Chương 48: Hiểu Lầm,
Khí thế khủng bố này ở trong thế lực kia nàng đã từng chứng kiến qua, chỉ có Hấp Linh cảnh cao thủ trở lên mới thả ra khí tức như vậy!
Nhìn thấy hắn một bộ ung dung không có chịu ảnh hưởng, trong lòng nàng có chút kh·iếp sợ, không khỏi hiện lên nỗi nghi ngờ, Lâm Thành rốt cuộc có thân phận như thế nào?
“Ngươi vừa chạy tới muốn làm loạn hay sao?” Lâm Thành nhíu chặt lông mày trầm giọng nói.
“Hừ! Nói cho ta biết, nàng là ai?” Cố Diệu Nhi không có hạ xuống khí thế, ngược lại càng đem khí tức đè ép đến mức thấp nhất.
“Lâm tiểu thư, mau… Mau thu hồi khí thế, ta sợ là không chịu nổi đâu!” Lâm Phúc ở bên cạnh sắc mặt hiện rõ trắng bệch, đối với Cố Diệu Nhi sợ hãi lên tiếng.
“Cô nương có lẽ hiểu lầm, ta và Lâm Thành chỉ là bằng hữu đến gặp nhau muốn có việc cần làm!”
Lưu Ngọc Trâm chậm rãi lên tiếng giải thích, nàng thật sự không chịu nổi áp bức như thế này. Càng kinh ngạc với độ tuổi của nữ tử trước mặt, tuổi tác cùng nàng không cao lắm, tu vi vậy mà đã đạt tới cấp bậc vượt qua khỏi Thạch Thành phạm vi, trở thành Hấp Linh cảnh!
Vốn nghĩ bản thân đã yêu nghiệt không ngờ Cố Diệu Nhi càng thêm biến thái, Lưu Ngọc Trâm bỗng nhiên có chút không rõ, Lâm gia từ khi nào xuất hiện thiên tài như vậy? Tại sao thông tin của Lâm gia lại không có tên Lâm Diệu Nhi này? Chẳng lẽ…
Ngay lập tức nàng đưa ra suy đoán, Lâm gia có Hấp Linh cảnh trấn thủ, đáng lý phải không sợ Vương gia chạy đến làm càn, tại sao trên dưới đều thấp thỏm lo lắng? Khả năng cao chính là toàn bộ Lâm gia đều không biết Lâm Diệu Nhi là cao thủ Hấp Linh, cũng chỉ có một mình Lâm Thành là biết rõ.
Vậy… Lâm Thành thân thế rốt cuộc như thế nào? Lại bình thản không nhận ảnh hưởng từ nữ tử, tu vi chắc cũng không dưới Hấp Linh sao?
Trong đầu Lưu Ngọc Trâm hiện lên vô số suy đoán, nhưng toàn là câu hỏi không có lời giải.
“Bằng hữu?” Nghe vậy, Cố Diệu Nhi có chút kinh ngạc.
“Phải, cô nương là…” Lưu Ngọc Trâm nhẹ nhàng gật đầu, cảm nhận khí thế đang dần dần hạ xuống, trong lòng cũng thở dài một hơi sợ hãi, ôn tồn lên tiếng hỏi.
“Ta là… Lâm Diệu Nhi, bạn gái của hắn!” Cố Diệu Nhi nhàn nhạt liếc nhìn một chút, sau đó tay ngọc nâng lên chỉ về phía Lâm Thành nói.
Lúc nàng nhìn về phía Lưu Ngọc Trâm, trong lòng không khỏi cảm thấy ngạc nhiên, tuổi trẻ như vậy mà tu vi đã là Tạo Đan cảnh. Lấy nàng tuổi tác cùng thiên tư hiện tại, không đến bảy tám năm liền dễ dàng đột phá tới Hấp Linh cảnh.
Nếu đặt ở một phương thế giới kia cũng coi là thiên tài hiếm có, sẽ được nhiều tông môn thi nhau tranh đoạt.
Nhưng ánh mắt bên trong của Cố Diệu Nhi vẫn không quên dè chừng, Lưu Ngọc Trâm dung mạo thật sự xinh đẹp vóc người càng thêm ngọt nước, chẳng có nam nhân nào gặp rồi mà không rung động cả.
“Ra là đạo lữ của Lâm công tử, tiểu nữ gọi Lưu Ngọc Trâm, rất hân hạnh được gặp cô nương!” Lưu Ngọc Trâm thần sắc một hồi đăm chiêu, sau đó nhàn nhã cười nói.
“Tốt, vừa nãy các ngươi nói có việc cần làm là việc gì thế?” Cố Diệu Nhi sắc mặt hòa hoãn một ít, nhẹ hỏi.
Lâm Thành đứng tại một bên không hề lên tiếng, hắn chẳng có lý do gì để cùng nàng giải thích, hướng về phía đám người Lưu Ngọc Trâm nói một cái.
“Các ngươi cứ tám chuyện, ta đi trước!” Nói xong liền nhanh chân rời đi, Lâm Phúc có chút bất đắc dĩ chỉ có thể theo phía sau.
Thấy Lâm Thành nôn nóng bộ dáng, Lưu Ngọc Trâm cũng không có thời gian để ngồi tám chuyện, mở miệng nói.
“Lâm cô nương hay là ngươi theo chúng ta, vừa đi vừa nói chuyện?”
