1. Chiếc túi Dior
Tôi có một người bạn, cô ấy kết hôn đã lâu và con cũng được vài tuổi rồi. Hàng ngày, cô ấy vừa đi làm vừa chăm con, cũng khá cực nhọc. Bạn biết đấy, ở thời đại này, phụ nữ cần phải chu toàn mọi thứ, giỏi việc xã hội, đảm việc nhà. Nói thì dễ, nhưng cứ thử làm đi, mới biết khó tới nhường nào. Chồng cô ấy là một người đàn ông chăm chỉ và rất biết phấn đấu, lại tham vọng, nên thường xuyên bận rộn, thậm chí phải giải quyết công việc tới đêm mới về nhà, hiếm khi có thời gian ăn cơm với vợ con.
Một hôm, anh chồng về nhà với một món quà trên tay tặng vợ. Bạn tôi, khỏi phải nói, vô cùng bất ngờ, bởi chẳng phải ngày gì đặc biệt, sao chồng lại về sớm, còn tặng quà cơ chứ? Chồng bạn liền nói: "Anh nhìn em xót xa quá, em vất vả như vậy, chăm con, rồi công việc, mà một chút thời gian dành cho em và con anh cũng không có."
Bạn tôi cảm động, mở món quà ra thì là một chiếc túi xách Dior rất đắt tiền. Cô ấy liền hỏi chồng: "Sao anh tặng em món quá đắt tiền như vậy?" Anh chồng cười: "Sau này, kinh tế ổn định hơn, công việc thuận lợi hơn, anh hứa sẽ không để em làm việc vất vả nữa. Anh sẽ làm việc thật chăm chỉ, không chỉ để mua cho em một cái túi mà rất nhiều cái túi."
Nghe câu chuyện này, bạn bè đều rất ghen tị vì cô ấy có chồng tâm lý... Tâm lý nhất ở khoản cái túi... Dior. Tất nhiên, không khỏi ngưỡng mộ việc cô ấy có một anh chồng "quý".
2. Thỏi son màu mận đỏ
Cách đây mấy hôm, vì công việc bận rộn lại áp lực, tôi và bạn trai cãi nhau. Sau đó, tôi nổi cáu ngồi gặm bánh mì ở ga tàu điện ngầm. Đang ngồi gặm bánh trong uất ức, thì bạn trai mình từ nơi nào lù lù xuất hiện, chìa ra cái túi giấy Bobbi Brown, trong đó có một thỏi soi nhỏ màu mận đỏ.
Bạn trai tôi vừa đi học, vừa đi làm, cuộc sống nói chung không dư giả, còn nhiều vất vả... Đối với một thỏi son mà nói, tình cảm thấy rất quý giá. Bạn trai tôi cũng từng nói... sau này tốt nghiệp, nhất định sẽ đi làm chăm chỉ để có thể mang đến cho gia đình cuộc sống... đầy đủ và muốn gì được nấy.
3. Bát mì
Buổi chiều nọ, tôi ngồi ăn tại một quán ăn nhỏ. Tình cờ, tôi nghe được câu chuyện của một cặp đôi, nghe xong... thực sự cảm thấy ấm lòng, cho dù thời tiết khi ấy lạnh cắt da cắt thịt.
Anh phụ bếp nhà hàng - cũng là bạn trai của cô gái nọ, mang ra một bát mì và nói: i###"Bây giờ, anh chỉ có thể làm cho em một bát mì. Nhưng sau này nhất định, anh sẽ cố gắng chăm chỉ, để em không phải chịu khổ."
Nhiều người thường so sánh những món quà, và cô gắng chỉ ra rằng giá trị của thứ này lớn, thứ kia nhỏ. Chúng ta có thể so sánh giá trị của vật chất, nhưng chẳng bao giờ đong đếm được thương yêu. Thực ra tôi nghĩ, không có sự khác nhau giữa chiếc túi Dior đắt tiền, thỏi son màu mận đỏ, hay tô mì nhỏ bốc khói nghi ngút ngày hôm đó. Bởi tất cả những gì những người đàn ông đó đang muốn làm đều giống như nhau, đó là: "Cố gắng mang tới cho người phụ nữ mình yêu một cuộc sống tốt hơn hiện tại." Vậy chẳng phải, món quà vô giá mà người phụ nữ nhận được từ người đàn ông cô ấy yêu, chính là tính yêu hết lòng hết dạ, và quá đỗi chân thành đó sao?