Thành thật mà nói, Ninh Vô Ưu cũng không có bao nhiêu hứng thú đối với nơi như vậy.
"Đi đến đó làm gì?" Cô thản nhiên hỏi.
Nếu như bảo đi đến chỗ có đồ ăn ngon, hoặc chỗ có cảnh đẹp, Ninh Vô Ưu còn cảm thấy có ý tứ.
Nhưng, quầy rượu thì có cái gì tốt mà đi chơi.
Lệ Cảnh Dương chỉ có thể giải thích, "Tôi có một người bạn mới về nước, cô có thể giả vờ làm bạn gái tôi một chút rồi cùng tôi đi không?"
Ninh Vô Ưu chớp chớp mắt nhìn khuôn mặt Lệ Cảnh Dương, có hơi khó hiểu.
"Tại sao tôi phải giả vờ là bạn gái anh?"
"Tôi bây giờ không phải không có bạn gái sao?" Lệ Cảnh Dương trôi chảy trả lời.
Nếu như cậu có bạn gái, cũng không cần nhờ người cố tình giả vờ làm bạn gái mình chứ!
Ninh Vô Ưu bĩu môi một cái, "Vậy anh đi một mình cũng được mà, có vấn đề gì đâu? Độc thân cũng không phải phạm pháp!"
Chẳng lẽ độc thân là không được đi tụ tập với bạn bè à, cái quy định kỳ quái!
Lệ Cảnh Dương xoắn quýt nửa ngày, suy nghĩ rất nhiều, cũng không biết vì lý do gì, cậu tin tưởng Ninh Vô Ưu.
Cho nên mới quyết định nói bí mật của mình cho Ninh Vô Ưu.
Mà sự thật sau này chứng minh rằng, Ninh Vô Ưu không thể tin.
"Vậy tôi nói một bí mật, cô tuyệt đối không được nói cho ai biết." Lệ Cảnh Dương nhìn Ninh Vô Ưu, dặn dò.
Ninh Vô Ưu vừa nghe đến bí mật lại càng tò mò.
Nhưng Lệ Cảnh Dương còn có thể có bí mật gì sao?
"Anh nói đi."
"Bọn họ cứ nghi tôi là đồng tính luyến ái!"
Lệ Cảnh Dương vừa nói, vừa trợn to hai mắt nhìn mặt Ninh Vô Ưu.
Vậy mà biểu cảm của Ninh Vô Ưu không có gì, cứ như lời cậu vừa nói, Ninh Vô Ưu không nghe thấy.
"Chẳng lẽ cô cũng không tin mà nghĩ tôi đồng tính luyến ái thật?" Lệ Cảnh Dương cười hỏi.
Cậu nói, một người đàn ông như mình sao có thể là đồng tính luyến ái chứ.
"Không, tôi tin chứ! Thật ra...cũng có hơi nghi ngờ một chút."
Ninh Vô Ưu nhìn Lệ Cảnh Dương, cô đúng là vẫn hơi nghi ngờ.
"Cô nói gì?"
Lệ Cảnh Dương dáng vẻ đầy ngạc nhiên, do không ngờ Ninh Vô Ưu cũng nghi ngờ cậu là gay!
Ninh Vô Ưu còn kiên nhẫn giải thích, "Dù gì, anh nói xem Tô Khả Khả nhà người ta lớn lên cũng không đến nỗi xâu, nghe nói còn hạ thuốc với anh, cùng anh ở chung một phòng suốt một đêm, nhưng mà bây giờ người ta còn là xử nữ đấy thôi."
Lệ Cảnh Dương giật giật đôi môi mỏng, đương nhiên, biểu cảm trên mặt cậu đã rất khó coi.
"Ý cô là sao?"
Ninh Vô Ưu uống một ngụm nước cho thuận giọng một chút, vội vàng giải thích, "Không có gì, không có gì, tôi chỉ thuận miệng nói mà thôi, đừng để ý."
Thật ra thì cô rất muốn nói, xã hội bây giờ thoáng như vậy, thế nên Lệ Cảnh Dương không cần lo lắng.
Ninh Vô Ưu cô cũng rất ủng hộ đồng tính luyến ái.
Dù gì, hai người chân chính yêu nhau, tại sao chỉ vì giới tính giống nhau mà lại vứt bỏ người mình yêu chứ!
"Vậy tối nay cô có đi với tôi không?" Lệ Cảnh Dương hỏi tiếp.
Ninh Vô Ưu suy nghĩ một chút, cảm thấy Lệ Cảnh Dương thật ra cũng hơi đáng thương.
"Đi đi, đưa tôi đi xem chút sự đời cũng được."
Tốt quá, Ninh Vô Ưu đồng ý, Lệ Cảnh Dương mặt đầy cảm kích "nữ vương".
"Đa tạ nữ hiệp."
Ninh Vô Ưu cười một tiếng, cái gì mà xem cô là nữ hiệp chứ, dù là nữ hiệp thật thì cũng hơi quá rồi.
Nhưng mà người ta nếu được gọi là nữ hiệp, cũng phải có năng lực bảo vệ bản thân đấy chứ!
Ai giống như mình, bị đánh thành thế này, còn cần vào bệnh viện nữa.
Cô cùng lắm thì coi như là một tiểu nha đầu đầy chính nghĩa lúc đầu phim thôi, để làm nữ hiệp thì so với năng lực của cô còn rất xa.