Công Chúa Phép Thuật

Chương 30




Bước đều trên con đường phủ cơ man một màu trắng xoá của những bông tuyết đầu mùa, có hai bóng người cứ đi trên một con đường gần như không có người qua lại. Clow Reed bước đi trước, mặc một chiếc áo choàng lông màu đen tuyền. Cô gái bước theo sau Clow Reed, chỉ mặc một chiếc váy mỏng màu trắng, nhưng... cô không cảm thấy lạnh, không run rẩy một chút nào cả, cứ nối tiếp bước chân của Clow Reed mặc dù không biết mình đang đi đâu, đi theo ai và để làm gì
Ông quay sang nhìn cô gái, mỉm cười nhẹ rồi đưa cho cô gái một chiếc áo choàng màu trắng. Cô gái nhìn chiếc áo choàng rồi nhìn Clow Reed tỏ vẻ không hiểu
- Mặc vào đi, cho đỡ lạnh!
- Sao... lại phải mặc? - Cô gái nghiêng đầu khó hiểu nhìn ông
- Con không lạnh?
- Không... - Cô gái lắc đầu - Không biết lạnh!
- Nhưng con cũng phải mặc vào đi nhé!
Cô gái im lặng, không nói gì, chỉ nhận lấy chiếc áo choàng được xếp ngay ngắn từ tay Clow Reed. Tung chiếc áo ra, cô nhìn thấy một chiếc áo mịn màng được làm từ tơ lụa thượng hạng, mềm mại, ấm áp, được viền những dãy lông vũ quanh chiếc mũ bên trên. Đi nhanh hơn, ngang với Clow Reed, cô nghiêng đầu nhìn cách mặc áo choàng của ông rồi khoác vào mình, thắt một chiếc nơ nhỏ trước ngực. Hai người cứ đi mãi, đi mãi đến lúc đã dừng chân trước cánh cửa đề "Hoàng cung Tokyo" lúc nào cũng không hay
"Xoạch... xoạch"
Hai cây đao đan chéo vào nhau thành hình chữ X trước mặt Clow Reed
- Ông là ai? Vào đây làm gì? - Giọng nói của một tên thị vệ vang lên, vẻ mặt nghiêm nghị nhìn Clow Reed
Clow Reed không nói, lặng lẽ rút ra một tấm thẻ bằng gỗ mạ vàng, ghi dòng chữ "Pháp sư hoàng cung" đưa cho hai tên thị vệ. Hai người nhìn tấm thẻ rồi nhìn Clow Reed, chợt cúi đầu, kính cẩn
- Thất lễ trước đại pháp sư, xin mời ngài vào
Dứt lời, cánh cổng thành chợt mở ra, Clow Reed ung dung bước vào cùng với cô gái đi phía sau mình, lúc nào cũng nghiêng đầu, ngắm những vật xung quanh với con mắt lạ lẫm, ngạc nhiên xen lẫn chút gì đó hơi thích thú, hiếu kì
Lướt qua một dãy nhà sang trọng, bước đến khu bên cạnh, dừng chân trước cánh cửa gỗ kéo kiểu Nhật, Clow Reed nhẹ tay đẩy vào, bên trong là những dãy hành lang rộng thênh thang cùng với khoảng 5,6 căn phòng sang trọng được thiết kế cách điệu kiểu Nhật Bản
Tiến đến căn phòng ở cuối hành lang thứ nhất, Clow Reed ngồi xuống, cô gái đi theo ông cũng bắt chước ngồi theo, ông đưa tay lên, chạm nhẹ vào cánh cửa, bên trong có tiếng vọng ra
- Clow Reed phải không, mời khanh vào!
Ông nhẹ nhàng kéo cánh cửa gỗ phủ giấy trắng kia ra, nhẹ nhàng bước vào, cúi đầu kính cẩn
- Chào đức vua !
- Đã mang phong ấn về? - Người ngồi đối diện Clow Reed xếp bằng chân, để chiếc bút lông còn ướt lên nghiêng mực
- Vâng...
- Là cô bé kia? - Người được gọi là đức vua chỉ tay vào cô gái ngồi cạnh Clow Reed đang nhìn quanh, quan sát căn phòng tỉ mỉ
- Đúng ạ...
- Làm tốt lắm - Người đó cười, quay sang cô gái
- Cô bé tên gì ấy nhỉ?
Cô gái đang ngắm nghía căn phòng, nghe nhắc đến mình thì chợt quay lại, khoảng 5 giây sau mới trả lời câu hỏi của người đó
- Sakura...
- Tên đẹp nhỉ, đúng là cái tên dành cho phong ấn huyền thoại...
Rồi ông chợt đưa tay ra, chỉ về phía cô gái tên Sakura, lập tức, từ lưng cô ấy hiện ra một đôi cánh màu hồng phấn, quay sang Clow Reed, ông nói
- Phong ấn... vẫn chưa được giải hết hoàn toàn...
- Đâu? - Clow Reed chăm chú quan sát
- Ba sợi lông vũ ở đuôi cánh bên trái - Ông chỉ vào phía bên trái của Sakura
- Đúng là như vậy thật...! - Clow Reed ngắm nghía đôi cánh của Sakura - Ba sợi lông vũ màu đen... màu của đôi cánh phong ấn chưa được giải...
- Ta nghĩ không phải là phong ấn vẫn chưa giải hết mà là có ẩn ý ở đây...
- Ẩn ý?
- Thôi, không cần phải suy nghĩ nhiều, bây giờ là... Sakura... cái tên này...
- Cái tên?
- Cái tên đó không thể nào sử dụng ở đất nước này được!
Cô gái nghe thấy thế liền nhìn người đó, ánh mắt không thay đổi
- Từ nay... tên của con sẽ là... Hime !
- Công chúa? - Cô gái nói, giọng nói nhẹ nhàng tựa như gió thoảng
- Đúng, công chúa! - Người đó cười, trong đôi mắt màu nâu đậm có gì đó bí ẩn
- Còn ông? - Giọng nói đó một lần nữa cất lên
- Ta ? Sao nào ?
- Namae? - Cô gái nói
- Đây là lần đầu tiên có người nói với ta bằng giọng điệu đó!
Im lặng
- Nhưng thôi được...! - Người đó dõng dạc nói tiếp - Tên ta là Fujitaka, mọi người thường gọi ta là Đức vua.
- Fujitaka...
- Được rồi, xong phần giới thiệu của ta với con, bây giờ ta sẽ cho con đi gặp 3 vị hoàng tử, con ta...! - Fujitaka đứng dậy
- Tôi đi nhé? - Clow Reed nói
- Được, ông có thể về rồi đó! - Fujitaka gật đầu
- Thiên Giới... - Clow Reed hô to, tay cầm chiếc quyền trượng đã hiện nguyên hình, tạo ra một vòng tròn phép thuật dưới chân mình
- Có chuyện gì cứ tìm ta...
- Ngược lại... - Clow Reed cười - Có một ngày ông sẽ phải tìm tôi, đức vua đáng kính! - Clow Reed nói rồi biến mất theo vòng tròn phép thuật