Chương 35 Rắc Rối
Chương 35 Rắc rối
Trần Thiên Ân một đường mệt mỏi di chuyển, đợi đến đầu tháng 7. Hắn đã đặt chân đến thành Thái Bình.
Tin tức Trần Thiên Ân đến vùng đất của Hung Nô, làm cho Trần Quốc Toản khi biết tin thì vô cùng vui mừng. Hắn cùng với Nguyễn Trường Thanh vội vàng dắt người ra ngoài thành đón tiếp.
Tại ngoại thành Thái Bình, Trần Thiên Ân nhìn thấy tên em trai này mà cũng cảm thán. Tên này ở đây dày mưa rãi nắng đã thay đổi rất nhiều. Trần Thiên Ân nhìn tên này một chút thì đi đến vỗ vai hắn, rồi nói chuyện phiếm với nhau một chút.
Đợi khi bọn họ vào trong phủ thành chủ. Lúc này Trần Quốc Toản mới đem tất cả những sự vụ của Thảo Nguyên trong thời gian qua, nói cho Trần Thiên Ân nghe.
- Tam ca trong thời gian qua, vùng đất của Thảo Nguyên về cơ bản là không có vấn đề gì. Có điều bởi vì tuyến đường vận chuyển vật tư từ Đại Việt đến Thảo Nguyên bị cắt đứt. Khiến cho các bộ lạc có một chút gọi là thiếu thốn vật tư trong mùa đông.
- Còn về vấn đề sự trung thành của các bộ lạc với chúng ta. Thì đệ tin tưởng rằng bọn chúng cũng không dám không nghe lời.
Trần Thiên Ân nghe em trai nói vậy thì hắn cũng gật đầu, sau đó nói rằng:
- Quốc Toản ngươi làm không tệ. Nhiệm vụ của ngươi tại Thảo Nguyên, có thể nói cực kỳ quan trọng. Không những ngươi phải chống cự sự xâm lược của Đại Tần, cũng như Đại Đường. Mà ngươi còn phải giá·m s·át động tĩnh của các bộ lạc phụ thuộc chúng ta lúc này.
- Có điều gần đây ta nghe nói. Con trai của Mặc Đốn, không ngừng quấy phá vùng đất của chúng ta, có đúng hay không.
Nghe Trần Thiên Ân nói vậy, Trần Quốc Toản lúc này gật đầu sau đó nói rằng:
- Tên Hô Hàn Tà kia sau khi đầu hàng Đại Tần. Thì hắn được Doanh Chính không ngừng từ trong bóng tối, hỗ trợ không những quân bị, lương thảo. Mà còn là một vùng đất an toàn cho hắn tiến công chúng ta sau đó rút lui.
- Nhiều lần đệ phái quân truy quét, nhưng bọn chúng đều chạy vào lãnh thổ Đại Tần. Chúng ta không thể nào làm gì được.
- Mà cho dù đệ phái quân đóng tại vùng đất giáp với Đại Tần thì cũng vô dụng. Hô Hàn Tà dựa vào sự cơ động của kỵ binh, cũng như việc hắn chỉ huy động tốp nhỏ q·uân đ·ội tiến công quấy phá. Khiến cho quân ta rất khó có thể phát hiện kịp thời mà đánh chặn, các hoạt động quấy phá của hắn.
Nghe Trần Quốc Toản nói vậy, Trần Thiên Ân lúc này cũng rơi vào trầm tư. Việc chống đỡ một đội quân với số lượng lớn t·ấn c·ông thì Trần Thiên Ân hoàn toàn không cần lo lắng. Bởi vì vùng đất của Hung Nô lúc này, Đại Việt ở đây quân số lên đến hơn trăm vạn. Mặc dù phần lớn đều duy trì theo hình thức bán q·uân đ·ội.
Nói đúng hơn chính là ngoài một bộ phận chuyên chế bảo vệ các thành trì. Thì số còn lại được Đại Việt phát áo giáp và v·ũ k·hí. Nhưng lại sinh hoạt theo hình thức vừa chăn nuôi vừa chiến đấu. Lúc nào cần thiết thì huy động phát động c·hiến t·ranh. Lúc nào không cần thiết thì để bọn họ tự mình chăn dắt gia súc, nuôi sống bản thân. Cũng như để họ kiếm thêm tiền tài cho mình.
Vậy nên trừ khi Đại Tần hoặc Đại Đường phát động tiến công vào vùng đất Hùng nô. Bằng không các cuộc chiến nhỏ lẻ, thậm chí có bộ lạc nào đó tại Thảo Nguyên phản loạn. Thì với q·uân đ·ội của Hung Nô lúc này, do Trần Quốc Toản dẫn dắt. Cũng có thể bình định phản loạn một cách nhanh chóng.
Nhưng việc Hô Hàn Tà xuất lĩnh chỉ có vài trăm hoặc 50 đến 100 kỵ binh. Xâm nhập vào vùng đất Hung Nô, đánh c·ướp các tiểu bộ lạc mà nói. Thật sự vô cùng khó ngăn chặn, cũng như cực kỳ khó t·ruy s·át.
