Cự Long Thức Tỉnh

Chương 765: Cái gan chó của mày lớn thật đấy”.  




“Barthes tao làm việc trước nay chưa từng hối hận”, râu quai nón tự xưng là Barthes nói.



“Chắc vậy, tóm lại, cho dù mày hối hận thì cũng không còn cơ hội rồi”, Lục Hi thản nhiên nói.



“Hừ hừ, còn cứng miệng, chuẩn bị châm lửa”, Barthes ra lệnh.





Thủ hạ lập tức chuyển đến một đống củi lớn, chất ngay dưới chân đám người Lục Hi, chuẩn bị châm lửa.



“Thổ Vương, anh tha cho đám trẻ con này đi, chúng vô tội, tôi cầu xin anh”, Tề Tuyết Phong ra sức hét nói.



Barthes không thèm đếm xỉa, nói thẳng: “Đốt lửa”.



Lúc này, Tề Tuyết Phong và năm sinh viên của ông ấy đều tuyệt vọng nhắm mắt, chỉ vang lên tiếng khóc lóc.



Đúng lúc này, Lục Hi bỗng bật cười.



Barthes sững người, nói: “Mày cười cái gì”.



Gã không tin có người chết đến nơi rồi mà vẫn có thể cười.



“Mày biết ngay thôi”, Lục Hi cười nói.



Lục Hi vừa nói xong, chỉ nghe thấy một tiếng quát lớn: “Barthes, mày đang làm cái gì thế hả?”



Tiếng quát này như tiếng sầm rền, nổ vang khắp hẻm núi.



Không những Barthes kinh hãi, đám người Tề Tuyết Phong cũng mở thật to đôi mắt trong nỗi khiếp sợ.



Lúc này vừa nhìn một bóng hình màu đỏ sẫm chạy như bay đến, trong phút chốc đã đến trước mặt mọi người.



Barthes vừa nhìn thấy vội vàng quỳ xuống nói: “Barthes bái kiến phật sống Khắc Tẩm”.



Nhưng Khắc Tẩm giơ chân đá Barthes một cái, tức giận hỏi: “Mày đang làm cái gì thế hả?”



“Bọn chúng khinh nhờn đại thần Tát Mãn, tôi định hiến tế bọn chúng để xoa dịu cơn thịnh nộ của đại thần Tát Mãn”, Barthes run sợ nói.



Đừng thấy gã là Thổ Vương, thường ngày oai phong lẫm liệt, nhưng ở trước mặt thủ lĩnh tinh thần của mọi người, bá chủ của Thổ Phiên như Khắc Tẩm này, gã còn kém xa. Bất kể là thân phận địa vị hay thực lực cũng không thể so sánh.



Thậm chí Khắc Tẩm chỉ cần nói một câu thì có thể khiến gã cút xuống từ vị trí Thổ Vương, gã luôn tràn đầy lòng kính sợ đối với phật sống Khắc Tẩm.



“Hiến tế, cái gan chó của mày lớn thật đấy”.



Khắc Tẩm tức giận mắng một câu, sau đó đến bên cạnh Lục Hi, vội vàng cởi dây thừng cho Lục Hi, quỳ sụp dưới đất nói: “Anh Lục, đám ngu dốt này đã mạo phạm anh, anh nói đi, muốn trừng phạt chúng thế nào”.