Chiến Kỳ Phương Nam Dũng Khởi Phần 3

Chương 22 âm mưu của Đại Minh 3




Chương 22 âm mưu của Đại Minh 3

Chương 22 âm mưu của Đại Minh 3

Chu Nguyên Chương nghe vậy thì rơi vào trầm tư. Qua một lúc hắn ở một nụ cười thú vị sau đó nói rằng:

- Tên Jumông này cũng thật sự thú vị. Đại Việt lúc này như hổ đói rình mồi. Đặc biệt các chế độ mà Đại Việt đưa cho các tiểu quốc phụ thuộc hoặc đầu hàng có thể nói rất tốt . Thậm chí chính Đại Minh chúng ta, cũng không thể nào hào phóng như Đại Việt lúc này.

- Có điều lời tể tướng nói cũng không tệ. Thân đã làm hoàng đế, kẻ nào lại muốn cúi đầu xưng thần. Vậy nên nếu như tên jumông này thật sự có ý phản kháng Đại Việt. Thì hắn là một đối tượng chúng ta cũng nên tìm gặp du thuyết một chút.

Chu Nguyên Chương nói vậy, hắn lúc này nhìn về phía tể tướng. Sau đó lại nhìn về phía một người thanh niên, sắc mặt nghiêm nghị. Đứng tại một góc đại điện, mỉm cười lên tiếng nói rằng:

- Hậu Chiếu dạo gần đây nghe nói ngươi thường xuyên ra vào kỹ viện. Lêu lổng lắm phải không.

Nghe Chu Nguyên Chương nói vậy. Lúc này Chu Hậu Chiếu vội vàng đứng ra chắp tay nói rằng:

- Bẩm bệ hạ vì thần thời gian qua đúng thật có ra vào trốn kỹ viện. Nhưng cũng không phải thường xuyên. Chẳng qua là để vui vẻ thư giãn đầu óc một chút thôi.

Chu Nguyên Chương nghe vậy thì cười lớn, nhìn về phía đứa cháu trai sau đó nói rằng:

- Thân là nam nhi tất nhiên cũng không thể nào suốt ngày vùi đầu trong đống văn vở. Việc ra ngoài dạo chơi cũng được. Nhưng nhớ đừng quên bản tâm của mình.

- Tuân lệnh bệ hạ. Vi thần tuyệt đối không để cho bản thân mình bị sa ngã.



Chu Nguyên Chương nghe vậy thì gật đầu. Nhìn về phía đứa cháu trai này, bằng một ánh mắt thâm tường . Sau đó lên tiếng nói rằng:

- Vừa rồi tể tướng và các vị đại thần cũng đã bàn bạc về công việc của Đại Minh trong thời gian tới . Ngươi thân là một trong những người ứng cử ngôi vị thái tử của Đại Minh. Lần này Trẫm quyết định cử người đi đến Cao Ly, để du thuyết jumông đầu nhập vào nước ta.

- Đối với nhiệm vụ này, không biết ngươi có tự tin mình hoàn thành được hay không.

Chu Nguyên Chương nói đến đây. Chu Hậu Chiếu lúc này bề ngoài tỏ vẻ hơi bối rối . Có điều trong lòng hắn lúc này lại như một mặt hồ bình tĩnh, không có lấy một gợn sóng. Vô số ý nghĩ trong đầu hắn vượt qua. Có điều hắn vẫn nhanh chóng lấy lại sự bình tĩnh. Cố gắng nặn ra một nụ cười bất đắc dĩ, sau đó lên tiếng nói rằng:

- Bẩm bệ hạ Jumông là một kẻ có tài năng. Mặc dù không chịu dưới chướng người khác. Nhưng hắn ta cũng đủ thông minh để hiểu rằng . Đắc tội với Đại Việt lúc này, Cao Ly có thể bị xóa sổ bất kỳ lúc nào.

- Để thuyết phục một kẻ như vậy. Thì vi thần thực sự không có mấy phần nắm chắc. Có điều nếu như bệ hạ đã giao nhiệm vụ này cho vi thần. Thì vi thần tuyệt đối sẽ cố hết sức để du thuyết hoàng đế Jumông, đầu nhập vào nước ta.

Chu Hậu Chiếu vừa nói vậy . Chu Nguyên Chương nhìn về phía hắn mỉm cười. Sau đó lên tiếng nói rằng:

- Hậu chiếu việc này ta đã biết . Có điều nhiệm vụ này ngươi hãy cố gắng mà hoàn thành. Dù sao đây xem như là một lần thử nghiệm. Để xem ngươi có xứng đáng trở thành thái tử của Đại Minh, trong thời gian tới hay không.

