Chương 26 hợp tác 4
Chương 26 hợp tác 4
- Về kinh tế đối ngoại lúc này, Đại Hán lại càng khó khăn . Bởi vì chúng càng suy yếu, các quốc gia xung quanh càng có cơ hội xâm lấn Đại Hán.
- Vậy nên mặc dù các quốc gia mở cửa kinh thương với Đại Hán. Nhưng đều có ý xấu hoặc buôn bán các loại mặt hàng mà Đại Hán không cần. Nhưng lại gom một lượng lớn của cải của Đại Hán trở về. Hoặc thậm chí là hạn chế buôn bán với Đại Hán. Khiến cho Đại Hán kinh tế gần như không phát triển, thậm chí có bước suy bại.
- Cuối cùng đánh giá về q·uân đ·ội của Đại Hán . Đại Đường chúng ta cho rằng đây là một lực lượng rất mạnh.
- Đầu tiên khi nhắc đến q·uân đ·ội của Đại Hán . Thì phải nhắc đến yếu tố Đại Hán n·ội c·hiến mấy chục năm. Khiến cho binh sĩ sống đến giờ phút này của Đại Hán . Phần lớn đều là lão binh trải qua tắm máu xa trường.
- Thứ hai Đại Hán mặc dù xảy ra n·ội c·hiến, kinh tế khó khăn . Nhưng hệ thống các quân hầu của Đại Hán, sau thời gian dài chinh chiến. Lại tập trung phát triển hệ thống v·ũ k·hí, áo giáp cực kỳ đầy đủ cho quân lính.
- Việc quân lính của Đại Hán được trang bị đầy đủ v·ũ k·hí áo giáp. Tuyệt đối sẽ phát huy ra sức mạnh đáng sợ trên chiến trường.
- Thứ ba Đại Hán lúc này lực lượng tráng đinh gần như đã tử thương toàn bộ. Ít nhất phải từ 10 đến 15 năm nữa. Thì quá trình nhân khẩu phát triển, mới có thể bổ sung lại lượng lớn tân quân cho Đại Hán.
- Cũng vì yếu tố này, Đại Hán lúc này như một con chó điên. Sẽ t·ấn c·ông cắn chả bất kỳ thế lực nào dám tiến công Đại Hán. Với ý đồ Đại Hán diệt thì cũng khiến cho quốc gia kia thắng thảm . Phải bỏ ra số lượng thương binh bằng với số quân Đại Hán ngã xuống.
- Tổng thể mà nói Đại Hán lúc này suy yếu về mọi mặt. Cho dù là q·uân đ·ội được đánh giá mạnh. Nhưng không có quân bổ sung thì cũng chỉ là một đội quân, có thể bị các quốc gia ăn mòn trong thời gian dài. Có điều ai tiến công Đại Hán trước . Kẻ đó sẽ là kẻ phải gánh chịu hậu quả nặng nề nhất.
Trần Thiên Ân nghe vậy hắn lúc này cũng gật đầu . Đánh giá của Đại Đường với Đại Hán gần như là rất chính xác . Nhưng phương hướng mà Đại Đường đang đi lúc này, Trần Thiên Ân cảm thấy không đúng.
Qua lời nói của Phòng Huyền Linh thì Trần Thiên Ân có thể hiểu rằng. Đại Đường rất muốn gặm nhấm Đại Hán trong thời gian ngắn. Thậm chí đã lên kế hoạch sẵn sàng tiến công tiêu diệt Đại Hán rồi.
Lần này Trần Thiên Ân tuy rằng chưa nghe Lý Thế Dân nói chuyện gì. Liên quan đến việc hợp tác công đánh Đại Hán. Nhưng nếu đã nói đến vấn đề Đại Hán thì Trần Thiên Ân có đủ sự tin tưởng. Đại Đường muốn Đại Việt cùng tham gia công đánh Đại Hán trong thời gian tới.
Nghĩ tới những điều này, lại nghĩ đến kế hoạch mà Đại Việt đang phát triển. Trần Thiên Ân lúc này chỉ biết lắc đầu trong lòng. Sau đó lên tiếng nói rằng:
- Đại Đường có cái nhìn về phía Đại Hán không sai một chút nào. Đây cũng là những gì Đại Việt đang đánh giá về Đại Hán. Thậm chí Đại Việt còn cho rằng Đại Hán sau cuộc chiến vừa rồi . Lúc này đã suy yếu đến tận cùng, là thời cơ cực kỳ thích hợp để tiến công.
- Có điều như đã nói Đại Hán lúc này là một con chó điên. Sẽ cắn trả bất kỳ thế lực nào dám tiến công Đại Hán. Chính vì vậy Đại Việt chúng ta không muốn dính dáng đến Đại Hán lúc này.
- Ngoài ra cái nhìn của chúng ta với Đại Hán có lẽ cũng không khác Đại Đường là bao . Nên ta cũng không nói đến vấn đề này. Ta chỉ nói rằng kế hoạch mà Đại Việt đang phát triển trong thời gian tới . Hướng về Đại Hán như thế nào mà thôi.
Trần Thiên Ân vừa nói vậy. Lý Thế Dân lúc này ồ lên một tiếng sau đó nói rằng:
- An Vương nói vậy, ta cũng rất tò mò. Không biết kế hoạch mà Đại Việt đang hướng tới. Để gặm nhấm Đại Hán sẽ là như thế nào.
