Ào...
Cô cảm thấy như có một xô nước lạnh tạt vào mặt mình, lạnh buốt!
Rùng mình, cô từ từ mở mắt ra, một dáng người mập mờ hiện ra, đôi môi cong lên tạo thành một nụ cười nửa miệng
- Sao? Tỉnh rồi à? - Có giọng nói vang lên - Đúng thật là... Ngủ say quá nhỉ? Đúng rồi... Cả đêm qua thức để mơ mộng về chuyện tình lãng mạn với ba vị Hoàng tử đẹp trai mà!
Giọng nói đó...
Chanh chua... Đùng đục...
Cảm giác rất quen thuộc, khẽ nhíu mày, cô chớp mắt liên tục, khi đã nhìn thấy rõ... Không, rất rõ là đằng khác!
- Sae!
- Còn nhớ tao à? - Sae cười
Cô nhìn thẳng Sae
- Tại sao tôi lại ở đây?
- Chà... Chuyện đó nói ra cũng dài dòng lắm... - Sae đứng dậy, bước đi loanh quanh căn nhà, đưa tay xoa cằm - Nhưng mà nói tóm lại, lí do mà mày ở đây là...
Soạt
Bốn người bước ra, toàn những gương mặt quen thuộc, Shie, Chie, Mie và Hie, tay cầm những sợi dây xích dài. Sae thong thả đi đến chiếc bàn trong góc kéo ghế ngồi xuống, cầm tách trà lên nhâm nhi, buông giọng bông đùa
- Coi bộ... Phim sắp bắt đầu rồi...
Dường như đã nhận ra họ định làm gì, cô ngồi dưới sàn của căn nhà bằng gỗ cố gắng vùng vẫy
Leng keng...
Tiếng của kim loại va chạm vào nhau, hình như tay cô đã bị trói bằng những sợi dây xích tương tự như bốn người họ đang cầm, và cô chỉ cảm nhận được có thế. Tâm trí hơi hoảng loạn
- Nào... Đừng vùng vẫy thế chứ... - Shie cười, đưa tay lên ấn Sakura ngồi yên - Phải tập trung để tận hưởng cảm giác mới mẻ này chứ cưng...
Cô đưa mắt lên nhìn
- Muốn gì? - Sakura nói, giọng lạnh tanh
- Ái chà... Đến giờ này mà vẫn còn ra vẻ được nữa cơ à? - Shie cười - Được... Để xem lát nữa... À không... Ngay bây giờ... Ai sẽ ra vẻ được với ai!
Nói đoạn Shie huơ mạnh sợi dây
Vù...
Nghe được cả tiếng xé gió trong không khí. Cô nhắm mắt lại, cầu mong sẽ có một người đến cứu cô. Sẽ có! Nhất định sẽ có! Nhưng tại sao cô lại nghĩ vậy? Cô quen có người đến cứu mỗi khi cô gặp nguy hiểm ư?
Bốp
Một tiếng động nhức óc vang lên. Có lẽ đó là câu trả lời dành cho cô. Đầu đau hơn búa bổ gấp trăm ngàn lần
- Sao? Cảm thấy thế nào? - Shie cười - Không có ai cứu đúng không? Thật là... Tao cứ tưởng là sẽ có ai đó đến cứu mày... T.Syaoran chẳng hạn
Cô cắn chặt môi, cố gắng nén cơn đau còn đang ở trên đầu, đôi môi run run khẽ mấp máy
- Tại... Tại sao cô lại... Nghĩ vậy?
- Bộ... Tao nói không đúng à? - Shie nhướn mày nhìn Sakura
Cô cúi gầm mặt
- Haha, quả nhiên là đúng... - Shie quay sang Sae - Chị nhỉ?
- Mày nói quá nhiều rồi đấy Shie, quay lại công việc đi! - Sae lườm Shie
- Vâng...! - Shie gật đầu rồi quay sang Sakura - Có muốn... Cảm nhận nỗi đau thêm một chút nữa không?
Nghiến răng
Bốp
Lại một đòn nữa giáng xuống bụng cô
- Ư... - Cô kêu lên khe khẽ
- Biết đau rồi à? - Shie cười - Nhưng... Tao không thể dễ dàng tha cho mày được
- Tới tao chứ, mày đừng có giành! - Hie đẩy Shie ra
- Tao nữa! - Mie chạy lại
- Định cho tao ra rìa à? Mơ đi con nhé! - Chie vội đứng chen vào 3 người kia
- Vậy thì... - Shie nhếch mép - Làm một lượt cho đã tay cái nào
- Được! - Cả ba người còn lại đồng thanh
Vù... ù... ù
Lại có tiếng gió rít, những sợi dây bằng sắt cứ lần lượt giáng vào người cô
Đau buốt!
Lưng, bụng, chân, đầu... Cả người đều đau!
Từng chỗ... Từng chỗ... Chỗ nào cũng có hằn những vết do sợi dây giáng xuống
Mệt nhọc thở dốc
Cả người cô gần như tê dại, không còn cảm giác như muốn ngất đi. Mắt mờ dần, nhưng cô không hề nói một tiếng, dù chỉ một tiếng. Cô không thể bị coi là yếu đuối... Không thể!
Lúc trước, hết lần này đến lần khác, cô đều được mọi người cứu, vậy bây giờ không có ai cứu thì cô trở thành người vô dụng à? Sao lại có chuyện đó được! Cô không yếu đuối! Cô không phải là loại người đó và cũng không muốn là loại người đó. Cô rất kiên cường! Phải, cô kiên cường
Ngẩng đầu lên, đưa mắt nhìn những người đang ở trước mặt mình. Đôi mắt vô cảm
- Nó... Nó không cảm thấy đau sao? - Chie quay sang nhìn Shie
- Làm sao tao biết, tao có phải là nó đâu mà mày hỏi! - Shie gắt
- Thế tại sao nó lại nhìn mình bằng cái ánh mắt ghê sợ đến như vậy? - Chie nói
- Mày hỏi tao! Tao đã bảo tao không phải nó mà! - Shie bực bội
- Nếu như mày muốn biết nó có đau không thì làm thế này ... - Hie cười
- Làm thế nào? - Chie quay sang
- Giáng cho nó thêm một đòn thật mạnh vào đầu, xem xem còn nhìn được thế không! - Hie cười nói
- Được à nha... - Chie quay sang Sakura, tay mân mê sợi dây sắt - Nếm thử thêm chút xíu nữa nhé...
Dốc hết sức mạnh của cánh tay, Chie huơ mạnh sợi dây xuống đầu Sakura hết mức có thể
Bốp!
Lại là tiếng động đó, giống như ban nãy giáng xuống đầu cô thêm một lần nữa. Cảm giác đau rát đến tột cùng... chợt, một thứ gì đó từ đầu cô chảy xuống...
Màu đỏ...
Máu!
Chảy từ trên đầu, lăn dài trên gương mặt trắng bệch của cô, từ từ chảy xuống miệng. Thứ ấm ấm đấy chảy lên môi cô, đưa lưỡi lên liếm nhẹ mép. Đầu lưỡi bỗng tê cứng, cô cảm thấy hơi đắng, cả mùi tanh nữa...
Tanh lắm!
Máu của chính bản thân cô
Phịch
Đôi mắt cô nặng dần, từ từ ngã xuống sàn
- Ui... Ngất rồi! - Hie chặc lưỡi