Chương 64: Thức giấc trong giấc mộng
Tại một khoảng không gian vô định, nơi ấy vạn vật đều là hư vô, không hình, không dạng, không mùi, không vị, không tính chất. Tất cả năm giác quan đều mờ mịt không rõ ràng.
Một khung thoại xanh dương tại không gian quá độ ấy bất chợt hiện lên.
[Chuyện này không nằm trong khế ước của hai bên.]
Một làn sóng gợn thành từng đợt nhỏ như không cuộn trào với tần số cao, khuấy động phần nhỏ khoảng không gian kia.
[...]
[Hệ thống không được cấp quyền để xử lí vấn đề này, mời Người gặp gỡ người có thẩm quyền để giải quyết.]
Lại một làn sóng nữa ập đến.
[...]
[Có thể. Nhưng đừng làm quá lố, hai bên sẽ xảy ra xung đột nếu không cẩn thận.]
[Đang gửi thông cáo mã hóa...]
[Người gửi: #9120]
[Người nhận: #9121]
...
Tít tít tít...
Âm thanh máy đo nhịp tim vang lên từng hồi.
Ngạn Huyền trông thấy cảnh tượng trước mắt vô cùng quen thuộc.
Bốn bức tường trắng, bình truyền dịch, cùng chiếc giường mà hắn đang nằm.
Ngạn Huyền trừng lớn mắt chăm chăm không rời khỏi chiếc huỳnh quang sáng trưng được treo trên trần nhà. Hắn đang phải trải qua một sự biến đổi vô cùng kì diệu ở cấp độ ý thức cao hơn nên mọi hành động lúc này đều trở nên trì trệ.
[Trải qua 72 tiếng đồng hồ khắc phục vấn đề thì hệ thống đã đưa ra một số chỉnh sửa.]
[Điều chỉnh 1: Chuyển hóa sát thương của kĩ năng [Thần Nguyền] từ sát thương thuộc tính sang sát thương Vận Mệnh, sự tăng thêm từ các thuộc tính sát thương nguyên tố sẽ bị ảnh hưởng một nửa.]
[Điều chỉnh 2: Số liệu hóa kĩ năng [Vận Rủi Hóa Hình] gia tăng tính thông tục dễ sử dụng, khi kí chủ tiến vào lĩnh vực cao hơn sẽ dần trở về ban đầu.]
[Điều chỉnh 3 (Quan trọng): Cả [Thần Nguyền] và [Vận Rủi Hóa Hình] đều sẽ nhận sự áp chế lớn từ cõi sâu xa vô tận, hai kĩ năng sẽ rơi lại về cấp 1, khi cấp kĩ năng tăng lên thì sự áp chế đó sẽ dần giảm đi cho đến khi trở về lại ban đầu.]
[Kí chủ hoàn thành nhiệm vụ thứ nhất trong chuỗi nhiệm vụ liên hoàn, ban thưởng kĩ năng mới: Vận Rủi Thấu Thị.]
Ngạn Huyền tỉnh lại ý thức, mí mắt dù mệt mỏi nhưng vẫn mở lớn ra.
Hắn đột nhiên cảm thấy... thế giới này không thật.
Rõ ràng ánh sáng trước mắt vô cùng sinh động, nhưng lại hư ảo mờ mịt như không tồn tại trên thế gian. Ngạn Huyền như thể nhìn thấy bản chất thật sự của nó, huyền diệu mà lại không thể nói bằng lời được.
Hắn lập tức ý thức được nguyên nhân chính là kĩ năng mới của mình, [Vận Rủi Thấu Thị].
"Ngắt kĩ năng." Ngạn Huyền thầm nói trong lòng mình, không gian xung quanh trở lại trạng thái ban đầu. Tuy nhiên di chứng vẫn còn đó, hắn đã không thể nào nhìn mọi thứ bằng ánh mắt bình thường nữa. Cái mà người đời gọi là gương đã vỡ rồi không lành lại được chính là đây.
"Mình sắp điên thật rồi." Ngạn Huyền vô lực hữu ý lẩm bẩm trong miệng, tinh thần trống rỗng như cái xác khô. [Vận Rủi Hóa Hình: Sâm La Vạn Tượng] không chỉ làm thân thể suy nhược tột cùng mà còn cắn nuốt đi một phần thần trí của hắn, phản phệ thực sự là quá lớn để có thể thừa nhận trong thời gian ngắn.
Hắn không để ý lắm đến việc tính cách bản thân bị đồng hóa một mảng lớn bởi thiên phú, dù sao điều đó cũng không quá quan trọng.
Ngạn Huyền lật bảng kĩ năng ra, hắn phát hiện mục kĩ năng của mình xuất hiện thêm hai kĩ năng mới.
[Kĩ năng: Thần Nguyền, Vận Rủi Hóa Hình, Vận Rủi Hóa Hình: Sâm La Vạn Tượng, Vận Rủi Thấu Thị]
"Nó cũng tính là kĩ năng mới à..." Không nhắc đến cũng biết, đó chính là [Vận Rủi Hóa Hình: Sâm La Vạn Tượng].
Hắn lật toàn bộ kĩ năng của mình lên và phát hiện rằng tất cả chúng đều đã thay đổi.
[Thần Nguyền lv. 1]
[Cấp bậc: X]
[Gieo một nguyền rủa lên kẻ dịch, mỗi 2 giây sẽ gây (100 + 0.5% máu tối đa của kẻ địch + 3 x Trung bình toàn bộ thuộc tính cơ bản) sát thương Vận Mệnh, sự tăng thêm từ thuộc tính sát thương hệ vẫn sẽ có hiệu quả nhất định. Kí chủ có thể ngắt quãng kĩ năng khi đã sử dụng.]
