Trương 27 hợp tác 5
Trương 27 hợp tác 5
Suy nghĩ của Lý Thế Dân hay phán đoán của các đại thần Đại Đường. Trần Thiên Ân không quan tâm. Bởi vì hắn lúc này vẫn đang cố gắng suy nghĩ kế hoạch trong đầu. Để làm sao đánh lừa Lý Thế Dân. Tham gia hợp tác cùng Đại Việt trong thời gian tới.
- Bệ hạ có thể ngài đang nghĩ rằng Đại Việt buông lỏng cho Đại Hán phát triển. Chỉ sử dụng quyền lực mềm của tầng lớp chính trị giao phong . Có thể sẽ khiến Đại Hán tận dụng cơ hội này. Mà phát triển kinh tế, cũng như gia tăng nhân khẩu. Chuẩn bị tiềm lực c·hiến t·ranh để phản kích các quốc gia.
- Có điều xin bệ hạ hãy nhớ kỹ một điều. Chúng ta có thể để cho Đại Hán phát triển, vượt qua các âm mưu của mình hay sao.
Trần Thiên Ân nói đến đây, Lý Thế Dân lúc này vẫn không trả lời . Ông ta dùng một bộ mặt nghiền ngẫm, nhìn về phía hắn. Thấy vậy Trần Thiên Ân lại tiếp tục lên tiếng.
- Như đã nói, điểm yếu chí mệnh lúc này của Đại Hán. Không nằm ở tầng lớp chính trị, không nằm ở quân sự, mà là nằm ở kinh tế.
- Đầu tiên việc t·ranh c·hấp nội bộ của Đại Hán. Lưu Bị hoàn toàn có thể dùng hình thức đẫm máu nhất. Đó chính là tàn sát tất cả những kẻ nào không thuần phục. Vậy thì trong thời gian ngắn, hắn ta có thể ổn định lại tình hình.
- Về q·uân đ·ội điểm yếu duy nhất q·uân đ·ội Đại Hán đang gặp phải lúc này. Tất nhiên chính là lực lượng tráng đinh bị suy yếu quá mức. Trong thời gian tới, chúng phải tích cực kế hoạch sinh nở . Chỉ có vậy mới củng cố lại q·uân đ·ội cho Đại Hán.
- Nhưng kinh tế Đại Hán lúc này, lại là thứ duy trì sự ổn định của chính trị, cũng như q·uân đ·ội. Nói về kinh tế hay nói đúng hơn chính là sự giàu có của một nước.
- Dân chúng không đủ ăn. Bọn họ làm sao có thể cung cấp vật tư c·hiến t·ranh cho q·uân đ·ội, chinh chiến bảo vệ quốc gia.
- Dân chúng không đủ ăn. Họ làm sao có thể cung cấp đủ tài nguyên, tiền thuế cho các tầng lớp thống trị.
- Dân chúng không đủ ăn. Họ làm sao dám sinh con đẻ cái . Sự phân biệt giàu nghèo, khiến họ không thể nào có thể kết hôn tăng dân số được.
- Dân chúng không đủ ăn. Họ trách trời trách đất, cuối cùng sẽ trách tầng lớp kẻ cầm quyền. Từ đây mâu thuẫn giữa dân chúng và hoàng quyền bắt đầu xuất hiện.
- Nói cách khác để hủy diệt một quốc gia. Chỉ cần có thể thao túng kinh tế của chúng. Thì chúng ta hoàn toàn có thể làm được điều này. Thậm chí không tốn một binh một tốt.
Nghe Trần Thiên Ân nói vậy, Lý Thế Dân lúc này ánh mắt lập tức tỏa sáng. Đạo lý lấy dân làm gốc và câu nói dân là nước hoàng đế là thuyền. Lý Thế Dân đều nắm rõ trong tay. Nhưng để hiểu rõ đạo lý, cũng như câu nói này Lý Thế Dân vẫn còn hoang mang.
Nhưng chỉ mấy từ ngữ của Trần Thiên Ân vừa nói . Hắn vậy mà có thể cảm nhận được sức mạnh của dân chúng đáng sợ như thế nào. Cũng như sự ảnh hưởng của việc dân chúng nghèo đói và dân chúng giàu có, lên bộ mặt của quốc gia.
Nghĩ đến những điều này, hắn nhìn về phía Trần Thiên Ân sau đó nói rằng:
- Thật không nghĩ đến An Vương lại là một người thông hiểu đạo lý như vậy. Có điều chúng ta làm sao có thể lay động được kinh tế của một quốc gia chứ.
- Đầu tiên muốn lay động được kinh tế của một quốc gia . Chúng ta chắc chắn phải đảm bảo rằng tất cả các mặt hàng kinh tế của quốc gia đó . Đều chịu sự khống chế hoặc ảnh hưởng của chúng ta.
- Thứ hai kẻ cầm đâu Đại Hán lúc này là Lưu Bị . Hắn ta cũng không phải là một kẻ đần độn. Chúng ta muốn khống chế kinh tế Đại Hán, làm cho chúng suy bại . Thì Lưu Bị chắc chắn sẽ nghĩ cách ngăn trở.
- Thứ ba muốn khống chế kinh tế Đại Hán . Thì đồng nghĩa lại gắn kinh tế của chúng ta với chúng. Bởi vì chỉ có vậy mới có thể sử dụng kinh tế của chúng ta, để ảnh hưởng đến kinh tế của chúng . Nhưng làm điều này cũng là một lưỡi dao hai mặt.
