Chương 29 hợp tác 7
Chương 29 hợp tác 7
Mà lúc này thân là người bị Trần Thiên Ân bắt phải lựa chọn. Lý Thế Dân lúc này cũng cảm thấy người thanh niên trước mặt này, thật sự đáng sợ.
Nếu xét theo góc nhìn của hoàng đế . Trần Thiên Ân tuyệt đối là một hoàng đế hợp cách. Hắn có sự cao ngạo, sự tự tin và quyết đoán của một hoàng đế. Hắn có sự xem thường mạng sống của thường dân, binh sĩ. Không bởi vì sự nhân từ của cá nhân, mà ảnh hưởng đến đại thế của một quốc gia.
Nghĩ đến những điều này, Lý Thế Dân cũng phải cảm thán . Không biết hoàng đế Trần Thiên Khải của Đại Việt như thế nào. Nhưng Trần Thiên Ân lúc này, đang thể hiện rõ bản lĩnh. Nếu hắn làm hoàng đế, Đại Việt tuyệt đối sẽ bước vào thời kỳ c·hiến t·ranh liên miên. Thậm chí ước mơ của hắn, cũng giống Lý Thế Dân . Đó chính là chinh phạt Cửu Châu là điều chắc chắn.
Có điều đánh giá Trần Thiên Ân một lúc, thì hắn lại suy nghĩ đến vấn đề Trần Thiên Ân vừa nói. Hay nói đúng hơn là việc Trần Thiên Ân muốn cùng Đại Đường đưa ra một ước hẹn . Dùng thời gian vài năm, để p·há h·oại kinh tế Đại Hán. Sau đó mới phát động c·hiến t·ranh. .
Nhìn thì như là một thỏa thuận ngầm. Nhưng mà lại do song phương của hai thế lực đứng đầu cam kết với nhau. Nói cách khác Trần Thiên Ân nói ra kế hoạch của Đại Việt . Không bằng nói đang muốn lôi kéo Đại Đường đi theo kế hoạch của Đại Việt lúc này.
Đối với việc này, Lý Thế Dân thật sự rất phân vân. Bởi vì hắn cũng không đủ sự tàn nhẫn như Trần Thiên Ân lúc này. Lấy mấy chục vạn binh sĩ tính mạng ra để đánh cược vào tài trí của mình.
Qua một lúc lâu Lý Thế Dân cuối cùng vẫn quyết định nghe Trần Thiên Ân. Bởi vì nếu Đại Đường công đánh Đại Hán lúc này. Mà lại không có sự giúp đỡ của Đại Việt . Thì Đại Đường bỏ ra cái giá cũng rất lớn .
Đặc biệt việc không cùng Đại Việt tiến công Đại Hán. Sẽ khiến Đại Đường lại phải cắt thêm quân lực, để bảo vệ biên giới vùng đất giáp ranh với Đại Việt. Nghĩ đến đây hắn lúc này thở dài sau đó nói rằng:
- Xem ra An Vương là muốn thuyết phục ta không phát động c·hiến t·ranh, tiêu diệt Đại Hán lúc này. Mà chờ đợi thời gian mấy năm nữa hay sao.
Trần Thiên Ân nghe vậy thì lúc này hắn gật đầu. Sau đó nhìn về phía Lý Thế Dân bằng một ánh mắt trầm tư rồi nói rằng:
- Đánh Đại Hán thì dễ. Nhưng tổn thất mà Đại Hán gây ra cho chúng ta lúc này thật sự quá lớn. Đặc biệt bệ hạ có lẽ cũng không đãng chí đến mức. Quên mất năm trước chúng ta vừa mới có c·hiến t·ranh. Máu của cả hai bên đều đã chảy xuống . Thù hận tích trữ trong quân lính vẫn còn rất nhiều. Lúc này lại liên hợp t·ấn c·ông Đại Hán, e rằng cũng không phải thời điểm thích hợp.
Trần Thiên Ân vừa nói vậy, Lý Thế Dân lúc này cũng sực nhớ ra Đại Việt và Đại Đường mới xảy ra c·hiến t·ranh. Tuy nói thân là những kẻ cầm quyền, chỉ dùng hai chữ lợi ích để đắn đo xem xét việc hợp tác hay đối địch.
Nhưng trong lòng tướng sĩ hay thường dân của hai nước. Thì nợ máu của cả hai bên đều rất lớn. Trong vòng thời gian ngắn lại bắt tay với nhau g·iết địch là không thể nào.
Nghĩ đến những điều này, lại suy nghĩ đến thỏa thuận kinh tế của Trần Thiên Ân. Lý Thế Dân lúc này ánh mắt đã có một tia dị dạng. Nhưng hắn ta vẫn tỏ vẻ đắn đo lên tiếng nói rằng:
- Việc này ta cùng các vị đại thần cần phải bàn bạc thêm. Có điều An Vương đã đến Đại Đường, không bằng ở lại chơi mấy hôm.
Trần Thiên Ân nghe vậy thì gật đầu. Nhìn về phía Lý Thế Dân một chút hắn nói rằng:
- Lần này đến đây thăm nhà ngoại thật sự đã khiến bệ hạ bận tâm. Có điều ta cũng sẽ không ở đây lâu. Vậy nên hi vọng trước khi ta rời đi, có được câu trả lời khẳng định của bệ hạ.
Lý Thế Dân nghe vậy thì gật đầu. Nhưng cũng không nói gì. Thấy vậy Trần Thiên Ân chắp tay với Lý Thế Dân sau đó rời đi. Đợi khi hắn vừa rời đi, lúc này Trưởng Tôn Vô Kỵ lên tiếng nói rằng:
- Bệ hạ kẻ này quá tàn nhẫn. Thật sự không thích hợp ở độ tuổi hắn lúc này.
Trưởng Tôn Vô Kỵ vừa nói vậy, Phòng Huyền Linh lúc này nở một nụ cười giễu cợt nói rằng:
- Đại Việt phát triển nhanh như vậy. Chính là do một tay Trần Thiên Ân gây dựng . Hai vị đại ca của hắn một kẻ kiểm soát quyền lực mềm. Một kẻ nắm giữ toàn bộ chính trị Đại Việt trong tay. Có thể nói về quân sự, Trần Thiên Ân là kẻ đang nắm quyền mạnh mẽ nhất của Đại Việt lúc này. Thậm chí uy vọng của hắn trong q·uân đ·ội còn vượt xa cả Trần Thiên Khải.
- Chính vì thế sự sát phạt và quyết đoán trong người Trần Thiên Ân. Tất nhiên cực kỳ đáng sợ. Dù sao từ lúc Đại Việt phát triển lớn mạnh đến giờ. Cứ cách 1 đến 2 năm lại có chiến trận . Trần Thiên Ân mà không biến thành một kẻ tàn nhẫn. Thì hắn làm sao có thể giữ được cương thổ cho Đại Việt đến lúc này.
Phòng Huyền Linh vừa nói vậy, những người trong phòng đều gật đầu đồng ý . Đối với bọn họ Trần Thiên Ân năm nay chỉ có hai mấy tuổi . Nhưng sự lạnh giá và cái nhìn thấu triệt trong chính trị . Đặc biệt là một con mắt Đế Vương sát phạt, coi rẻ mạng sống thường dân. Thật sự khiến họ sợ hãi.
Nhưng suy nghĩ đến thế cục Đại Việt và thời gian phát triển của kẻ này . Thì họ thấy tính cách như vậy mới phù hợp. Nghĩ đến những điều này, Đỗ Như Hối đứng ra lên tiếng nói rằng:
- Bẩm bệ hạ kế hoạch liên kết kinh tế với Đại Việt thực sự chúng ta đã bàn bạc . Vi thần thấy không có gì đáng để bận tâm quá nhiều. Tuy nhiên số hàng vật tư Đại Việt vận chuyển qua vùng đất của chúng ta. Mặc dù không bị chúng ta thu giữ.
- Nhưng kiểm đếm số lượng, cũng như nắm bắt tình hình quân tư của chúng. Đi qua vùng đất của ta là điều cần thiết. Thậm chí phải cực kỳ chuẩn xác, để phán đoán sức mạnh của các bộ tộc Thảo Nguyên lúc này. Dưới sự hỗ trợ của Đại Việt.
Đỗ Như Hối vừa nói vậy, Lý Thế Dân lúc này cũng gật đầu. Trầm tư một lúc ông ta nói rằng:
- Cho người đưa tin cho Thừa Càn, để nó giá·m s·át kỹ hành động của Đại Việt.
- Tuân lệnh.
- Được rồi vấn đề buôn bán, cũng như con đường vận chuyển vật tư của Đại Việt. Chúng ta cũng không thể nào không đồng ý. Bởi vì chúng ta cũng hiểu rằng, chặt đứt tất cả con đường vận chuyển của Đại Việt. Thì chúng tuyệt đối sẽ phát động c·hiến t·ranh.
- Dù sao Thảo Nguyên không phải vùng đất cằn cỗi như ngày trước . Dưới bàn tay thao túng và khai thác của Đại Việt trong những năm qua. Thảo Nguyên lúc này phát triển một cách mạnh mẽ . Trở thành một vùng cung cấp nguyên vật liệu cho Đại Việt.
- Với giá trị như vậy . Đại Việt tuyệt đối sẽ không để vùng đất này xảy ra hỗn loạn. Hoặc bị các thế lực khác nhòm ngó.
- Có điều vấn đề của Thảo Nguyên chúng ta tạm thời không quan tâm. Bởi vì trong thời gian ngắn. Trần Thiên Ân chắc chắn sẽ đến Thảo Nguyên, để khống chế vùng đất này. Vậy nên muốn thò tay vào đây là điều không thể nào. Nhưng vấn đề của Đại Hán thì sao. Các vị ái khanh có ý nghĩ gì không.
Lý Thế Dân vừa nói vậy, lúc này Trưởng Tôn Vô Kỵ lại lên tiếng nói rằng.
- Bẩm bệ hạ Đại Hán lúc này thật sự rất suy yếu. Đây là thời cơ cực kỳ thích hợp để tiến công. Có điều bất kể là chúng ta phán đoán, hay các thế lực khác phán đoán. Đại Hán lúc này như một con chó điên, sẽ cắn trả bất kỳ thế lực nào dám tiến công bọn chúng.
- Vậy nên muốn tiến công Đại Hán. Chỉ có thể liên minh với một vài quốc gia khác cùng t·ấn c·ông. Để chúng chia sẻ áp lực cho chúng ta. Nhưng từ động thái của Trần Thiên Ân, đã thấy rõ Đại Việt lúc này không muốn c·hiến t·ranh.
- Mà thế lực có thể tiến công Đại Hán lúc này, ngoài chúng ta ra lại chỉ có thể là Đại Minh. Nhưng quốc gia này từ trước đến giờ luôn ẩn mình. Sức mạnh quân sự và tiềm lực của chúng hoàn toàn bí ẩn. Chúng ta lúc này liên minh với chúng, chẳng khác nào giúp chúng trở nên bành trướng . Phát triển mạnh mẽ hơn trong thời gian tới.