Hạ Tang cảm nhận được ngón tay thô ráp của Chu Cầm đang vuốt ve lên làn da mịn màng của cô, kéo son môi bên khóe miệng dính lên xung quanh.
Chắc chắn bây giờ mặt cô đã biến thành ma cà rồng với cái miệng lớn đầy máu.
Cô gái dùng sức hất tay anh ra, bất mãn nhăn mặt nói: "Chị Tiêu trang điểm cho mình lâu lắm đấy, bây giờ bị cậu làm hỏng hết rồi!"
"Tự nhìn đi."
Chu Cầm lấy một cái gương trang điểm hình tròn trong tủ ra đưa cho cô: "Kỹ thuật của tôi, đảm bảo sẽ không có vấn đề gì."
Hạ Tang ngờ vực cầm chiếc gương anh đưa, sau đó giơ lên soi vào mặt mình.
Để nói về độ nhếch nhác thì... đúng là nhếch nhác thật, phấn mắt màu xanh đỏ ở hai bên bị nước mắt làm cho ướt nhẹp, nhìn lòe loẹt bừa bãi, son môi ở khóe miệng cũng bị anh bôi ra thành hình mặt cười giống như một chú hề.
Mặc dù nước mắt kết hợp với khuôn miệng mỉm cười vừa phá cách vừa khác người nhưng lại bổ sung cho nhau, tạo nên kết cấu tạo hình hoàn hảo.
Hôm nay là Halloween, tất cả mọi người đều ăn mặc theo phong cách yêu ma quỷ, quái vốn là để trông mình khác với những lúc bình thường.
Hạ Tang rất hài lòng với gương mặt lòe loẹt này.
"Miễn cưỡng... đạt yêu cầu."
"Tất nhiên là cậu có thể tin tưởng mắt nhìn của tôi rồi." Chu Cầm đi đến trước móc treo, bắt đầu chọn quần áo.
"Tối nay cậu hóa trang thành gì vậy?" Hạ Tang hỏi.
"Chưa nghĩ ra." Anh tiện tay nhấc một bộ đồng phục tù nhân lên ướm thử vào người: "Xác sống nhé? Cậu thấy thế nào?"
Hạ Tang tha thiết lắc đầu thật mạnh: "Thôi đừng làm thế, Lý Quyết cũng hóa trang thành xác sống, cậu ấy mở miệng ra toàn răng với máu làm mình buồn nôn muốn chết, chỉ sợ lát nữa không nuốt nổi cơm."
Khóe miệng của Chu Cầm lại nhếch lên nở nụ cười, bỏ bộ quần áo tù nhân kẻ sọc lại: "Được, nghe cậu hết."
Hạ Tang ngước mắt nhìn về phía anh, bỗng nhiên cảm thấy nếu dáng người cao lớn, hoàn hảo như móc áo của anh kết hợp với gương mặt anh tuấn kia, kể cả có hóa trang thành xác sống thì chắc hẳn...
Cũng vẫn sẽ là xác sống đẹp trai nhất toàn thành.
"Cậu muốn hóa trang thành gì thì cứ làm như thế đi."
Chu Cầm cảm nhận được ánh mắt của Hạ Tang vẫn đang dính chặt trên người mình, hai tay đan chéo vào nhau, cầm góc áo kéo lên trên, trực tiếp cởi chiếc áo len mỏng trên người ra, để lộ cơ lưng rắn chắc.
Làn da màu lúa mạch cùng với đường cong rắn chắc trên người, tưởng như mỗi một khối cơ bắp đều mang theo sức mạnh phi thường.
Hạ Tang hít ngược một hơi.
Không ngờ người con trai này không nói một lời đã cởϊ áσ ngay trước mặt cô.
"Cậu làm gì vậy?"
"Thay quần áo."
Anh không những thản nhiên trả lời cô, mà còn thoải mái xoay người lại: "Sao vậy?"
Hạ Tang liếc mắt nhìn anh một cái, hai má lập tức đỏ bừng.
Sợi dây chuyền lấp lánh đong đưa trước ngực cùng với cơ bụng sáu múi tuyệt đẹp, vùng chữ V cực kỳ rõ ràng, quanh co lượn xuống dưới.
Hạ Tang cảm nhận được rõ rệt bầu không khí xung quanh bắt đầu nóng lên, không gian trở nên khô nóng.
"Cậu cứ thay từ từ, mình đi trước đây."
Cô kinh hồn bạt vía đứng dậy mở cửa, phía sau truyền đến giọng nói trầm thấp của người con trai...
"Đóng cửa lại, cảm ơn."
Lúc Hạ Tang ra ngoài còn quay đầu lại nhìn một cái.
Chu Cầm bôi nốt chỗ son môi còn sót lại trên đầu ngón tay lên khóe miệng của mình, sau đó mỉm cười với cô.
......
Hạ Tang sợ hết hồn vội đóng sập cửa lại, lúc này mới để ý đến xung quanh mình đã có thêm không ít yêu ma quỷ quái, so với lớp trang điểm khoa trương trên mặt bọn họ thì chỗ phấn mắt và son môi hỗn độn trên mặt cô vẫn bình thường chán.
Xác sống mang tên Lý Quyết đang nằm sấp trên mặt đất, thỉnh thoảng lại giãy lên đành đạch, nhe răng trợn mắt phát ra âm thanh "khè khè".
Hạ Tang giật bắn cả mình, vội vàng nhảy qua người cậu ấy.
"Gào!" Lý Quyết lại bò dậy, giơ tay lên, nghiêng người nhào về phía Hạ Tang: "Gào gào gào!"