Chỉ muốn nói cho anh biết vậy thôi! Tôi còn có việc đi trước đâyDịch Hàm cũng cứ thế mà ra xe rời đi, một Phó Bắc Đình đứng giữa sảnh nhà hàng thật cô độc. Anh cũng quay lại xe của mình và ngồi ở đó rất lâu, một lúc sau chiếc xe ấy mới rời khỏi đó.

Nhạc Ninh đã hứa không bỏ đi nữa rồi. Phải tin em ấy! 2)

Chẳng biết lí do gì mà tập đoàn NUT chiều nay lại bị bao trùm bởi một bầu không khí ảm đạm vô cùng. Vị chủ tịch ác ma hồm nay lại đặc biệt tan làm sớm khiến bao nhân viên phải trố mắt ngỡ ngàng.

Nhạc Ninh cùng con trai đi vào trong nhà, cánh cửa vừa được mở ra thì đã có một mùi thơm bay thẳng vào mũi họ. Phó Bắc Đình cởi tạp dề trên người xuống mà đi đến kéo cậu ngồi xuống ghế:

Nhìn xem toàn món mà em thích đóHôm nay là ngày gì đặc biệt sao? Chú nấu nhiều món quá vậy?Ngày được bên em đều là ngày đặc biệt với chúNgười đàn ông đứng phía sau cúi người tới hồn vào má cậu một cái rồi cũng ngồi vào ghế. Anh tận tình đưa muỗng đũa sang cho cậu, Bánh Bao ngồi một góc mà ngơ ngẩn:

Ba lớn cứ lạ làm sao đó?Lạ ở chỗ ba thương con và ba nhỏ của con nhiều hơn đóPhó Bắc Đình nói rồi liền xoay sang gắp đồ ăn đưa tới trước miệng của Nhạc Ninh:

- Em thử xem có vừa miệng không?

Nhạc Ninh ăn lấy miếng thịt ấy thì liền đưa tay hình biểu tượng like lên, gương mặt cũng vô cùng tận hưởng hương vị ấy. Anh nhìn cậu ăn ngon như vậy thì cũng vui lắm.



Chính anh đã thầm quyết tâm phải trở thành một người chồng thật tốt, phải luôn biết cách nuông chiều thì mới được Nhạc Ninh thương.

Nhạc Ninh cũng sẽ không bỏ chú đi.

Cả nhà dùng bữa xong Nhạc Ninh đưa tay dọn dẹp bát đũa thì bị Phó Bắc Đình cản lại:

- Em lên tắm đi, chú làm cho

Người đàn ông vừa nói vừa đẩy Nhạc Ninh đi tới cầu thang, cậu cũng bất lực bước lên trên. Phó Bắc Đình cũng hài lòng mà đi vào bếp dọn dẹp và rửa bát.

Cậu vừa đi về phòng vừa hơi nhìn lại con người đang ở bếp kia. Chú ấy hôm nay đúng thật là rất lạ.

Phó Bắc Đình vừa rửa bát xong thì thấy con trai đang lấy nước uống từ tủ lạnh. Anh đi đến ngồi xuống ngang với nhóc con nhà mình:

Con thấy chú Lục như thế nào? Có có thích chú ấy không?Chú ấy tốt lắm, chú còn hay làm cho ba nhỏ cười lắm! Con thích chú ấy lắm!Cậu con trai vô tư trả lời, lòng anh khi này đã không yên rồi. Phó Bắc Đình suy nghĩ thêm gì đó rồi lại tiếp tục hỏi:

Vậy nếu ba nhỏ đi theo chú Lục thì con có khuyên ba nhỏ ở lại với ba không?Vậy thì con sẽ được ở cùng Hiên Hiên rồi.Nhóc con ấy liền phấn khích, người đàn ông lại trở nên bần thần. Anh trầm ngâm ngồi trên ghế ở bếp, Nhạc Ninh không biết tự bao giờ đã ở trên lầu nhìn về hướng người đàn ông ấy.

Đến lúc Phó Bắc Đình về phòng thì Nhạc Ninh đã ngủ, anh thấy vậy liền làm mọi thứ trong nhẹ nhàng, không để phát ra tiếng động lớn.

Sau khi xong tất cả mọi thứ, một lúc sau người đàn ông cũng khẽ nằm xuống cạnh chàng trai đã ngủ ngon lành kia. Anh hôm nay không ôm cậu mà quay lưng lại.

Nhạc Ninh thật ra đã tỉnh giấc khi người kia bước vào, cậu thấy anh không ôm mình thì liền hiếu kỳ xoay qua.

Chàng trai thật sự ngỡ ngàng khi thấy người anh đang run lên.