Chương 30 thỏa thuận ngầm
Chương 30 thỏa thuận ngầm
- Đặc biệt Đại Minh và Đại Hán cũng không có quá nhiều nợ máu. Đã vậy sức mạnh của Đại Minh cũng cực kỳ khủng kh·iếp. Vậy nên nếu như chúng ta và Đại Minh liên kết t·ấn c·ông Đại Hán .
- Lưu Bị chưa chắc đã cùng lúc phân binh t·ấn c·ông hai nước. Mà có thể tập trung toàn bộ binh lực tiến công về một phía. Để đánh tan q·uân đ·ội của một quốc gia. Sau đó lại quay lại đánh quốc gia còn lại.
- Với suy nghĩ này, Đại Minh là một quốc gia ẩn giấu sức mạnh đáng sợ nhất của Cửu Châu. Đại Hán tuyệt đối sẽ không liều mạng lao vào một thế cờ c·hết . Mà bọn chúng không nắm rõ phần thắng trong tay.
- Nói cách khác chúng có thể tập trung lượng lớn q·uân đ·ội t·ấn c·ông Đại Đường chúng ta. Dù sao sức mạnh của Đại Đường lúc này khá rõ . Đến lúc đó tổn thất của chúng ta không những lớn hơn Đại Minh . Thậm chí vì Lưu Bị hướng t·ấn c·ông là chúng ta. Đại Minh có thể lấy chúng ta như quân cờ, ngăn cản Lưu Bị . Để chúng chiếm chỗ tốt từ cuộc chiến này.
Đỗ Như Hối vừa nói vậy, Lý Thế Dân và các đại thần trong phòng cũng gật đầu đồng ý. Qua một lúc Ngụy Chinh lúc này đứng ra nói rằng:
- Bẩm bệ hạ vi thần thấy hiện nay Đại Việt không muốn c·hiến t·ranh. Đại Minh lại là một kẻ khổng lồ, chúng ta cần phải dè chừng. Vậy tại sao không nghe theo kế sách của Đại Việt lúc này. Đó là dưỡng binh một vài năm, dùng âm mưu để thâu tóm kinh tế của Đại Hán. Rồi mới phát động tiến công.
- Ngoài ra vi thần cũng xin nói thêm một chút. Đó chính là miếng mồi béo bở Đại Hán này. Không chỉ một mình chúng ta muốn, Đại Minh và Đại Việt cũng mong muốn. Vậy nên chúng ta cũng không cần phải lo lắng, đó chính là hai quốc gia kia bỏ mặc Đại Hán phát triển.
Ngụy Chinh nói đến đây, Lý Thế Dân lúc này rốt cuộc cũng đã gật đầu đồng ý. Nhìn về phía các vị đại thần, hắn lên tiếng nói rằng:
- Được rồi chuyện này trẫm đã biết. Các ngươi tạm thời lui ra đi. Ta cần suy nghĩ thêm.
- Tuân lệnh.
Đợi khi các đại thần rời đi. Lý Thế Dân lúc này rơi vào trầm tư. Hắn ngồi đó thật lâu, không biết trong lòng đang nghĩ gì. Lúc này một tên thái giám đi vào nói rằng:
- Bẩm bệ hạ công chúa Lý An Lan đến đây muốn gặp người.
Lý Thế Dân nghe vậy thì ồ lên một tiếng. Nhìn về phía tên thái giám này hắn nói rằng:
- Công chúa đi cùng với Trần Thiên Ân hay sao.
- Bẩm bệ hạ công chúa đã vào cung được hai ngày rồi. Mang theo tiểu quận chúa cùng với hoàng hậu chơi mấy hôm nay.
Lý Thế Dân nghe vậy thì ồ lên một tiếng. Mặc dù Lý An Lan trở về kinh thành. Nhưng Lý Thế Dân luôn luôn quan tâm đến Trần Thiên Ân. Cho nên việc người con gái này trở về, Lý Thế Dân cũng không quá quan tâm.
Nghĩ đến cuộc nói chuyện với Trần Thiên Ân. Có một số tình tiết vô cùng mập mờ. Lại nghĩ đến việc con gái mình lúc này tìm đến đây. Lý Thế Dân nở một nụ cười giễu cợt. Sau đó lên tiếng nói rằng:
- Để nó vào đây.
- Tuân lệnh.
Một lúc sau Lý An Lan từ ngoài điện bước vào . Nhìn về phía Lý Thế Dân, cô ta hành lễ nói rằng:
- Bái kiến phụ hoàng.
- An Lan miễn lễ đi. Mấy năm nay ngươi đã vất vả rồi.
- Không có, nhi thần sống ở Đại Việt rất tốt . Phu quân của ta đối xử với ta cũng không tệ một chút nào.
Lý Thế Dân nghe vậy thì gật đầu. Bản thân hắn đối với hai chữ con cái, có thể nói cực kỳ quan tâm. Nguyên nhân là bởi vì hắn từng g·iết huynh, g·iết đệ. Ép cha mình vào lãnh cung, để đạt lấy ngôi vị hoàng đế. Cho nên hắn sợ các con cái của mình, sẽ lại học theo mình mà làm phản . Việc này khiến hắn vô cùng lo lắng.
Ngoài ra hắn ta cũng là một vị hoàng đế có tình cảm rất lớn với con cái. Mặc dù không thể hiện ra ngoài . Nhưng có thể nói hắn rất quan tâm đến những người con của mình. Cho dù chúng có tính cách như thế nào đi chăng nữa.
Nhìn về đứa con gái cả của mình. Lại nghĩ đến thời gian hồi nhỏ, đứa bé này không chịu tiếp xúc với những người khác . Sống một mình trong một cung điện. Khiến hắn cảm thấy mắc nợ người con gái. Lại bởi vì chính thế cục đáng sợ của Cửu Châu . Đã lại mang nó gả đến một đất nước xa xôi. Càng khiến hắn cảm thấy có lỗi với con gái của mình.
Nhưng cảm xúc này chỉ như thoáng qua . Lý Thế Dân nhanh chóng giữ lại thái độ bình thường của một hoàng đế. Hắn lúc này không vui không buồn lên tiếng nói rằng:
- An Lan không biết lần này con đến đây tìm ta có việc gì hay không.
Lý An Lan nghe vậy thì cô ta lúc này chắp tay sau đó nói rằng:
- Phu quân của ta nhờ ta đến đây. Muốn chuyển lời với phụ hoàng. Hắn muốn cùng phụ hoàng hợp tác bí mật.
Lý Thế Dân nghe vậy thì dùng một bộ mặt bình tĩnh. Trong lòng ông ta cười lạnh không ngừng . Quả nhiên những gì suy đoán của ông ta là đúng. Có điều ông ta lúc này vẫn giữ một thái độ thờ ơ. Sau đó lên tiếng nói rằng:
- Trần Thiên Ân muốn cùng ta hợp tác cái gì đây.
- Phu quân của con nói rằng. Có thể giúp phụ hoàng đối phó với thất tinh ngũ gia. Đổi lại hắn muốn phụ hoàng không cản trở việc kinh thương của các thương nhân Đại Việt. Trong thời gian tới tại lãnh thổ Đại Đường.
Lý Thế Dân nghe con gái nói vậy, lúc này ông ta ồ lên một tiếng rồi nói rằng:
- Ta từ trước đến giờ luôn đề cao một câu nói. Đó chính là thiên hạ này không có bữa cơm nào miễn phí. Mặc dù hai chúng ta là cha con. Nhưng ta và Trần Thiên Ân lại là người của hai thế lực khác biệt.
- Hắn muốn cùng ta hợp tác, giúp cho ta khống chế lại hoàng quyền một cách tuyệt đối tại Đại Đường. Giảm bớt sự uy h·iếp của thất tinh ngũ gia trong lòng Đại Đường. Nhưng lợi ích này đối với ta quá lớn rồi.
- Mà hắn chỉ muốn ta giúp đỡ việc kinh thương của Đại Việt trong lòng Đại Đường. Đây hoàn toàn là một lần hợp tác nghiêng về phía Đại Đường.
- Với kinh nghiệm chính trị nhiều năm của mình. Ta tin rằng Trần Thiên Ân tuyệt đối sẽ không làm một cuộc mua bán, mà người thiệt thòi lại là hắn.
Nghe Lý Thế Dân nói vậy, Lý An Lan lúc này cũng sửng sốt một chút. Cô ta cho dù có thông minh, tài trí hơn người. Thì bất quá cũng chỉ là một người con gái. Sống tại một xã hội nơi mà phụ nữ không có tiếng nói. Cô ta làm sao hiểu hết được các âm mưu chính trị của những kẻ cầm quyền, đang đánh cờ với nhau.
Mà lần này Trần Thiên Ân để cô ta đi chuyển lời. Nhưng lại không giải thích quá nhiều về kế hoạch này. Đơn giản chính là để cô ta đi chuyển lời mà thôi . Nghĩ đến những điều này, cô ta chỉ biết thở dài sau đó nói rằng.
- Bẩm phụ hoàng phu quân của con không nói gì đến việc này. Hắn chỉ nói để con chuyển lời mà thôi . Hắn nói rằng phụ hoàng đồng ý thì trả lời. Phụ hoàng không đồng ý thì hắn sẽ không nói lại vấn đề này nữa.
Lý Thế Dân nghe vậy thì rơi vào trầm tư. Thất tinh ngũ gia là chỉ bảy thế tộc, thuộc năm dòng họ lớn nhất của Đại Đường lúc này. Sự uy h·iếp của chúng đối với Lý Thế Dân mà nói là không phải rất lớn. Nhưng ảnh hưởng của chúng với Đại Đường lại cực kỳ to lớn.
Có điều Lý Thế Dân cũng không tin tưởng Trần Thiên Ân. Thực sự sẽ tốt bụng đến mức giúp đỡ hắn một cách vui vẻ. Mà không kiếm lại lợi ích cho mình.