Cô Vợ Quyến Rũ: Ông Xã Đại Nhân Yêu Em Nữa Đi

Chương 540




Ngón tay Lục Mặc Trầm dùng sức vặn đồng hồ, khuôn mặt lạnh lùng, “Dừng hết.”

“Cái gì?” Giám đốc Trương có chút không thể tin, “Nhưng chủ tịch Lục, cứ loại bỏ khỏi Lục thị như thế, Lục thị tổn thất giữ lại 300 triệu, bên chúng ta ít nhất 1 tỷ! Hơn nữa nếu công trình bỏ dở ở đó, đến lúc đó chính phủ Z cũng sẽ giao trách nhiệm xuống.”

Những điều này Lục Mặc Trầm đều có suy xét, sớm đã cân nhắc qua.

“Không cho ông già chút cảnh cáo, ông ta cho rằng tôi là nước đổ đầu vịt. Huống chi, các người có từng nghĩ tới không, tiếp tục xây dựng nữa, Thịnh Thế sẽ tiếp tục đầu tư vốn, giới thương nghiệp này không có mấy chục tỷ không cầm được, mấy chục tỷ này đầu tư tiếp, Cố Trạm Vũ biết dùng đi làm gì? Sẽ gửi ra nước ngoài! Lỗ vốn dài hạn và lỗ vốn ngắn hạn, chọn cái nào?”

Quả thực sẽ tiện nghi cho Cố Trạm Vũ.

“Nhưng, loại bỏ toàn bộ những dự án này, Thịnh Thế sẽ lỗ vốn không ít, cổ phiếu sẽ biến động, một khi cổ phiếu biến động, hội đồng quản trị cũng sẽ không yên ổn, chủ tịch Lục, hà cớ bởi vì một quyết định của Lục thị, liền động đến nền móng Thịnh Thế chứ?”

Lục Mặc Trầm nhíu chặt mày, “Đây chỉ là bề ngoài, nếu bây giờ không loại bỏ sạch sẽ dự án, một mớ rối rắm, một khi Lục thị suy sụp, Thịnh Thế cũng máu chảy ruột mềm! Hiểu không?”

Một vài quản lý không nói chuyện, suy nghĩ lâu dài như vậy, quả thật là như vậy.

Họ lần lượt thi hành mệnh lệnh, bắt đầu bắt tay loại bỏ dự án lớn.

Nhận được điện thoại của các quản lý dự án Thịnh Thế, nội bộ Lục thị không đáp ứng xuể, hành động này của Lục Mặc Trầm truyền tới tai ông cụ Lục, càng khiến ông cụ giận dữ!

“Người lúc trước mạnh mẽ chen chân vào là nó, bây giờ bỏ chạy cũng là nó, nghịch tử này, uy hiếp ông không kiêng nể! Nó chính là muốn chơi Lục thị của ông cho đến chết! Trạm Vũ, con phải cố gắng, gấp rút huy động vốn, lại tìm Giang Thành Vũ đầu tư vốn, tiền vốn đủ là có thể đầu tư vào dự án ở nước ngoài kia, lật ngược tình thế!”

Cố Trạm Vũ ngoài miệng nhận lệnh, nói, “Vậy ông ngoại, ông phải nhường một số quyền hành cho con.”

Ông cụ Lục siết chặt cây gậy, suy nghĩ hồi lâu, quan sát anh ta, “Trạm Vũ, ông ngoại có thể giao quyền cho con, dù sao ông ngoại cũng là quân nhân, mặc dù Lục thị trong tay ông lớn mạnh, nhưng mấy năm nay ông che kín rất lâu, những thủ đoạn thương trường kia ông hiểu lắm, con là máu huyết mới, con phải thay ông ngoại làm thật tốt, thương lượng thêm với mẹ con, cần phải bảo vệ Lục thị đừng để Lục Mặc Trầm lòng muông dạ thú!”

Cố Trạm Vũ híp mắt, lên tiếng đồng ý.

......

Vân Khanh đã ba ngày không gặp Lục Mặc Trầm.

Anh bận như một cái máy vậy.

Sự mâu thuẫn giống như một ngọn lửa ma thuật đối với bộ đồ lót tình thú kia trong lòng cô, đều bị mài mòn.

Bây giờ, cô chỉ muốn có thể gặp người đàn ông của cô....

Nhưng người đàn ông của cô, thời gian gọi một cuộc điện thoại cho cô cũng không có.

Cô bất mãn, bày tỏ đi làm cũng không thể chuyên tâm.

Hạ Thủy Thủy, cái đồ đáng chết kia còn suốt ngày bùng nổ cô, “Khanh Khanh, vũ điệu đẹp mắt bảo cậu tập, cậu tập thế nào rồi hả?”

Vân Khanh nằm bò xuống bàn, trợn trắng mắt nhìn lên trời, “Lục Mặc Trầm cũng không về nhà, tớ nhảy cho quỷ xem hả, hai ngày nữa chính là sinh nhật anh ấy, cứ theo tình hình như vậy, sinh nhật anh ấy chắc chắn không qua được rồi.”

“Vậy còn không đơn giản, cậu tới công tay anh ấy nhảy đi!” Hạ Thủy Thủy cười như kẻ trộm gà, “Ở văn phòng trang nghiêm lạnh lùng nhảy vũ điệu đẹp mắt, nghĩ thôi tớ cũng cảm thấy tình cảm rất mãnh liệt, kaka....”

“Từ sáng đến tối cậu có thể nghĩ tới thứ gì khác, ngoại trừ đồi trụy này không?” Tô Gia Ngọc ở video một góc , chen miệng nói.

“Mẹ nó tớ là đang bày mưu tính kế cho Khanh Khanh làm thế nào để ăn tươi Lục Đại Đại.”

“Cũng không phải cậu ăn anh ấy, cậu hưng phấn cái gì hả.”

“Tô Gia Ngọc, cậu muốn oán giận tớ có phải không?”

“Được rồi!” Vân Khanh khẽ hét, phả hơi thở đau lòng nói, “Tớ vẫn là đừng mặc đồ lót tình thú gì đó, để tránh anh ấy phân tâm, bây giờ anh ấy đang chiến đấu.”

“Phụt! Cậu nói thẳng là không muốn tiêu hao thể lực của người nào đó đi.”

“Hạ Thủy Thủy, khuôn mặt này của cậu có thể nhặt lên, muốn chút mặt không?” Vân Khanh trừng mắt, ngược lại nhìn thấy Tô Gia Ngọc offline, “Thủy Thủy, mấy ngày nay Gia Ngọc luôn tán gẫu một chút liền off, có chuyện gì sao?”