Cô Vợ Đáng Gờm Của Lăng Thiếu

Chương 820




“Con và cô ta không có đính hôn, sao lại nói là từ hôn được?”

Lời Lăng Tiêu nói làm Lăng Hoa Thanh nổi trận lôi đình, giơ roi lên lại quất vào người Lăng Tiêu: “Thằng nghịch tử."

Lần này Lăng Tiêu đưa tay chụp lấy roi, đôi mắt đen sắc bén như chim ưng trông rất kiên quyết: “Ba, con nói lại lần nữa, con sẽ không lấy Lâm Chỉ Vũ."

Lăng Hoa Thanh rút lại mấy lần vẫn không thể kéo roi ra khỏi tay Lăng Tiêu, cuối cùng ông ta thu tay lại, một lúc sau mới dần dần tỉnh táo lại, đôi mắt vẩn đục hiện lên đầy vẻ đau đớn: “Con thật sự muốn ruồng bỏ ba vì một người phụ nữ sao?"

Đúng là Lăng Tiêu nghĩ như vậy, nếu như hai người kia không phải Thịnh Xán và Thịnh Hoàn Hoàn thì ai quan tâm đúng sai gì chứ?

Nếu như hắn chưa từng rung động với Thịnh Hoàn Hoàn thì ba con họ cần khó xử như vậy không?

Hắn nghĩ là hắn cầm được thì buông xuống được, Thịnh Hoàn Hoàn có cũng được mà không có cũng không sao, cô và những người phụ nữ khác không có gì khác biệt, nhưng cô chỉ dùng thời gian nửa tháng đã nói cho hắn biết hắn lừa mình dối người đến mức nào.

Lăng Tiêu nói: “Nếu như chuyện năm đó thật sự như ba nói thì chờ Thịnh Xán tỉnh lại, con nhất định sẽ bắt ông ta quỳ xuống trước mặt ba nhận sai."

"Vậy nếu hắn bất tỉnh thì sao?" Lăng Hoa Thanh ép hỏi: “Ba có thể không cần mạng của hắn, bảo Thịnh Hoàn Hoàn đền tội bằng toàn bộ Thịnh Thế, nếu như nó không chịu thì con có thể đoạt nó giúp ba không?"

Ánh mắt Lăng Tiêu sầm xuống: “Thật xin lỗi."

"Con quên từ nhỏ ba đã dạy con thế nào sao? Ha ha, con thật là con trai ngoan của Lăng Hoa Thanh này." Lăng Hoa Thanh rất cứng rắn, không chút nhượng bộ: “Ba cho con biết, ba sẽ không bỏ qua cho Thịnh Xán, nếu con không muốn Thịnh Hoàn Hoàn mất mạng thì phải cưới Lâm Chỉ Vũ vào nhà."

“Thật xin lỗi, con không làm được."

"Vậy ba sẽ khiến Thịnh Hoàn Hoàn chết!"

Khí thế trên người Lăng Tiêu biến đổi, không giận đã oai: “Ba cứ thử đi."

Hai ba con đối chọi gay gắt như nước với lửa, quản gia một bên bị hù mà "Bịch" một tiếng quỳ xuống đất, toàn thân đang phát run: “Nhị gia, thiếu gia, hai vị đang làm gì vậy!"

Không ai để ý đến lão quản gia đang quỳ xuống đất tận tình khuyên bảo.

Nhìn bóng lưng dính đầy máu của Lăng Tiêu, sắc mặt Lăng Hoa Thanh âm trầm đáng sợ, ánh mắt khát máu ngang ngược rơi xuống người quản gia: “Làm sao nó biết, là ai bán đứng tôi?"

Quản gia lập tức bị hù đến toàn thân run rẩy: “Nhị gia minh giám, tôi không biết cái gì cải"

Đôi mắt Lăng Hoa Thanh đanh lại, chuyện này chỉ có ông ta và Hà Song biết, chẳng lế là người phía dưới của bà ta có vấn đề?

Hơn nữa có lẽ Tiêu Nhi biết ông ta không chịu được thứ bẩn thỉu Lăng Tích kia, nhưng Lăng Thiên Vũ là sao?