Chú Có Yêu Cháu Không?

Chương 18:Giao bản thân




- Điện nước đầy đủ phết đấy!

Câu nói trêu đùa của chú Nam khiến cho cô xấu hổ, mặt cô đỏ lên vì vừa giận vừa tức

\- Xin chú đấy, nhắm mắt vào cho cháu mặc quần áo đi mà...

Cô chắp tay van xin chú, mặt mày tỏ vẻ hết sức chật vật. Linh thề là bây giờ mà có cái hố là cô sẽ nhảy xuống ngay lập tức đấy!

Đột nhiên chú không còn cười nữa nhưng lại nhìn cô với ánh mắt kì lạ khiến cô lạnh cả sống lưng. Chú Nam đến gần cô, chú càng lại gần thì cô lại càng lùi về sau, tay vẫn nắm chặt chiếc khăn

Hết đường lui cô chỉ còn biết chấp nhận, chờ xem chú sẽ làm gì tiếp theo...Một nụ hôn là hành động chú làm sau khi áp sát vào cô, kĩ thuật của chú luôn khiến cô mất khống chế không thể nào không hợp tác được

Đáng chết, cô lúc này lại mềm nhũn trong lòng chú, cơ thể cô nóng nực, rạo rực, thậm chí còn muốn nhiều hơn thế nữa. Quan hệ thân mật như thế này Linh chưa bao giờ trải qua, cô chỉ biết nghe theo bản năng của mình

Chiếc khăn tắm bỗng chốc tuột khỏi người cô rồi rơi xuống đất, bàn tay chú bắt đầu di chuyển trên thân thể cô. Những chỗ chú chạm qua đều khiến Linh rạo rực còn để lại những vết đỏ nổi rõ trên làn da trắng của cô

Chú rời môi cô, chiếc lưỡi của chú bắt đầu di chuyển trên vùng cổ của Linh, thỉnh thoảng còn mút mạnh để lại dấu hôn đỏ thẫm...

\- Linh...cho anh nhé?

Cô không trả lời chỉ ngước ánh mắt long lanh đầy nước của mình nhìn chú, lúc này trông chú thật đẹp, cô chưa bao giờ thấy chú lại quyến rũ như vậy điều này khiến cô bị mê hoặc gật đầu cái rụp

\- Anh sẽ yêu em...

Hai người ánh mắt mê đắm nhìn nhau, dường như mọi thứ đều không còn quan trọng với họ nữa. Mặc kệ là thứ gì cũng không thể ngăn cản họ muốn ở cạnh nhau

Chú Nam nhìn cô đầy yêu thương, môi chú thi thoảng còn áp xuống trên gò má cô. Vật bên dưới liên tục chà xát vào nơi kín đáo của cô khiến Linh khó chịu, cô có thể cảm nhận được nơi đó của mình đang rất khó chịu

\- Anh có yêu em không?

Cô mơ hồ ngước lên nhìn chú, cô muốn chính tai nghe chú nói yêu cô

\- Anh yêu em vì thế hãy tin tưởng ở anh...


Thấy cô chật vật chú Nam cũng không nỡ, chú không dám di chuyển mạnh mà chỉ giữ nguyên tư thế để cô thích ứng. Chỉ biết hôn cô để cho Linh quên đi cảm giác đau

\- Đau lắm không?

Chú ân cần hỏi, vuốt những sợi tóc mai dính vào mặt cô, nhìn cô vì mình mà chịu đau đớn chú cũng khó chịu muốn chết biết vậy không manh động còn hơn

Trong đêm tối ấy, hai người cứ như con thiêu thân mà lao vào nhau, tìm kiếm hơi ấm và tình yêu chất chứa nơi cõi lòng, chẳng cần hứa gì xa xôi. Chỉ cần một chữ 'Yêu' là đủ

\[...\]

Càng về sau chú càng mất nhân tính, hành cô đến nỗi rã rời chân tay. Cả đêm hôm ấy chú không hề để cô yên, hai người làm cũng phải trên dưới năm lần. Cô chỉ là cô gái yếu ớt vậy mà chú lại không thèm để ý, vừa ra xong lại tiếp tục đè cô ra muốn nữa

Đến khi Linh phải doạ là sẽ không bao giờ cho chú làm nữa thì chú Nam mới dừng lại mà xin lỗi cô

\- Anh xin lỗi...anh nhịn lâu quá nên không thể kiềm chế....

\- Không kiềm chế được thì chú hành hạ tôi như thế à? chú bảo chú sẽ nhẹ nhàng cơ mà?

Thế là cô trùm chăn kín đầu không thèm để ý đến chú nữa, chú Nam lại được một phen sợ hãi rồi ra sức dỗ dành cô. Sau hôm đó chú bị cấm túc một tháng, cả tháng có người phải ăn chay khổ sở...