Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Cổ Linh Thiên Tôn

Chương 51: Đánh Nhanh Rút Nhanh!




Chương 51: Đánh Nhanh Rút Nhanh!

Cảm nhận cơn đau xé rách da thịt truyền tới, sắc mặt Vương Bát Khối liền trở nên tái nhợt.

Xoẹt… Xoẹt… Xoẹt!!!

Hàng trăm đạo kiếm khí không ngừng chém trên thân Vương Bát Khối… Không nơi nào có thể thoát khỏi từng đạo kiếm khí sắc bén, khiến cho máu tươi nhuốm đầy thân thể. Nếu không nhờ vào thực lực cường đại giúp hắn kéo dài hơi thở có lẽ đã sớm c·hết, nhưng như vậy cũng đâu khác nào tàn nhẫn h·ành h·ạ?

“Bát Khối!”

Vương Bần đang giao chiến cùng Tiểu Nguyệt, nhận thấy hơi thở yếu ớt từ đồng đội phát ra, trong lòng nôn nóng vô cùng. Càng thêm sợ hãi đối với thực lực của nữ tử bạch y, Vương Bát Khối cũng không mạnh hơn hắn bao nhiêu, có thể nói là ngang nhau, vậy mà nữ tử kia lại có thể đem Bát Khối đánh đến thảm bại như thế này.

Nếu để nàng g·iết được Vương Bát Khối, không cần nghĩ cũng đoán ra, người tiếp theo sẽ là hắn!

“Phát Mạch Chưởng!”

Vương Bân khí thế bạo tăng, một chưởng cự lực đánh thẳng vào Tiểu Nguyệt, Tiểu Nguyệt vốn có thể cầm chân một hai, không ngờ hắn lại tung ra đại chiêu, khiến cho nàng một phen luống cuống.

Ngay lập tức thu kiếm trở về đón đỡ tại lồng ngực.

Bành…

Chưởng pháp của hắn đánh lên thân kiếm trực tiếp đem Tiểu Nguyệt đánh bay ra xa, sau đó không nhìn nàng một cái, liền phóng người lao tới tương trợ.

Tiểu Nguyệt sau khi tiếp đất, khó khăn lắm mới đứng vững thân thể, trong miệng đột nhiên phun ra ngụm máu tươi, cảm thấy nội tạng vừa rồi bị chấn rung, trong lòng không khỏi kinh hãi, cũng may nàng phản ứng nhanh nhẹn nếu không đã chẳng còn mạng dưới một chưởng này!

Mà phía bên kia, Lưu Ngọc Trâm cảm ứng Vương Bần đang chạy về phía mình, trong lòng có hơi chút sửng sốt. Sau khi nhận thấy Tiểu Nguyệt không có vấn đề gì liền cảm thấy yên tâm, sắc mặt băng lãnh càng thêm lạnh lùng, nàng tạm thời tha cho Vương Bát Khối một mạng, liền xoay người xuất kiếm t·ấn c·ông vào Vương Bần.

“Đoản Kích!”



Xùy xùy…

Lưu Ngọc Trâm thả người lướt nhanh, thanh kiếm trong tay tựa như con rắn linh động, cắt ngang không khí mà đâm thẳng tới.

Vương Bần thấy vậy, sắc mặt thay đổi trong phút chốc, nắm đấm hóa ảnh đánh trực diện vào.

“Phong Quyền!”

Bành bành…

Từng t·iếng n·ổ lớn vang lên, đem vô số đất đá cùng cây cối trong bán kính hai mét đánh nát, toàn bộ hất ngược lên không trung rơi lả tả xuống đất.

Vương Bát Khối lúc này đã không còn nhận kiếm khí t·ấn c·ông, nhưng thương thế hiện tại lại vô cùng nghiêm trọng, da thịt trên người hầu như rơi mất vài miếng, lộ ra đoạn xương trắng hiếu, thảm trạng vô cùng kinh khủng.

Hai tên Gột Rửa cảnh thừa cơ hội nhanh chân đem hắn kéo về tiểu đội, sau đó đem một ít viên đan dược trị thương nhét vào bên trong miệng của hắn, như vậy mới tạm thời giữ được tính mạng không còn nguy hiểm gì.

Lưu Ngọc Trâm một hơi đánh hai vị tam trọng Tạo Đan cảnh, sắc mặt cũng có chút mệt mỏi, nhưng không có dám buông lỏng tinh thần, vẫn chậm rãi đem Vương Bần quấn lấy một hồi.

Tiểu Nguyệt sau khi nuốt vào viên đan dược, không có chạy tới hỗ trợ Lưu Ngọc Trâm, mà trực tiếp thả người nhảy vào đám Gột Rửa cảnh yếu ớt ra tay g·iết tới, trường kiếm bạo phát nguyên khí mạnh mẽ, lúc nàng đi tới đâu thủ hạ của Mộc gia liền c·hết tới đó. Tiểu Nguyệt tựa như sói nhập bầy dê, trước thực lực áp đảo cũng chỉ có con đường c·hết!

Lâm Thành nhân thấy tình thế chuyển biến tốt, tâm tình càng thêm sảng khoái, xuất chiêu càng thêm mượt mà.

“Đập Ruồi!”

Bành!!!

Bỗng chốc, lại thêm một tên cao thủ Thải Độc của Mộc gia bị cây chổi đánh bay, xương cốt hoàn toàn vỡ nát, toàn thân trên dưới đều nhuốm đầy máu tươi. Thân thể hắn mềm nhũn ngã xuống đất không còn khả năng tái chiến.

