Chương 15: Đại hội tỉ võ, giải lao.
Qua đi ba ngày, đám người Bảo Long đã bỏ xa đám chém g·iết nhau bên dưới.
Bọn hắn đã đi được phân nửa quãng đường.
Trạng thái đều rất tốt, vì vốn dĩ không hề có lẫn nhau ra tay.
Vòng này chỉ là vòng loại, phần thưởng cho người đâu tiên là có nhưng không đáng để bọn hắn chém g·iết lẫn nhau.
Đám bên dưới đều chỉ vì lợi ích nhất thời, t·hương v·ong bây giờ đã quá nửa già.
Đáng tiếc, có những kẻ được kì vọng sẽ đi đến cuối đại hội.
Nhưng đầu nghĩ không thông, bây giờ thì hay rồi.
Vĩnh viễn không bước tiếp được nữa.
Lúc này, bát đại phong chủ phi hành trên trời cao đưa mắt nhìn xuống.
Họ đều đạt đến Kết Giới Cảnh, một ánh mắt nhẹ nhàng có thể bao quát toàn bộ Huyền Thiên Tông.
Một vị lão nhân mặc lam bào, râu tóc bạc trắng nói.
"Tiểu tử kia lai lịch bí ẩn, ta tính như nào cũng không đến.
Thật là nhi tử bạn thân của ngươi?"
Lão nhân xếp bằng trên một đám mây, mắt hé mở liếc nhìn Bạch Mộ Hàn.
"Lam Thiên sư huynh tốt nhất nên lo việc của mình, muốn đào người của Mộ Hàn sư đệ sao?"
Một nữ tử váy tím che miệng cười nói.
Nàng ngồi xếp bằng trên một toà sen lớn máu hồng, phối rất hợp với váy tím.
Đặc biệt là khuôn mặt che lấy bằng một miếng vải mỏng.
Nhưng bằng cách nào cũng không thể nhìn xuyên qua mà thấy dung nhan ẩn sau đó.
"Lam Thiên sư huynh chắc chỉ là hứng thú thôi, đến ta còn hứng với tiểu tử này."
Một nam nhân trung niên cười nói.
Hắn ung dung ngồi trên một cái bình hồ lô to gấp đôi người hắn.
Thân mặc trang phục có phần giống như thường dân, tóc buộc lôi thôi, quanh cằm có mọc râu ngắn lởm chởm.
"Hắn là một cái tiểu tử may mắn đạt được truyền thừa của ta.
Ngộ tính không tệ nên mang về, Lam Thiên sư huynh, Vô Cầu sư huynh muốn?"
Lời này nói ra khiến lão đạo sĩ người hơi lắc một cái.
Nam nhân trung niên lắc đầu cười cười.
Bạch Mộ Hàn nói như không quan tâm nhưng thực ra là ngược lại.
Tám chín phần là muốn thu tên tiểu tử kia.
Như vậy bọn hắn nào dám tranh?
Bạch Mộ Hàn tuy là hậu bối nhưng đã sớm vượt qua hai người tiền bối này.
"Không dám, không dám.
Ta đã có đủ đệ tử..."
"Mộ Hàn sư đệ hiểu nhầm rồi, ta chỉ hứng thú với hắn thôi."
Nghe được những lời này, đám người phong chủ còn lại cười thầm trong lòng.
Phảng phất cười trên nỗi đau của người khác.
Không có tiếp tục bàn tán về Bảo Long, lại quan sát riêng phần mình.
...
Tròn một tuần sau khi vòng loại bắt đầu.
Nhóm người Bảo Long đã lần lượt đến được đỉnh núi.
Bọn hắn dù có đến đoạn cuối cuộc đua vẫn không có lẫn nhau tổn thương.
Xem ra là muốn đợi vòng sau mới thể hiện.
Bảo Long không gặp đả kích từ người khác nên cũng yên phần mình chạy đua.
Sau đó mấy ngày liên tiếp có nhóm khác cũng chạy lên.
Rất nhanh nửa tháng qua đi, số lượng một vạn đã đủ.
Bất quá phong khác vẫn chưa có xong nên những thí sinh trên Tuyệt Kiếm Phong lẫn nhau giao lưu.
Nhóm l·ên đ·ỉnh đầu tiên của Bảo Long đã sớm tụ lại với nhau.
Tuyệt Kiếm Phong không có đệ tử, đỉnh núi rộng lớn chỉ có đạo quán của Bạch Mộ Hàn.
