Cô Vợ Hợp Đồng Lạnh Lùng Không Dễ Đụng Đâu

Chương 388




Hai người dọc theo đường đi vừa nói vừa cười, rất nhanh cũng đã đi tới cửa chính phòng triển lãm.

"Hai vị, xin mời vào."

Nhìn thấy có khách đến, hai người Lệ Cảnh Diễn và Thi Hạ lại đưa ra thư mời, nên nhân viên tiếp đón ở cửa trở nên cung kính ngay lập tức.

Lúc bọn họ đi vào, tiết mục chính đã tiến hành đến một nửa, đó chính là đang bán đấu giá đồ mà ban ngày Lệ Cảnh Diễn đã nói, là một người phụ nữ xinh đẹp!

"Tiếp theo xin mời đưa ra hàng triển lỗi tối hôm nay của chúng ta, đó là một người đẹp Tây Vực."

Thi Hạ nhìn Lệ Cảnh Diễn, cô không nhịn được ngồi sát anh, trong lòng vẫn cảm thấy rất sợ.

Một người đang yên đang lành tự nhiên lại bị đưa lên sân khấu của buổi triển lãm, đúng là hoàn toàn không có tự do.

"Sao chỗ này giống như bán đấu giá quá vậy?" Thi Hạ lầm bầm.
Lệ Cảnh Diễn gật đầu, giải thích: "Đúng là buổi đấu giá, có điều, những thứ buôn bán kia có thể không phải đều là hàng chính quy cho nên mới sử dụng đến cách thức giao dịch ngầm."

Thi Hạ thở dài một hơi, cũng thoáng thả lỏng một chút.

"Hóa ra là như vậy."

Nhưng mà khi Thi Hạ nhìn người phụ nữ xinh đẹp đáng thương trên sân khấu, cô cảm thấy rất thông cảm.

"Người phụ nữ này thật đẹp!"

"Cô thích không?" Lệ Cảnh Diễn hờ hững hỏi.

Anh không hiểu, Thi Hạ lại không phải lại không phải là đàn ông, tại sao lúc cô nhìn thấy phụ nữ lại có dáng vẻ kích động thế chứ?

Thi Hạ lạnh lùng liếc Lệ Cảnh Diễn, hỏi ngược lại: "Tôi là phụ nữ thì sao có thể thích phụ nữ được chứ? Anh thích không?"

Lệ Cảnh Diễn trả lời đúng là rất nhanh.

"Tôi chỉ thích vợ của tôi, những người khác tôi đều không thích."
Nhưng Thi Hạ lại cảm thấy mặt của mình nóng phừng phừng, chắc chắn là nơi này quá lạnh, nhất định là như vậy.

Nhưng lời nói lúc nãy của Lệ Cảnh Diễn là muốn tỏ tình với cô sao?

"Chín tỷ."

Ở phía dưới đã có lác đác người ra giá, thoạt nhìn dáng vẻ ai nấy đều rất phấn khích.

Chỉ có người phụ nữ trên sân kia vẫn là vẻ mặt đáng thương.

"Mười hai tỷ!"

"Mười ba tỷ rưỡi!"

Trên sân khấu hơi yên tĩnh một hồi, đương lúc mọi người cho rằng đã chốt giá thì lại có một giọng nói vang lên.

"Tôi ra mười lăm tỷ!"

Giọng nói này mang theo vẻ cười cợt, khiến người ta không thể không nghi ngờ chính là kẻ có tiền mà không có chỗ tiêu.

Mười lăm tỷ.

Tất cả mọi người sôi trào!

Một người phụ nữ lại có thể bán được cái giá cao như vậy. Những người khác có mặt ở đó đều sửng sốt.
Trong lúc nhất thời, cũng không có người thứ hai báo giá.

"Mười lăm tỷ lần một, mười lăm tỷ lần hai, còn có ai ra giá cao hơn mười lăm tỷ không?"

Mãi mà vẫn không có ai lên tiếng.

Rõ ràng mọi người đều cảm thấy cái giá này đã là cực hạn, không thể lên thêm nữa.

"Được, mười lăm tỷ, mua bán thành công!"

Rất nhanh, người phụ nữ kia đã tìm được chủ nhân của cô ta, nhưng trong ánh mắt của cô dường như không tình nguyện lắm.

"Chúc mừng vị tiên sinh này."

Những người ở bên cạnh cũng chỉ nhìn xem, tuy thấy được người phụ nữ kia không muốn nhưng những người khác vẫn là mang thái độ khoanh tay đứng nhìn.