Ngạn Huyền lướt nhìn qua một lượt, hắn đánh giá rằng bộ dạng mới của [Thần Nguyền] hợp khẩu vị hắn hơn rất nhiều, tuy là sát thương gây ra bị hạ thấp rất nhiều nhưng đổi lại chính là khả năng ngắt quãng vô cùng linh hoạt, đặc biệt nhất rằng nguyền rủa phản phệ đã biến mất, như vậy thì hắn đã có thể không ngần ngại sử dụng nó trong chiến đấu.
Ngoài ra hắn còn phát hiện trên bảng thông tin của mình xuất hiện thêm một dòng mới.
[Vận Mệnh: 105/105]
"Có lẽ đây chính là sát thương ảnh hưởng đến Vận Mệnh mà hệ thống nhắc đến." Ngạn Huyền tạm thời lơ nó đi, nói cách khác thì đó cũng chỉ là một biến thể khác của thanh máu mà thôi, có lẽ vậy.
[Vận Rủi Hóa Hình lv. 1]
[Cấp bậc: X]
[Sử dụng vận rủi ngưng tụ ra một vật theo ý muốn, khi chạm vào kẻ địch chúng sẽ gây (Độ bền x 75% + 3 x Trung bình cộng toàn bộ thuộc tính cơ bản) sát thương Vận Mệnh, Tốc độ ngưng tụ: 10 độ bền/0.1 giây.]
[Vận Rủi Hóa Hình: Sâm La Vạn Tượng lv. MAX]
[Cấp bậc: X]
[Tiêu thụ 99% máu của bản thân để tự bạo gây ra vô cực sát thương Vận Mệnh bao trùm phạm vi bên trong 100 mét. Số lần còn có thể sử dụng: 0, nếu như kí chủ cưỡng ép dùng nữa thì thần hồn cũng sẽ bị diệt sát nên vui lòng xem xét lại lựa chọn của mình trước khi đưa ra quyết định về điều gì.]
Trước không nói đến biến thể Sâm La Vạn Tượng thì [Vận Rủi Hóa Hình] cũng được số liệu hóa sát thương một cách cụ thể hơn, tốc độ ngưng tụ cũng được hiện ra vô cùng rõ ràng. Với ưu điểm này thì Ngạn Huyền hoàn toàn có thể làm vài phép tính thử để dự doán thời gian ngưng tụ và sát thương gây ra cho kẻ địch.
Ngạn Huyền lướt nhìn qua [Vận Rủi Hóa Hình: Sâm La Vạn Tượng] liền cười khẩy.
"Có c·hết cũng không dùng thêm lần nào nữa."
Hiện giờ hắn đã rất mệt rồi, cảm giác đuối sức này h·ành h·ạ hắn chông chênh giữa thực tại và giấc mộng. Lúc nào tỉnh, khi nào mê, Ngạn Huyền đều không nhận thức được.
Mí mắt nặng trĩu như bị một lực vô hình kéo xuống, nhưng Ngạn Huyền vẫn cố mở mắt ra xem nốt kĩ năng cuối.
[Vận Rủi Thấu Thị lv. MAX]
[Cấp bậc: X]
[Nhìn xuyên qua tất cả ngụy trang thẳng đến bản chất thật sự của vạn vật, thấy được Vận Mệnh của mục tiêu trước mắt.]
"Ồ..." Ngạn Huyền chỉ đơn giản kêu lên một tiếng, không có phản ứng gì quá đặc biệt.
Tự mình hiểu là được rồi, hắn không có đủ tinh thần và sức lực để phản ứng lại thêm. Vả lại, những thứ đó cũng không quá quan trọng, có lẽ vậy.
Sau đó Ngạn Huyền mệt nhọc khép lại mí mắt, chậm rãi chìm vào giấc ngủ sâu.
Tít tít tít.
Máy đo nhịp tim bất chợt vang gấp hơn bình thường, biểu đồ gấp khúc trên màn hình bắt đầu chạy loạn xạ với biên độ vô cùng ngẫu nhiên.
Một y tá vừa bước vào thấy cảnh này liền vội vàng chạy lại ra bên ngoài.
"Báo cho bác sĩ nhanh lên, giường bệnh số 13 đang có dấu hiệu không ổn định, cần tiến hành c·ấp c·ứu ngay lập tức!"
...
Một tiểu cô nương ngồi bên ngoài phòng bệnh nhìn chiếc băng ca chở Ngạn Huyền đi c·ấp c·ứu.
Trên người nàng là một bộ váy đoan trang phối đen trắng vô cùng hài hòa, nhìn qua nàng cũng không lớn bao nhiêu, chiều cao tương đương với một học sinh cấp hai.
Đôi mắt nàng vô thần vô sắc như kẻ mất hồn, nhưng đó không có nghĩa là tuyệt vọng, mà là trong trẻo, thuần khiết đến cực hạn, như viên pha lê bóng loáng soi rõ vạn vật. Vài sợi tóc đen nhánh lả tả phủ trên gương mặt non nớt không tì vết càng khiến cho con người nảy sinh dục vọng nhào nặn nó.
Tuy nhiên, sẽ không ai dám làm như vậy đâu.
P/s: Chương nước này chủ yếu để nêu các chỉnh sửa về kĩ năng của Ngạn Huyền, kể từ chương sau sẽ vào nội dung tiếp theo.