Nhóm người chạy thành công tới tảng đá to đó tự hào hô lên, khi họ quay đầu lại. Thấp thoáng xa xa là bóng dáng của hai người nào đó đang dan díu với nhau.
“Hai tên kia làm gì thế không biết, tự nhiên lại đi quấn lấy nhau. Chắc hẳn là giấu diếm chúng ta làm gì đó mờ ám rồi”
Họ suy nghĩ như vậy cũng là có lí do của nó, do góc nhìn về hướng kia trông Vũ Quân và Phi Vũ thật nhỏ bé, lại còn đang trong cự li gần nên không khỏi nảy sinh sự nghi ngờ.
Gia Ngôn đột nhiên lên tiếng phá vỡ bầu không khí choáng ngợp, thu hút sự chú ý của mọi người từ chỗ hai người kia lại, “Nhắc mới nhớ, hồi hôm trường nổ ra tin đồn hai cậu đi ta chơi riêng đó các cậu còn nhớ không?”
“Thì sao, chẳng phải cậu và Vũ Quân cũng có tin đồn tình ái với nhau à?”, một cậu bạn phản bác lại câu nói của anh.
Gia Ngôn nheo mày, lắc đầu một cách kịch liệt, anh phản đối, “Không, tớ và cậu ấy như nào chứ tuyệt đối không phải như vậy. Cả hai hoàn toàn trong sáng, các cậu đều hiểu rõ mà”
Và sự thật là, cả nhóm Gia Ngôn đều dính tin đồn hẹn hò với Vũ Quân rồi. Chỉ là khi tới Gia Ngôn thì trông rầm rộ nhất thôi.
Nguyên do cũng tại hai cậu bạn rất thân thiết với nhau, thời gian chơi chung cũng thuộc dạng lâu. Tính từ thời Pha-ra-ông còn cởi chuồng tắm mưa cho tới bây giờ.
Mà Gia Ngôn lúc này lười dài dòng, không nói nhiều nữa mà vô chuyện chính luôn, anh kể rằng cái hôm định mệnh đó.
Vào buổi chiều khi anh có lịch hẹn đi chơi với Vũ Quân, thì đã gặp cậu ấy trong bộ dạng thờ thẫn, cơ bắp cứng hết lại. Người thỉnh thoảng run lên.
Vốn Gia Ngôn là người có trí tưởng tượng hạn hẹp. Lại đột ngột bị dòng suy nghĩ đáng sợ khai mở.
Anh nghi ngờ Vũ Quân và Phi Vũ đang chơi trò chơi gì đó bí mật với nhau. Mà người nằm dưới lại là Vũ Quân.
Cả nhóm ồ lên kinh hãi, không ngờ Vũ Quân cao to vậy mà lại để bản thân lép vế trước một cậu nhóc bé hơn mình.
Cao Dương nghe tới đó xong thì không khỏi hoang mang, hôm đó cậu chỉ nghe Phi Vũ kể lên nhóm là đi xe đạp tốc độ tối đa nên mất sức lực thôi mà. Sao bây giờ câu chuyện lại bị xuyên tạc méo mó như vậy.
Tuy lời kể có nhiều hướng là thế nhưng Cao Dương vẫn lựa chọn tin tưởng bạn của mình.
Ở phía bên kia vang vọng lên tiếng nói của Vũ Quân, “Này các cậu, đứng đực ra đó làm gì vậy. Không đi tiếp à?”
Nhân vật chính của câu chuyện xuất hiện, đám người bây giờ cũng không dám bàn tán nữa.
Chỉ trả lời là vì mệt nên nghỉ ngơi giữ sức tí thôi. Về nhà sẽ gặng hỏi Vũ Quân sau. Chuyện hệ trọng thế cũng không nói cho bạn bè.
Vũ Quân cũng khá nhẫn nại khi anh dìu Phi Vũ đi từng bước một. Cao Dương thấy bạn mình đi cực nhọc như vậy thì nhanh chóng tới ẩm bạn mình lên.
Lực kéo khá đột ngột làm hơi ấm người trong lòng Vũ Quân cũng bị ngắt quãng, tay trống rỗng một cách kì lạ.
Nhìn Phi Vũ đang yên lành đi bên mình như vậy, tự nhiên bị giành lấy. Trong thâm tâm liền có chút cảm xúc khó nói trỗi dậy.
“Để tôi đỡ cậu ấy cho, cậu cứ đi một mình đi”, lúc nào cũng thế, Cao Dương là phái nam duy nhất trong nhóm nữ nên cậu ấy luôn luôn chăm sóc và chiều chuộng các bạn nữ trong nhóm hết mực.
Về phía góc nhìn của Phi Vũ, cô không mấy bất ngờ lắm, vì tính tình cậu bạn này vốn là vậy rồi. Nhưng điều khiến cô bàng hoàng hơn là Vũ Quân đi tới giật lấy cô trong tay Cao Dương lại.
Anh nói, “Sao có thể để cậu cực nhọc như vậy được, để tôi”
“Nhưng cậu ấy là bạn tôi, đi với tôi sẽ thoải mái hơn…”, Cao Dương chưa kịp nói xong thì Vũ Quân phản bác lại.
“Chúng tôi là bạn cùng phòng, đủ để thoải mái rồi chứ”
Nhận thấy tình hình khá căng thẳng nên Gia Ngôn lao lên giảng hòa. Cảnh tượng này không làm người ta nghĩ nhiều thì có vẻ lạ.
Nhưng sau đó Vũ Quân lùa khéo mọi người rằng anh có thể lực tốt hơn Cao Dương nên để anh gánh vác trọng trách khiêng Phi Vũ đi cho.
Khi nào mệt sẽ đổi ca cho nhau. Và dĩ nhiên là Vũ Quân sẽ không làm như vậy rồi.
Một lúc sau…
“Cậu bỏ tôi xuống đi, cõng tôi nãy giờ chắc cậu cũng mệt rồi. Tôi có thể tự đi cà thọt được”, anh làm như thế khiến cô cảm thấy ngại ngùng, khó xử vì vô hình chung đã bóc lột sức lao động của anh.
Anh sau đó đáp trả, “Nếu cậu xót thương cho tấm thân này thì lấy giấy ra lau mồ hôi giúp tôi đi”, từng hàng mồ hôi dài thòng lòng đang chuẩn bị xuất phát ra ngoài.
Nhưng Vũ Quân sợ thả cô xuống sẽ bị cậu bạn kia giành mất. Cũng không hiểu đâu ra cảm xúc quái lạ này nữa, nó làm khổ anh rồi.
Tuy vậy anh chỉ nghĩ đây là một dấu hiệu của tình bạn thôi.
Hồi thấy Gia Ngôn đi chơi với mấy người bạn mới mà không rủ mình làm anh rất buồn rầu. Nên lần này cảm giác ấy chắc cũng tương tự như vậy.