Cô là... - Cậu thanh niên ngước lên
- "Phong ấn"... - Cô nhẹ nhàng buông từng chữ
- Hừm... Được rồi... - Cậu thanh niên nói - Chiếc kẹp này trao cho cô... Vì cô là một "người" đặc biệt...
Syaoran cầm chiếc kẹp, tiến lại, cài nó lên đầu Sakura
Cô thoáng ngạc nhiên
- Xong rồi, về được chứ?
- Được...
Sakura và Syaoran leo lên ngựa, cô nhìn lại chàng thanh niên, nói
- Cho tôi gửi lại lời nhắn với người đó là... Tôi sẽ sớm trở về...
- Được! - Chàng thanh niên gật đầu
Cả hai phóng thẳng ngựa về hướng Hoàng cung
- Chàng trai lúc nãy... Cô quen anh ta?
- Có lẽ vậy...
Im lặng
....
Chú ngựa dừng lại trước cửa Hoàng cung Sakura và Syaoran bước xuống. Cậu cột dây cương lại ở một cái cọc, xoa đầu chú ngựa
- Mai ta sẽ thưởng, giờ ta phải đi rồi...
Cả hai mở cánh cổng sau vào, Sakura bỗng nheo mắt vì ánh sáng của những ngọn đuốc rọi thẳng vào mặt
"Chói!"
Loáng thoáng thấy mái tóc màu đỏ, chừng 5, 6 ngọn đuốc lập loè
- Cô giỏi lắm, Hime! - Giọng nói đùng đục quen thuộc vang lên, khoé miệng nở một nụ cười nham hiểm, nhìn thẳng vào mặt Sakura