- Không sai, nếu như Đại Hán giở trò. Lại có thể dựa vào kinh tế suy thoái của chúng. Kéo theo kinh tế của chúng ta cũng bị ảnh hưởng thì sao đây.
Trần Thiên Ân nghe Lý Thế Dân nói vậy. Hắn lúc này cũng mỉm cười, nhìn về phía người đàn ông trung niên trước mặt . Sau đó trầm tư nói rằng:
- Ta muốn hỏi một chút bệ hạ. Người cảm thấy người mạnh hơn, vẫn là Lưu Bị mạnh hơn.
Nghe Trần Thiên Ân nói vậy, Lý Thế Dân lúc này sững người . Có điều qua một lúc ông ta lại cười lớn sau đó nói rằng.
- Ta đoạt được hoàng vị của Đại Đường. Cũng không phải là kế thừa ngôi vị của cha. Mà chính là g·iết c·hết đại ca của ta, cùng với đưa lão cha của ta trở thành thái thượng hoàng . Từ đây ta đặt chân lên con đường hoàng đế.
- Mặc dù không phải là quang minh. Nhưng ta cảm thấy hoàng đế kẻ có tài mới được ngồi . Nếu như không phải ta ngồi. Vậy thì Đại Đường lúc này, chắc gì đã có được sức mạnh. Khiến cho Đại Việt cũng phải e ngại.
- Ngoài ra nếu như ta tự mình so sánh với các hoàng đế khác . Thì ta thấy ta có thể so trí tuệ với Chu Nguyên Chương. Sự tàn bạo và quyết đoán với Doanh Chính. Đặc biệt sự mưu mô cũng như cái nhìn tổng thể. Không thể nào thua kém những kẻ đứng đầu của Đại Việt.
- Nhưng đối với Đại Hán hay Đại Tùy. Thì ta cho rằng cả Lưu Bị hay Dương Quảng, đều chỉ là những tên đần. Không đáng được nhắc đến.
- Có thể An Vương ngươi cảm thấy ta đang tự tâng bốc bản thân. Nhưng ta có thể nói rõ như sau. Dương Quảng là một kẻ có tài, ánh mắt cực kỳ độc ác trong cái nhìn chính trị. Nhưng điểm yếu của hắn, chính là sự ngu xuẩn trong hành động.
- Nói đúng hơn là tư tưởng của hắn có vấn đề. Hắn cho rằng hoàng quyền là trên hết. Tất cả các thế lực đều phải nghe theo hoàng quyền.
- Nhưng hắn lại không biết một đạo lý. Đó chính là mỗi một tầng lớp trong một đất nước. Đều có vai trò của nó. Chúng ảnh hưởng đến đất nước này gần như tương đương.
- Việc đề cao một tầng lớp, hạ thấp các tầng lớp khác. Sẽ khiến cho cân bằng của một đất nước sụp đổ. Từ đây ảnh hưởng nhẹ thì khiến đất nước hỗn loạn. Ảnh hưởng nặng có thể khiến đất nước diệt vong.
- Từ tình hình Đại Tùy lúc này đã nói lên tất cả. Nếu Dương Quảng còn không thay đổi tính cách của mình . Không giảm bớt sự độc đoán của hắn. Vậy thì Đại Tùy diệt vong, cũng chỉ là nối bước theo Đại Hán mà thôi.
- Về Lưu Bị, tên này dùng một thân chính nhân quân tử để giành lấy giang sơn. Nhưng đấy là hắn lừa dối tầng lớp tiện dân mà thôi. Tay hắn lẽ nào không nhuốm máu tanh của người dân vô tội. Hắn lẽ nào không làm phản, tự lập làm vương.
- Đạo lý của hắn, cái gì mà trung thành với đất nước. Cái gì là muốn phục hưng lại Hán thất. Đơn giản chỉ là nói cho đám tiện dân ngu xuẩn nghe.
- Bởi vì hắn là dòng dõi hoàng thất nhà Hán . Mà hắn là dòng dõi hoàng thất nhà Hán lại có liên hệ gì đâu. Hắn phản kháng là sự thật. Hắn muốn c·ướp quyền Hán Đế Lưu Biện là sự thật . Vậy thì hắn lấy tư cách gì. Để nói hai chữ nhân nghĩa này đây.
- Quan trọng nhất Lưu Bị xuất thân thường dân. Trí tuệ của hắn có thể nói là một loại vô học. Binh lược không được, mưu sự lại không.
- Nếu không phải hắn nắm trong tay ngũ hổ lương tướng. Là Hoàng Trung, Mã Siêu, Trương Phi, Quan Vũ và Triệu Vân. Năm vị tướng quân này của Đại Hán, có thể nói một tay giúp cho Lưu Bị giành lấy sơn hà.
- Trong tay hắn lại có một quỷ khóc thần tài Gia Cát Lượng. Vừa am hiểu mưu kế bày binh bố trận . Vừa phán đoán lòng người, tính toán thiên thời địa lợi . Giúp cho Lưu Bị giành lấy giang sơn. Thì hắn làm sao có thể đạt đến vị trí này.
Cầu đề cử, đánh giá, góp ý bình luận.