Nghĩ đến những điều này, Trần Thiên Ân cũng cảm thấy đắn đo. Qua một lúc hắn lên tiếng nói rằng.
- Ta nhớ không nhầm ở khu vực này, còn có một dòng chính nhà họ Trần nữa đúng không.
Nghe Trần Thiên Ân nói vậy, Trần Quốc Toản lúc này mỉm cười sau đó lên tiếng nói rằng.
- Tam ca người nhớ nhầm rồi. Ở đây không còn dòng chính, mà chỉ có một dòng phụ. Đó chính là Trần Anh Vũ, kẻ đỗ trạng nguyên trong lần thi cử đầu tiên của Đại Việt ta mà thôi.
Trần Thiên Ân nghe vậy lúc này cũng gật đầu. Thật ra bởi vì hắn có quá nhiều công việc, cho nên những người thường xuyên không gặp thì tên, cũng như thân phận của họ. Trần Thiên Ân cũng không nhớ quá rõ ràng.
Có điều nhắc đến chân Trần Anh Vũ này thì Trần Thiên Ân lại nhớ đến sự tích của hắn. Hay nói đúng hơn là Trần Thiên Ân khá ghi nhớ cái tên này. Bởi vì hắn là trạng nguyên đầu tiên của Đại Việt khi mới lập quốc.
Ngày đó Trần Thiên Ân để cho tên này đến vùng đất phía tây rèn luyện. Có điều thời gian qua công việc quá nhiều, c·hiến t·ranh lại nối tiếp c·hiến t·ranh. Khiến Trần Thiên Ân quên mất tên này.
Hiện nay trải qua mấy năm Trần Thiên Ân mới nhớ đến việc này. Đồng thời lần này để giải quyết vấn đề Hô Hàn Tà, Trần Thiên Ân quyết định dùng tên này một chút. Nghĩ đến đây hắn lên tiếng nói rằng:
- Hô Hàn Tà khó chơi, đơn giản chính là vì hắn có sự hậu thuẫn của Doanh Chính. Nhưng Doanh Chính lúc này cũng không phải giúp không Hô Hàn Tà. Mà hắn chỉ lợi dụng kẻ này như một quân cờ mà thôi.
- Hiện giờ Đại Tần và Đại Việt chúng ta đã ngừng chiến. Hai bên đều giữ thái độ chung lập, không thù hận, cũng không có quá nhiều hợp tác.
- Chính vì vậy lần này ngươi thấy ta nếu như phái Trần Anh Vũ qua Đại Tần. Thông qua việc thương lượng đàm phán. Yêu cầu Đại Tần ngừng các hoạt động quấy phá chúng ta tại biên giới, liệu có thành công hay không.
Nghe Trần Thiên Ân nói vậy, Trần Quốc Toản lúc này suy nghĩ một lúc. Sau đó hắn lắc đầu nói rằng:
- Tam ca ta thấy việc này không ổn. Đại Tần quấy phá chúng ta tại vùng đất của người Hung Nô. Theo đệ nghĩ cũng không phải chỉ là quấy phá thông thường. Mà là Đại Tần đang muốn thông qua việc này. Để ép chúng ta phải ngừng kế hoạch hỗ trợ người của mấy cổ quốc đang chống lại Đại Tần tại phía nam.
Trần Thiên Ân nghe vậy thì cảm thấy Trần Quốc Toản nó rất có lý, ngẫm nghĩ một lúc hắn nói rằng:
- Việc này ngược lại tiểu tử ngươi nói rất có lý, ta đúng là đã bỏ xót việc này. Có điều vẫn phải phái Trần Anh Vũ đi qua Đại Tần một chuyến. Ít nhất phải thương lượng rõ xem Đại Tần muốn gì.
- Ngoài ra trong thời gian này, hãy chia quân thành các tốp nhỏ. Tuần sát liên tục tại địa bàn giáp giới với Đại Tần. Ta muốn nhìn một chút, Hô Hàn Tà rốt cuộc có phải ma quỷ hay không. Mà hắn có thể thoát khỏi sự giá·m s·át của kỵ binh chúng ta được.
Trần Thiên Ân vừa nói vậy thì Trần Quốc Toản lúc này cũng gật đầu đồng ý. Vậy là hai huynh đệ họ lại nói chuyện một chút, cuối cùng lại ai trở về việc người đấy. Trần Quốc Toản sắp xếp cho Trần Thiên Ân một căn phủ lớn tại trong thành Thái Bình.
Từ đây Trần Thiên Ân cũng định cư tại đây, đợi Thiết Mộc Chân đến đây, sẽ bàn bạc thêm một số vấn đề. Sau đó lại một lần hành trình đi đến Cao Ly, rồi đi qua Đại Minh. Để tìm hiểu tình hình tại đây, cũng như thương lượng rõ ràng hơn về hoạt động kế hoạch tiền tệ với Đại Minh trong thời gian tới.
Cầu đề cử, tặng hoa, bình luận