“Tốt!” Cố Diệu Nhi mặc dù không hiểu chuyện gì, nhưng vẫn gật đầu một cái đáp.
Tiểu Nguyệt ở bên cạnh có chút khó hiểu, nàng không rõ tiểu thư rốt cuộc tại sao phải mời Lâm Diệu Nhi?
Dọc đường, Lưu Ngọc Trâm chậm rãi đem toàn bộ kế hoạch nói cho Cố Diệu Nhi nghe, dù gì nữ tử này cũng là Lâm gia một thành viên, lại là đạo lữ của hắn, nói một chút cũng không sao. Chỉ có một thắc mắc vẫn không hiểu, Lâm Thành đạo lữ tu vi mạnh như vậy tại sao phải chạy đến nhờ vả nàng?
Nhìn xem tính khí của cả hai bây giờ, nàng có chút hiểu ra, Lâm Thành hẳn là không thích Cố Diệu Nhi cho nên luôn giữ khoảng cách nhất định.
Có nữ nhân xinh đẹp cùng thực lực mạnh như vậy theo đuổi, hắn không cảm thấy vinh dự hay sao?
Cố Diệu Nhi nghe Lưu Ngọc Trâm giải thích một hồi mới hiểu ra nguyên do, thì ra bọn họ muốn đi c·ướp c·ủa, nghĩ đến tinh thần càng thêm phấn chấn.
Năm người chớp nhoáng đã đi ra khỏi Thạch Thành được nửa giờ đồng hồ, khoảng cách xa bốn mươi cây số, lúc này mặt trời chỉ vừa ló dạng, cây cối xung quanh vẫn chìm trong một mảng u tối.
Nơi bọn hắn đứng chính là Đoạn Dốc Dài, cũng là một khu rừng nguyên sinh, toàn bộ sâm lâm chỉ có một đoạn đường lớn lộ ra tiến thẳng về phía Thạch Thành. Mộc gia muốn vận chuyển hàng hóa trở về tất nhiên sẽ đi qua đoạn đường này, bởi vì sau lưng cách bọn họ mười cây số chính là Sông Dinh, dòng sông rộng thứ năm tại Thiên Hằng Đế Quốc, chiều rộng lên tới hai trăm mét, chỉ có một cây cầu gần nhất bắc ngang qua.
Lâm Thành lúc đi tới đây đã sớm đem cây cầu này đánh sập, tránh cho cao thủ Vương gia chạy tới hỗ trợ.
“Mọi người ngồi nghỉ một chút đi, khoảng một chút nữa bọn họ sẽ tới!” Lâm Thành từ tốn nói.
“Thiếu gia, chúng ta không cần chuẩn bị gì hay sao?” Lâm Phúc cảm thấy tò mò hỏi.
“Đương nhiên có, mọi người nghe ta nói, ta có kế hoạch như thế này…” Lâm Thành thần sắc bình tĩnh đáp, sau đó tập trung bốn người lại một chỗ, chậm rãi đưa ra kế sách.
“Theo tin tức từ ta và Lưu tiểu thư thu thập được, Mộc gia sẽ phái tổng cộng hai mươi Gột Rửa cảnh, sáu tên Thải Độc tới bảo vệ dược liệu, cùng với đó Vương gia lần này xuất động hai tên Tạo Đan cảnh, đều là tam cấp Tạo Đan… Chúng ta hiện tại có Lưu tiểu thư cùng Tiểu Nguyệt cô nương tu vi là Tạo Đan, hai người có thể giúp ta cầm chân bọn hắn một hồi, tranh thủ để ta và Lâm Phúc đem những người khác chém g·iết!”
“Cầm chân một hồi sẽ không có vấn đề gì, nhưng Lâm công tử cùng tam trưởng lão có thể một mình đánh bại toàn bộ cao thủ Thải Độc Cảnh hay sao? Chưa kể vẫn còn hai mươi tên Gột Rửa…” Lưu Ngọc Trâm nghi hoặc hỏi.
Hai người khác nghe vậy đều đồng loạt gật đầu, lời của Lưu Ngọc Trâm nói cũng chính là thắc mắc trong lòng bọn họ.
“Đương nhiên không thể, nhưng muốn c·ướp số dược liệu vẫn là dễ dàng… Chúng ta thực sự không nhắm vào bọn họ, bốn người sẽ phân thành bốn phương hướng tập kích. Tam trưởng lão sẽ tiên phong ra trước, tiếp đến ta liền nhắm ở bên hông mà t·ấn c·ông, áp sát thùng dược liệu đến gần nhất rồi ra tay đoạt lấy. Hai tên Tạo Đan Cảnh còn lại đợi bọn hắn xuất thủ thì Lưu cô nương cùng Tiểu Nguyệt sẽ ra tay ngăn cản.”
Lâm Thành phân tích một hồi, nói.
“Nhưng như vậy vẫn không có bao nhiêu thành công, Thải Độc Cảnh có tới sáu người…” Lưu Ngọc Trâm liền lâm vào đăm chiêu, nói.
“Số cao thủ này để ta xử lý, ta đoán đội hình của bọn hắn sẽ như thế này, hai mươi tên Gột Rửa bao quanh thủ hộ số thảo dược, Thải Độc cảnh được chia ra để bảo vệ ở hai bên hông, mỗi một bên sẽ có ba người… Trước và sau cùng dĩ nhiên sẽ là Tạo Đan cảnh!”