Giang Thành Vũ với tư cách người được mời của dự án, ngồi trên ghế khách mời, nhàn nhạt nhìn xem trận chiến này.
Cuối cùng, bãi nhiệm bởi vì có người bỏ phiếu trắng mà không thể nào thông qua, tạm thời trì hoãn cuộc họp.
Lục Mặc Trầm thay đổi tư thế ngồi với vẻ mặt bất động, chống khuỷu tay lên bàn, anh nghiêng người về phía trước giống như một tác phẩm điêu khắc băng giá, khí thế khiến lòng người sợ hãi, “Trước khi trì hoãn cuộc họp, tôi vẫn là chủ tịch chứ? Vậy thì nhân tiện tôi còn có một quyết định, tôi kiên quyết phản đối giám đốc Cố đầu tư vào dự án GF ở nước ngoài! Nếu cậu ấy khăng khăng làm theo ý mình, vậy thì ngại quá, công ty tôi ---- tập đoàn Thịnh Thế rót vốn vào tất cả các dự án của Lục thị, tôi sẽ loại bỏ tất cả! Không có vốn lưu động khả quan, tôi xem giám đốc Cố còn lấy gì đi đầu tư một cách không e dè?”
“Cậu hai! Cậu có hơi qua cầu rút ván, bây giờ dự án lớn trước mắt cần gấp vốn lưu động, cậu là không cho ông ngoại mặt mũi hay là cố tình muốn hãm hại đứa cháu là tôi này?!”
Sắc mặt Cố Trạm Vũ tức giận, chợt đứng lên, “Dự án cậu đặt ở Lục thị, không phải nói loại bỏ là có thể loại bỏ, rất nhiều đều đã thực hiện, đang khởi công thi công, hợp tác đang hợp tác, cậu đột nhiên loại bỏ, Lục thị tới chịu đựng những hao hụt này sao!”
“Ý của cháu thảo hiền, là muốn để Thịnh Thế và Lục thị trói lại xong đời cùng nhau, cháu mới hài lòng thỏa dạ sao?” Lục Mặc Trầm, nheo đôi mắt sâu xa lại cười, “Không biết, còn cho rằng cháu thảo hiền có ân oán cá nhân thù sâu oán nặng gì với cậu, bắt đầu sử dụng một dự án ở nước ngoài nhằm vào cậu, mà bất chấp sống chết của Lục thị?”
Sắc mặt Cố Trạm Vũ ảm đạm, có vài cổ đông cũ nghe hiểu kích động của Lục Mặc Trầm, đã bán tín bán nghi nhìn về phía anh ta.
Cố Trạm Vũ nắm chặt tay, so với Lục Mặc Trầm cay độc, anh ta vẫn là kém một chút.
Lúc này, Giang Thành Vũ gõ cây bút máy nhàn hạ, khóe miệng hiện lên một nụ cười xấu xa, “Chủ tịch Lục nói chuyện thật thú vị, kẹp thương mang gậy cùng loại. Người tham gia vào dự án ở nước ngoài ---- tôi còn lá chắn ở đây! Lời lẽ anh nghi ngờ dự án GF như thế, đặt tôi ở đâu? Huống chi dự án đã được đích thân lão gia Lục chứng thực, anh sống chết phản đối, dụng ý ở đâu hả?”
“Tôi không có hứng thú với dự án GF của chủ tịch Giang, vậy tôi chính là đặt chủ tịch Giang trong đáy quần.” Giọng Lục Mặc Trầm trầm thấp từ tốn, ngạo mạn nói từng câu từng chữ.
Các cổ đông xôn xao.
Con ngươi Giang Thành Vũ u ám, ý cười nơi khóe miệng không hề phai nhạt.
Lục Mặc Trầm đứng dậy, cười lạnh lùng nghiêm nghị, “Giám đốc Cố, nếu cháu có ba đầu sáu tay, vậy cháu vẫn có thể khăng khăng làm theo ý mình đầu tư vào dự án ở nước ngoài, chỉ sợ sau khi cậu loại bỏ dự án, nội bộ Lục thị sẽ không chi viện nổi, nếu cháu có thể kéo 5 tỷ, vậy thì cháu lại kéo chút vốn lưu động khả quan đi? Tan họp!”
Anh phất tay áo rời đi.
Trong phòng họp xôn xao lên.
Cổ đông đứng về phía Cố Trạm Vũ bên kia lắc đầu, “Tổng giám đốc Cố, cậu đi nói với lão gia Lục mới được, Lục Mặc Trầm tác phong cường thế, hôm nay khởi động dự án ở nước ngoài lại không thể thành công, cứ tiếp tục như thế, phải làm sao đây?”
“Đúng vậy, huống chi, chủ tịch Lục loại bỏ dự án của Thịnh Thế, chỉ sẽ khiến Thịnh Thế và Lục thị hai bên cùng thiệt hại, vừa là cha con, vừa là cậu cháu, các người cần gì chứ!”
Cố Trạm Vũ liếc mắt, biết các cổ động cũ này, điều bản thân chú ý đều là nội bộ đấu đá lẫn nhau, lợi ích của bản thân họ bị hao tổn.
Cố Trạm Vũ cách khoảng trống, bắt gặp ánh mắt của Giang Thành Vũ.
Giang Thành Vũ nhếch đôi môi mỏng cười, ánh mắt Cố Trạm Vũ tối sầm, sau đó Giang Thành Vũ làm động tác tay liên lạc sau, cũng rời đi trước.
......
Lục Mặc Trầm trở lại phòng làm việc chủ tịch Thịnh Thế, gọi A Quan và một vài quản lý phụ trách dự án, lập tức tổ chức cuộc họp.
“Giám đốc Trương, dự án lớn nhất Thịnh Thế rót vốn vào Lục thị hiện nay là gì? Vốn liên quan bao nhiêu?” Lục Mặc Trầm hỏi.
“Là một công trình đô thị giới thương nghiệp, lúc đó ngài cân nhắc kéo dự án này vào Lục thị, dùng nhân tài về phương diện xây dựng của Lục thị, để Thịnh Thế thu được lợi nhuận lớn nhất, cũng để Lục thị và Thịnh Thế càng không thể tách rời.”
Lục Mặc Trầm gật đầu, anh là muốn dần dần thay đổi thành phần chính nòng cốt của Lục thị thành của bản thân, từ đó khiến Lục thị mất quyền lực hoặc là khiến Lục thị cuối cùng thuộc về Thịnh Thế!
“Hiện tại công trường tiến hành đến giai đoạn nào?”
Giám đốc Trương trả lời, “Khu đất hơn 5 ha đã được đổ móng xong, giai đoạn 1 của công trình đã xây dựng một nửa, vốn đầu tư 500 triệu.”