Nên đám người Bảo Long chỉ có thể lấy một cái gốc đại thụ ngồi nói chuyện.
"Công Tuân đạo huynh thật khoẻ nha, một mực dẫn đầu cả đoàn!"
Lời này được một tu sĩ trẻ tuổi nói ra, hắn tóc dài màu đen buông thả.
Thân mặc lam bào, bên hông để một thanh kiếm.
Người mà hắn vừa khen chính là Trường Công Tuân, sư huynh của U sơn lão quái bị Bảo Long g·iết.
"Hahaha, Chính Thiên tiểu huynh đệ quá khen rồi.
Ta thấy mình không có tốt như vậy. Ngược lại ta thấy là có người nhường ta."
Hắn liếc mắt qua nhìn Bảo Long cười cười, đây cũng không phải lời thật tâm.
Chỉ là không muốn mang tiếng kiêu căng thôi.
"Không dám, ta thực sự kém Công Tuân sư huynh rất nhiều."
Bảo Long cũng cười nói lại, tay xua xua.
Sau đó đám người tám người tiếp tục trò chuyện.
Bảo Long cùng Công Tôn Kiên bên này không hề hé mồm câu nào.
Công Tôn Kiên thì bận tu luyện.
Về phần Bảo Long, hắn đang dùng đo lường diện rộng kiểm tra.
Hắn để phạm vi chỉ là trong mười người bọn hắn.
Những người còn lại hắn cho rằng không đáng chú ý.
Rất nhanh hắn chú ý đến hai cái bảng mô tả.
"Trường Công Tuân.
Mô tả: tu vi Thăng Thể Cảnh ngũ tầng. Đệ tử thân truyền Hắc Uyên Lão Quân, Hắc Uyên Tông."
"Vi Hạ Diểu.
Mô tả: tu vi Thăng Thể Cảnh tứ tầng. Đệ tử thân truyền Hắc Uyên Lão Quân, Hắc Uyên Tông."
Hai kẻ này vậy mà áp chế tu vi? Chúng hiện ra chỉ có khí tức nhất tầng.
Giả heo ăn thịt hổ?
Bảo Long trong lòng khẽ chấn một tí, hắn cho rằng đại hội này bản thân đã là mạnh nhất.
Xem ra hắn quá kiêu căng rồi, phải khắc ghi trong tâm là "nhân ngoại hữu nhân thiên ngoại hữu thiên."
Vĩnh viễn không thể hạ cảnh giác.
Nhưng có điều hắn thấy tên hai người này quen quen.
Bảo Long mở ra bảng quan hệ nhân mạch, hắn lướt một hồi liền thấy hình ảnh hai người này.
Nguyên nhân là lúc Bạch Mộ Hàn cho hắn trang bức thì hai người này cũng thấy.
Bảo Long tò mò ấn mở hình của Trường Công Tuân cùng Vi Hạ Diểu.
"Trường Công Tuân; Độ hảo cảm: 3 sao.
Mô tả: tu vi Thăng Thể Cảnh ngũ tầng. Đệ tử thân truyền Hắc Uyên Lão Quân, Hắc Uyên Tông. Lên đường tìm kẻ g·iết ngũ đệ U sơn lão quái của mình, theo manh mối tìm đến Đại Hội Tỉ Võ gặp được ký chủ tư chất tuyệt luân sinh ra ngưỡng mộ."
"Vi Hạ Diểu; Độ hảo cảm: 0,5 sao.
Mô tả: tu vi Thăng Thể Cảnh tứ tầng. Đệ tử thân truyền Hắc Uyên Lão Quân, Hắc Uyên Tông. Bị sư phụ bắt đi cùng Trường Công Tuân tìm thủ phạm g·iết ngũ đệ U sơn lão quái của mình, theo manh mối tìm đến Đại Hội Tỉ Võ gặp được ký chủ tư chất tuyệt luân sinh ra hứng thú."
Bảo Long chau mày.
Mẹ nó, thì ra là đến tìm lão tử trả thù?
Lúc hắn g·iết U sơn lão quái đã có chút lo lắng rồi.
Đây là thế giới tu tiên huyền huyễn, cái motip g·iết trẻ già đến, g·iết già già hơn đến hắn hiểu rõ.
Nhưng xét thấy U sơn lão quái thực sự là nhân vật quá nhỏ.
Không nghĩ sẽ kéo đến hai tên này...
Còn cả vị Hắc Uyên Lão Quân kia nữa, tu vi khẳng định không thấp.