Ba tên còn lại lâm vào kinh hãi, ai nấy đều không khỏi hít một ngụm khí lạnh, khí thế Lâm Thành vậy mà càng trở nên mạnh mẽ, bốn người quấn lấy nãy giờ vẫn không đem hắn g·iết được, ngược lại còn đem một người đánh bay, sống c·hết còn không rõ như thế nào.



Bọn hắn khả năng cao không phải là đối thủ của Lâm Thành!

Tên Thải Độc còn lại chiến đấu cùng Lâm Phúc lúc này cũng giật mình kh·iếp sợ không kém, hắn thu toàn bộ chiến đấu vào trong mắt. Vương Bát Khối bên này b·ị t·hương nghiêm trọng, Vương Bần khó khăn giao thủ cùng nữ tử áo trắng kia, khả năng cũng không cầm cự được bao lâu.

Năm tên Thải Độc cảnh cũng c·hết hai cái, Gột Rửa cảnh thì không cần nói, Tiểu Nguyệt nhảy vào trận địa một đường quét ngang khiến cho đám thị vệ sợ hãi mất mật.

“Không xong!” Tên Thải Độc cảnh Mộc Chung nhìn thấy chợt cảm giác không rét mà run, nếu Vương Bần thất thủ toàn bộ bọn hắn sẽ khó bảo toàn tính mạng.

“Mọi người cùng nhau bắn pháo sáng!” Mộc Chung đẩy lùi Lâm Phúc về sau, liền hướng về đám người hét lớn.

Những người còn lại nghe được nhanh chóng rút trong mình ra một đoạn ống tre nhỏ, chốt dẫn nổ vừa rút một chùm pháo sáng bắn thẳng lên thương khung.

Đùng đùng đùng…

Hàng chục cái pháo sáng liên tiếp bắn thẳng lên trời tạo thành một chùm sáng đỏ rực.

“Tiểu thư bọn hắn gọi cứu viện!” Tiểu Nguyệt thấy vậy giật mình kêu lên.

“Đánh nhanh rút gọn!” Lưu Ngọc Trâm trầm giọng nói.

Lâm Thành ngược lại không có để ý, bởi vì lúc hắn rời đi đã đem đoạn cầu bên kia đánh nổ, Tạo Đan cảnh không thể nào phi hành, muốn chạy tới đây tất nhiên phải chuyển sang con đường khác mới được, như từ đó tới đây phải mất hơn nửa giờ.

Trừ khi là Hấp Linh cảnh, bằng không không thể tới kịp lúc!

Bỗng nhiên, Lâm Thành giật mình sững người lại trong phút chốc. Vừa nãy hắn nghĩ cái gì? Hấp Linh cảnh? Vương gia cao thủ có cả Hóa Cảnh tồn tại, Hấp Linh cũng hơn mười người…



Không ổn! Nếu Hấp Linh cảnh chạy tới thật liền toang!

Lâm Thành thật sự đúng là không chú ý tới điểm này, Hấp Linh cảnh có thể ngự khí phi hành, muốn băng qua sông chỉ trong phút mốt mà thôi.

“Chư vị, mau đoạt thảo dược rồi trở về!”

Hắn nông nóng truyền âm nói.

“Tốt!” Ba người đồng thời gật đầu một cái, nhanh chóng điều chỉnh tâm tình, sắc bén chiêu thức lại lần lượt đánh ra.

“Mau, mau đem bọn họ cầm chân đợi Vương gia cao thủ chạy tới!” Vương Bát Khối vừa hồi lại một chút thương thế, vội vã ra lệnh.

Trước tình thế ép buộc, đám cao thủ theo lao đành phải theo lao, liều mạng t·ấn c·ông vào bốn người Lâm Thành.

“Hừ! Tạm thời không g·iết các ngươi!” Lâm Thành lạnh lùng nói, vừa dứt lời liền vung chổi đập mạnh xuống đất, mặt đất nứt ra từng đoạn lở, khiến bụi bay ngược lên không trung,

Bành!!!

Ba tên Thải Độc cảnh dưới chân không đứng vững, lung lay gần như sắp ngã, bọn hắn vừa mới ổn định lại thân hình, đã cảm nhận luồng phong bạo kinh khủng đánh tới.

Cả ba đồng thời rơi vào kinh hãi, con ngươi nhíu chặt, vội vã thu tay về thủ hộ dưới bụng.

Bành bành bành…

“A…”

Từng tiếng hét thảm thiết vang lên, ba gã Thải Độc b·ị đ·ánh bay ra xa mười mét, thân thể nặng nề rơi xuống đất, trong miệng liền phun ra một ngụm máu tươi.

Lâm Thành đánh bại bọn họ về sau, nhanh chóng tiếp cận thùng hàng.

Bên này, Tiểu Nguyệt sớm đã đem mười hai tên Gột Rửa cảnh g·iết c·hết, cũng đã áp sát gần với đại lượng thảo dược.

“Nhanh đoạt lấy!” Lâm Thành đối với Tiểu Nguyệt hấp tấp kêu.

Tiểu Nguyệt không có nhiều lời, liền đem lô hàng đầu tiên thu vào trong túi trữ vật. Vương Bát Khối ở bên cạnh chứng kiến lô hàng b·ị c·ướp, đôi mắt trở nên đỏ bừng tức giận, mặc kệ cái gì thương thế liền liều mạng đánh ra bí pháp, thẳng tắp hướng về phía Tiểu Nguyệt cùng Lâm Thành hai người.