Chu Hậu Chiếu nghe vậy thì chắp tay với Chu Nguyên Chương sau đó lên tiếng:

- Vi thần tuyệt đối sẽ không làm bệ hạ thất vọng.



Chu Nguyên Chương nghe vậy thì gật đầu. Sau đó nhìn về phía các đại thần của mình một chút rồi cho bọn họ rời đi. Một lúc sau Từ Đạt lúc này lại một thân đi vào. Nhìn về phía hắn, Chu Nguyên Chương lên tiếng nói rằng.

- Gần đây Trần Thiên Ân có liên lạc với đám người Chu Hậu Chiếu hay không.

Chu Nguyên Chương vừa nói vậy, Từ Đạt lúc này lắc đầu sau đó nói rằng:

- Thời gian qua chúng ta không phát hiện ra bất kỳ hoạt động liên lạc nào . Của đám người Chu Hậu Chiếu với Trần Thiên Ân.

Chu Nguyên Chương nghe vậy thì ồ lên một tiếng. Trầm tư một lúc ông ta lại nói rằng:

- Lần này ta cử Chu Hậu Chiếu đi đến Cao Ly để du thuyết Jumông đầu nhập vào chúng ta. Nhưng thực chất cũng là để xem xét phản ứng của mấy tên khốn kiếp, đầu hàng Đại Việt này . Cũng như do xét thái độ của Đại Việt với việc này.

- Chính vì vậy ngươi phải cử người giá·m s·át chặt chẽ động tĩnh của chúng. Nếu như phát hiện có gì không đúng, thì phải lập tức báo cáo ta ngay.

Từ Đạt nghe vậy thì gật đầu. Nhìn về phía Chu Nguyên Chương hắn lúc này khó hiểu nói rằng:

- Bệ hạ nếu như mấy tên khốn kia đã có quan hệ mập mờ với Đại Việt. Tại sao lúc này ngài không trực tiếp loại bỏ tư cách tham gia tranh đoạt thái tử của chúng . Đồng thời bắt hết chúng lại đề phòng đêm dài lắm mộng.

Nghe Từ Đạt nói vậy. Chu Nguyên Chương lúc này lắc đầu nói rằng:

- Việc các quốc gia cử người xâm nhập vào trong nội bộ của nhau để dò xét thông tin. Là điều mà tất cả các quốc gia đều ngầm đồng ý.

- Nhưng muốn tìm ra thân phận những tên nội gián này lại cực kỳ khó khăn. Bây giờ chúng ta nắm trong tay danh sách một số tên nội ứng của Đại Việt. Thì không cần thiết phải tiêu diệt chúng. Ngược lại chỉ cần theo dõi chúng một cách cẩn thận. Thậm chí có thể lợi dụng chính bọn chúng, để đưa thông tin giả cho Đại Việt.



- Ngoài ra g·iết chúng thì dễ. Nhưng g·iết chúng rồi, Đại Việt lại tìm một đám mới . Đến lúc đó khó khăn lại nghiêng về phía chúng ta.

Từ Đạt nghe vậy thì lúc này cũng đã hiểu . Hắn lúc này nhìn về Chu Nguyên Chương một chút sau đó nói rằng.

- Bẩm bệ hạ lúc này Đại Hán đang suy yếu . Chúng ta có nên tăng cường thêm một chút binh lực vào lãnh thổ Đại Hán hay không.

Nghe Từ Đạt nói vậy, Chu Nguyên Chương lúc này trầm tư một lúc, sau đó lắc đầu nói rằng:

- Tạm thời không cần tăng binh lực với biên giới Đại Hán . Có điều từ trong bóng tối nên chuẩn bị lượng lớn vật tư, tập trung tại biên giới.

- Chúng ta làm vậy chính là chuẩn bị sẵn sàng cho cuộc chiến bất ngờ. Đồng thời bây giờ thời bình chúng ta chuẩn bị vật tư . Thì sau này đến lúc Đại Hán và các quốc gia xung quanh xảy ra xung đột.

- Chúng ta vẫn có thể không cần phải chuẩn bị vật tư. Mà tỏ vẻ như đang khoanh tay đứng nhìn. Khiến các thế lực không phán đoán được hành động của chúng ta.

Từ đạt nghe vậy thì gật đầu. