"Không ai muốn chết cả. Kể cả những người muốn lên thiên đàng cũng không muốn chết ở đó. Thế mà cái chết lại là điểm đến của tất cả chúng ta. Không ai có thể trốn khỏi nó. Có lẽ đó cũng là điều hợp lẽ, bởi Cái chết là sản phẩm tuyệt vời nhất của Cuộc sống. Nó là yếu tố làm thay đổi cuộc sống. Nó gạt bỏ cái cũ và mở đường cho cái mới. Ngay bây giờ "cái mới" là các bạn, nhưng không xa nữa bạn sẽ trở thành cái cũ và bị loại bỏ. Thứ lỗi cho tôi nếu nói như thế là quá gay cấn, nhưng mà đúng như vậy đấy.
Thời gian của các bạn là có hạn, nên đừng phí phạm bằng cách sống cuộc đời của người khác. Đừng rơi vào bẫy của sự độc đoán, giáo điều của người khác. Đừng để những ý kiến ồn ào xung quanh đánh chìm tiếng nói bên trong bạn. Và quan trọng nhất, hãy có dũng cảm để đi theo tiếng gọi của trái tim và linh tính. Chúng biết bạn thực sự muốn gì. Mọi thứ khác chỉ là thứ yếu thôi."
(Steve Jobs tại đại học Stanford 2005)
Có một người đàn ông bị một khối u trong não. Nếu không làm phẫu thuật, thời gian sống của anh ta chỉ tính bằng vài tháng. Ngắn ngủi vô cùng. Nhưng nếu làm phẫu thuật, bác sĩ nói rằng, ít nhiều, trí nhớ của anh ta sẽ bị ảnh hưởng. Có thể, sau ca phẫu thuật, anh ta sẽ mất một vài kí ức nho nhỏ, hoặc cả một mảng ký ức to to... Nhưng cũng có thể, anh ta sẽ dần dần chẳng nhớ một chuyện gì đã từng xảy ra trong cuộc đời mình nữa cả.
Và anh ta đã quyết định rằng mình sẽ không làm phẫu thuật. Cho dù cái chết đang rình rập đến rất gần. Anh ta tự nói với lòng mình rằng, khoảng thời gian ngắn ngủi này rất quý giá, anh ta phải dành hết nó cho người mà anh ta yêu thương bằng cả trái tim, cả con người, thậm chí cả mạng sống mình,
Bạn có biết lý do anh ta chọn cái chết thay vì sự sống là gì không?
Là bởi vì, anh ta rất yêu vợ con của mình. Anh ta sợ sau ca phẫu thuật nguy hiểm kia, anh ta có thể sống, nhưng cái phần ký ức tuyệt vời của anh ta về vợ con sẽ biến mất. Đối với anh ta, hạnh phúc và tình yêu đối với người mà anh ta yêu thương là điều quan trọng nhất thế gian này, hơn rất nhiều mạng sống mà anh ta sắp sẵn sàng để nó mất đi.
Con người đôi khi sống vì quá nhiều điều vô nghĩa, để khi nhìn lại những thời khắc giá trị trong cuộc đời mình, thấy nó đáng giá biết nhường nào. Tôi không ca ngợi cái cách mà anh ta chọn giữa sự sống và cái chết một cách đầy ích kỷ như vậy. Bởi vì, nếu anh ta chọn cái chết, thì đó là một điều quá tàn nhẫn đối với vợ con anh ta. Họ cũng yêu anh ta nhiều như anh ta yêu họ vậy. Dưới góc nhìn của họ, chỉ cần anh ta sống thôi là đã quá đủ rồi, cho dù anh ta có quên đi tất cả, cũng chẳng vấn đề gì.
Ở địa vì của mỗi người, chúng ta sẽ nhìn vấn đề ở những góc cạnh khác nhau. Sự tổn thương hay hạnh phúc cũng theo đó mà du di đi nhiều hướng.
Còn nếu tôi là người đàn ông ấy, tôi cũng sẽ có sự lựa chọn như anh ta vậy. Tôi sẽ chọn cái chết để tiếp tục những ngày sông ngắn ngủi hết mình vì người mà tôi yêu thương. Những tình cảm và kỷ niệm, nếu nó mất đi thì còn đau lòng hơn cả chết. Chết là hết? Hay quên là hết? Đôi lúc, chúng ta muốn quên hết những việc khi đang sống, để làm kẻ mất trí, không kỷ niệm, không niềm vui thì cũng sẽ bớt đi rất nhiều đau đớn. Nhưng trên thực tế là, cuộc đời mỗi con người, thứ quan trọng nhất là ký ức, dù đó là hạnh phúc hay khổ đau, âu sầu hay phiền muộn thì nó luôn là kinh nghiệm, kỷ niệm, bài học, tình yêu... là những điều giá trị tạo nên cho ta một cuộc sống thật sự ý nghĩa, một cuộc sống đáng để sống.
Có những thời khắc trong cuộc đời tôi cảm giác trái tim mình đang bị băng bó quá chặt. Nó ngột ngạt nhưng lại rất rát với quá nhiều vết cắt.
Tôi không hy vọng những tổn thương ấy sẽ có một ngày có thể lành lặn. Tôi chỉ cố để mình tự nhiên nhất chấp nhận mọi thứ như điều hiển nhiên. Tôi chưa bao giờ kỳ vọng vào sự hoàn hảo trong những mối quan hệ. Nhưng đối với những tình cảm của mình, tôi sẽ hết lòng vì nó. Bởi vì tôi tin vào những hy sinh đó, sẽ được đền đáp. Dù cho chỉ là... trên mỗi vết xước và nỗi đau, tôi chỉ được "cho không" một miếng urgo để dán lại. Thì điều ấy đối với tôi, cũng được xem là bù đắp rồi.
Những tình cảm chân thành sẽ không bao giờ có thể mất đi!
Đôi lúc cuộc đời quẳng một cục gạch vào đầu bạn. Đừng mất niềm tin.