Trần Thiên Ân nghe vậy thì mỉm cười. Lúc này hắn đứng dậy, chỉ về phía bản đồ . Sau đó nói rằng:
- Sau cuộc chiến diệt Đại Nguyên, bản đồ Cửu Châu lúc này đã thay đổi. Đại Hán nằm lọt thỏm trong sự bao vây của Đại Việt, Đại Đường, Đại Minh và Đại Tùy.
- Nói một cách khác Đại Hán lúc này gần như là trung tâm của Cửu Châu. Một khi Đại Hán mà diệt thì tất cả các quốc gia sẽ nối liền với nhau.
- Đại Tần lúc này lại bị hoàn toàn tách biệt về phía Tây. Không thể nào đưa quân tham gia cuộc chiến c·ướp đoạt Đại Hán, với các quốc gia còn lại.
- Ngoài ra Đại Tần cũng bị hai quốc gia, được đánh giá là có sức mạnh mạnh nhất của Cửu Châu lúc này là Đại Việt và Đại Đường kìm kẹp. Chúng không thể nào sử dụng quân sự hay bất kỳ hình thức nào. Để uy h·iếp hai nước chúng ta trong cuộc chiến với Đại Hán.
- Mà trong bốn nước có biên giới giáp với Đại Hán. Hiện nay bất kể quốc gia nào, đều có mong muốn gặm nhấm Đại Hán. Nhưng tùy vào nội bộ, cũng như sức mạnh của từng quốc gia. Cho nên kế hoạch của mỗi quốc gia là khác nhau. Ta cũng không thể nào phán đoán được các quốc gia muốn gì vào lúc này .
- Có điều thông qua thế cục Cửu Châu, cũng như tình hình từng nước . Ta dự đoán như sau. Đại Việt, Đại Đường và Đại Minh là ba quốc gia chắc chắn muốn gặm nhấm Đại Hán. Cũng không có thế lực nào, có thể ngăn cản bước tiến của ba quốc gia chúng ta.
- Đại Tùy lúc này tuy rằng nói chỉ gặp vấn đề trong chính trị . Nhưng tiềm lực của Đại Tùy bởi chính những cuộc so đấu chính trị mà Dương Quảng đang vạch ra lúc này . Khiến cho bọn chúng bị tổn thất và trở thành quốc gia yếu nhất của Cửu Châu chỉ hơn Đại Hán.
- Nếu Đại Hán bị tiêu diệt thì Đại Tùy sẽ là con mồi tiếp theo bị các quốc gia hướng tới. Mà nếu Đại Hán thật sự tiêu diệt lúc này. Bản đồ thế giới lại thay đổi. Biên giới của Đại Tùy sẽ giáp với Đại Minh Đại Việt và Đại Đường. Vậy nên Đại Tùy trong cuộc chiến với Đại Hán, tuyệt đối sẽ là quốc gia ủng hộ Đại Hán.
Nghe Trần Thiên Ân nói vậy, Lý Thế Dân và đám quan viên của Đại Đường đều gật đầu đồng ý. Nếu như dựa theo bản đồ thế giới Cửu Châu, cộng với tiềm lực các quốc gia. Thì đúng thật Trần Thiên Ân nói không sai một chút nào. Mà nhìn thấy tình cảnh này Trần Thiên Ân lúc này lại tiếp tục lên tiếng.
- Đại Hán lúc này đang suy yếu. Nhưng nó vẫn là một con hổ bệnh, mà không phải là một con chó già. Chiến đấu với một con hổ bệnh thì chúng ta phải xác định rằng. Cho dù có thắng thì chúng ta cũng sẽ bị nó cắn b·ị t·hương.
- Chính vì vậy thay vì liều mạng lúc con hổ ốm yếu. Tại sao không đợi nó c·hết hẳn, rồi mới gặm nhấm đất nước này.
Trần Thiên Ân nói đến đây, Lý Thế Dân và các đại thần của hắn cũng đã hiểu sơ qua Đại Việt muốn gì.
Đơn giản là vẫn thông qua thời gian, dùng các mưu kế tiếp tục làm suy yếu Đại Hán. Có điều trong mắt Lý Thế Dân lúc này, hành động Đại Việt để cho Đại Hán tiếp tục phát triển. Mà chỉ dở âm mưu chính trị để đối phó . Thật sự là một sai lầm.
Dù sao Đại Hán lúc này đã thống nhất . Cho dù kinh tế, cũng như nội bộ chính trị của chúng có lục đục. Thì một khi chỉ cần buông lỏng cảnh giác. Chúng có thể thâu tóm tất cả và phát triển mạnh mẽ. Giống như Đại Việt đã từng làm trong chục năm trước. Từ một tiểu quốc vươn lên trở thành một đại quốc, có tiềm lực mạnh nhất Cửu Châu lúc này
Có điều trong lòng nghĩ như vậy. Nhưng Lý Thế Dân không lên tiếng. Hắn muốn xem rốt cuộc Đại Việt muốn gì. Hay nói đúng hơn toàn bộ kế hoạch Đại Việt hướng tới. Trong thời gian 5 đến 10 năm tiếp theo sẽ như thế nào.