Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Cổ Linh Thiên Tôn

Chương 3: Cảnh Giới Phân Chia.




Chương 3: Cảnh Giới Phân Chia.

Điều này cũng khiến rất nhiều người đem hắn thành cái gai trong mắt, bởi vì cách thức tu luyện của Lâm Thành vô cùng kỳ lạ, không theo một phương thức hội đồng. Bản thân Lâm Thành độc tu độc chiến, bọn hắn đương nhiên không muốn cảnh giới của Lâm Thành truyền bá rộng rãi. Liền liên hợp chín trăm cao thủ Kim Tiên, gần một trăm dị năng cấp SS t·ấn c·ông.

Bầu trời lúc này bao trùm một màu máu t·ang t·hương, vô số ánh sáng đủ màu đủ loại đan xen nhau trên bầu trời. Thiên địa biến sắc, vũ trụ hiện ra vô số vết nứt, Kim Tiên cảnh giới càng rơi rụng như lá, dị năng cao thủ cũng khó chống đỡ nổi.

Sau một trăm năm chiến đấu ròng rã, Lâm Thành g·iết hạ hai trăm vị Kim Tiên, trọng thương một trăm bảy mươi vị, dị năng SS c·hết bốn mươi người, hơn ba mươi b·ị t·hương nặng, lúc này cơ thể hắn mới hao hết linh lực, bị đám cao thủ vây công g·iết c·hết.

Trước khi c·hết, Lâm Thành đã tách ra hai hồn phách, một hồn trở về nước Việt, tìm người truyền thừa sau này, một hồn còn lại ném vào vết nứt không gian, với hi vọng mang ký ức đầu thai chuyển thế, đợi ngày trở về báo thù!

Chỉ là hắn không ngờ tới, linh hồn yếu ớt của mình lại sắp chịu không nổi, đã tự ý đoạt xá vào thân thể của một thiếu niên mới c·hết, kết quả xuyên qua nơi đây.

Mà nơi này, cảnh giới lại vô cùng khác biệt và kỳ lạ, lấy Nhục Thân làm nền tảng, sau đó là Gột Rửa, Thải Độc, Tạo Đan, Hấp Linh, Hóa Cảnh… Mỗi cảnh giới sẽ chia làm năm bậc, ví dụ từ Nhục Thân nhất cảnh đến Nhục Thân ngũ cảnh, càng không hề có lục, thất, bát, cửu tồn tại

Lâm Thành đầu đầy nghi hoặc, hắn không biết những cảnh giới này do ai tạo ra, lại khó hiểu đến như vậy. Nhưng suy đi nghĩ lại, tu vi của hắn tạo ra chẳng phải cũng ngớ ngẩn hay sao? Khai Mạch, Thông Linh, Chân Linh, Linh Tuyền, Linh Hải… Sáu cảnh giới cơ bản chắc hẳn cũng tương tự với sáu cảnh giới tại thế giới này!

Thay vì ngũ cấp hay cửu cấp như Tu Chân, Lâm Thành chỉ lấy Sơ Trung Viên Mãn ba cảnh giới nhỏ.

"Đường đường là Cổ Linh lại bị ép đến đường cùng! Ta sống lại coi như còn may mắn, hi vọng đám người kia không nhằm vào quê hương ta, nếu không khi ta trở lại liền đem bọn hắn g·iết sạch!"

Lâm Thành hận đến nghiến răng nghiến lợi, nghĩ đến đám người vô sỉ bỉ ổi, hắn không kìm lòng được phát một chút tức giận.

Hiện tại thương thế có chút nghiêm trọng, đầu tiên phải tĩnh dưỡng một thời gian, một tuần đối với hắn mà nói không coi là dài, nó chỉ như cơn gió thoáng qua mà thôi.



Trong khoảng thời gian này, Lâm gia trên dưới đều yên ắng một cách lạ thường, mà Lâm Thiên, cả ngày không ngừng tìm cách phá vỡ cục diện sắp tới.

Lưu gia trước đó cũng phái người tới báo tin, bọn họ đồng ý thỏa thuận với Lâm gia, chỉ là yêu cầu Lâm gia đưa ra một câu trả lời hợp lý để có thể hợp tác.

Lâm Thiên bức bách lắm mới cắn răng nhịn đau cắt xuống ba phần khoáng sản thu được đưa cho Lưu gia nếu như xong xuôi, Lưu gia đương nhiên vui vẻ nhận lấy. Điều làm Lâm Thiên thắc mắc chính là Lưu gia làm cách nào để hạ Mộc gia? Lại vừa không chọc giận đến Vương gia?

Đây cũng là không có cách nào, ai biểu Lâm gia thế lực yếu ớt? Cần Lưu gia hậu thuẫn?

Một tuần nhanh chóng trôi qua, Thạch Thành lúc này tựa như dây đàn cương cứng, tùy thời có thể đứt bất kỳ lúc nào. Cả Lâm gia và Lưu gia vẫn chưa hề có động thái, mà bên phía Mộc gia, càng thêm tự tin mười phần.

Tại trong đại sảnh Mộc gia, ngồi chính điện chính là Mộc Nguyên gia chủ, bên cạnh hắn nữ nhi Mộc Vi Vi cùng con rể Vương Hòa Khải. Bên dưới đều là những cao tầng trong gia tộc, lúc này một ông lão có râu tóc xồm xoàm đứng ra, hướng về phía Mộc Nguyên chắp tay hỏi.