Xem ra sau này không thể tuỳ tiện hạ sát, ít nhất là trước khi hắn chân chính vô địch thì không.
Bảo Long cũng không có tính đi tính sổ hai kẻ này, chúng thậm chí không biết hắn là kẻ thù ác.
Không cần thiết tự bại lộ làm gì.
Thế rồi Bảo Long ném hai người kia qua sau đầu, mở ra bảng trạng thái.
Hắn đã lâu không có kiểm tra, chủ yếu là quên mất loại chức năng này.
"Bảng trạng thái.
Tính danh: Nguyễn Bảo Long.
Tu vi: Thăng Thể Cảnh nhất tầng.
Thọ Nguyên: 16/200.
Thân phận: Tán tu sơn dã.
Thể chất: ??? (Chưa thức tỉnh)
Điểm tích lũy: 4800.
Lai lịch:
-Thiên Ngoại Chi Ma: Thế giới chúng sinh đều phải tuân theo Thiên Đạo sắp đặt. Riêng ngươi chính là một biến số, đại biến số!
-Tuyệt Thế Đạo Tâm: Ngộ tính của ngươi siêu việt toàn bộ chúng sinh, đối với con đường tu luyện nhẹ nhàng bất ngờ.
-Vận Mệnh Kiếm Si: Bẩm sinh có một sự say mê với kiếm đạo. Con đường của ngươi sau này bắt buộc phải có kiếm! Thiên Đạo cũng không thể cản ngươi tu kiếm!
-Khí Vận Chi Tử: Thiên Đạo tự có quy tắc của nó, chúng sinh đều phải tuân theo. Nhưng ngươi được sự yêu mến của khí vận, may mắn bất thường. Chính là biến số sẽ làm loạn Thiên Đạo.
Thông số:
-Căn cốt: 9.
-Ngộ tính: 10.
-Ý chí: 8.
-Phúc duyên: 5.
Đạo pháp: Càn Khôn Huyền Pháp (Thượng Lam Cấp)
Đạo thuật: Thiên Địa Hấp Khí, Càn Khôn Chưởng, Vững Tựa Sơn Thân, Nhất Kiếm Toái Sơn, Ngũ Hành Phiêu Ảnh Kiếm, Thuỷ Lưu Huyễn Bộ.
Pháp khí: Thiên Khung Kiếm (Thượng tử cấp pháp khí) Luyện Hoả Pháp Đỉnh (Trung lam cấp pháp khí) Khí Sinh Bảo Hoàng Liên (Thượng tử cấp bán pháp khí)."
Cũng không có gì quá mới mẻ, tuổi thọ gia tăng khiến hắn có chút cao hứng.
Đạo thuật có thêm một cái mới, cái này chính là hắn lĩnh hội được gần đây.
Lúc ở trên thuyền chờ bắt đầu vòng loại.
Đạo thuật này là một cái bộ pháp, hắn cảm nhận được bộ pháp này biến ảo khó lường.
Có thể di chuyển uyển chuyển như dòng nước, khiến địch thủ muốn đánh trúng hắn cũng khó khăn.
Còn điều nữa, chính là Khí Sinh Bảo Hoàng Liên.
Nó vậy mà được coi là bán pháp khí, xem ra là do tính không cần trồng xuống.
Cũng chỉ thú vị thôi, bảng trạng thái ngoài thọ nguyên tăng thì chả có gì hấp dẫn hắn.
Hắn đời này tu luyện đã sớm đặt ra mục tiêu, đó chính là tuyệt đối tự do.
Hắn ghét cảm giác gò bó, bị nắm trong tay người khác.
Vì để đạt được tự do, hắn có hai cái mục tiêu nhỏ khác.
Một chính là vĩnh sinh, hắn muốn bất tử bất diệt. Mạng sống của hắn là của hắn, hắn tự mình quyết định.
Thời gian cũng không thể c·ướp c·ủa hắn.
Hai chính là vô địch, hắn thấy nếu yếu đuối nhỏ bé thì bản thân chỉ là quân cờ của kẻ khác.
Sinh tử, tương lai tất thảy đều trong tay kẻ mạnh hơn.
Vậy chỉ cần thành mạnh nhất thì hắn chính là kẻ nắm trong tay sinh tử kẻ khác!
Vĩnh sinh cùng vô địch, với kẻ khác là mục tiêu lớn nhất.
Nhưng với hắn chỉ là hai cái bậc thang để đạt được chân chính mục đích: tự do.