"Gia chủ! Mộc gia hiện tại thực lực đã mạnh mẽ, vì cái gì vẫn chậm chạp thâu tóm Lâm gia cùng Lưu gia?"

Mộc Nguyên thần sắc đạm bạc, khẽ nhìn ông lão bên dưới cười nói.

"Ta biết chư vị rất mong muốn chiếm sản nghiệm Lâm gia và Lưu gia, nhưng hiện tại vẫn còn quá sớm để bắt đầu."

"Chẳng lẽ gia chủ còn toan tính điều gì?" Một người trung niên khác ngờ vực lên tiếng hỏi.

"Toan tính thì chúng ta đã xong xuôi, thực lực cũng đã đủ mạnh, nhưng vẫn còn một thứ không nên bỏ qua!"

Mộc Vi Vi ở bên cạnh chợt lên tiếng.



"Ý của đại tiểu thư là…" Có người không hiểu hỏi.

"Lưu gia thống trị Thạch Thành hàng trăm năm, nội tình không hề yếu như mặt ngoài, sau lưng tất nhiên có một đội hắc quân ẩn giấu! Điều này tin tưởng các vị cũng hiểu được, nhưng thực chất, nhóm hắc quân không có gì bí mật, đừng nói Mộc gia chúng ta biết, Lâm gia cũng biết được việc này…"

Lời của Mộc Vi Vi khiến mọi người trong nghị điện không khỏi sửng sốt, đồng loạt rơi vào trầm tư, mà Vương Hòa Khải trong mắt lóe lên một tia tán thưởng, không hổ là nữ nhân hắn nhìn trúng, đã dung mạo xinh đẹp lại vô cùng thông minh.

Chỉ thấy Mộc Vi Vi tiếp tục nói.

"Lưu gia ngoài bên trong có Hắc Quân ra, ta nhận thấy nguy hiểm nhất vẫn là đại tiểu thư Lưu Ngọc Trâm!"

"Đại tiểu thư Lưu gia?"

Toàn bộ người trong đại sảnh kinh ngạc bật thốt, Lưu Ngọc Trâm có gì mà phải khiến Mộc Vi Vi cẩn thận như vậy?

Mộc Nguyên cùng Vương Hòa Khải đồng thanh ồ lên một tiếng, bọn họ cũng không biết việc này.

"Đúng! Lưu Ngọc Trâm tuổi tác cùng ta không lớn bao nhiêu, tuy mới mười bảy mười tám nhưng tài trí vô cùng kiệt suất, tính cách nàng lại trầm ổn, ít nói, khẳng định là một quân sư mạnh mẽ! Ta từng gặp qua nàng vài lần, cảm giác nữ nhân này khó đối phó hơn ta nghĩ! "

Mộc Vi Vi chậm rãi nói, trong mắt hiện lên vẻ nồng đậm kiêng kỵ.



"Ta nhớ ra rồi! Lưu gia sản nghiệp hơn phân nửa đều do nàng cai quản, tuổi trẻ như vậy gánh vác lớn cơ nghiệp, nào có dễ dàng tầm thường?"

Ông lão Mộc Ninh đại trưởng lão như hiểu ra nói.

"Đúng là không thể coi thường nàng!"

Mộc Nguyên trên cao cũng rơi vào trầm tư.

"Vậy làm sao đối phó nàng?"

Nhị trưởng lão Mộc Hạ thắc mắc hỏi.

"Đương nhiên là g·iết nàng!" Mộc Vi Vi sắc mặt chợt lạnh đáp, lại nói.

"Theo ta được biết, mười ngày nữa nàng ta sẽ rời Lưu gia tiến vào Tân Lâm thôn trao đổi một ít hàng hóa với buôn lái, bên cạnh còn mang theo cao thủ Tạo Đan cảnh!"

"Tạo Đan cảnh?" năm vị trưởng lão không khỏi hít một ngụm khí lạnh, Mộc gia bọn họ cao nhất cũng là Tạo Đan cảnh, nhưng chỉ có một người đó là Mộc Nguyên gia chủ, năm người bọn họ còn chưa đột phá đến cảnh giới đó. Muốn g·iết một cao thủ Tạo Đan cảnh, chẳng phải điều động gia chủ đi g·iết hắn sao? Mà Tạo Đan cảnh còn phân chia cao thấp! Có khi mạng còn nạp luôn cho hắn!

Nhận thấy vẻ mặt lo lắng bất an của năm vị trưởng lão, Mộc Vi Vi cười một cái nói.

"Các vị yên tâm, cao thủ nhị cấp Tạo Đan Cảnh kia liền giao cho cao thủ Vương gia xử lý!"

"Có Vương gia ra tay, Mộc gia chúng ta như hổ mọc thêm cách rồi!"

"Đúng vậy!"

Từng cái trưởng lão tâm trạng trở nên kích động, có Vương gia hậu thuẫn phía sau, mọi việc đều thuận lợi, trong đầu bọn hắn lúc này chỉ nghĩ đến cảnh tượng sau khi tiêu diệt Lưu gia cùng Lâm gia.

Trở lại Lâm gia, sau khi trải qua một tuần dưỡng thương, toàn bộ thương thế trước kia liền nhanh chóng khôi phục, tuy thân thể hắn vẫn còn đau nhức vài chỗ nhưng vẫn có thể sinh hoạt bình thường.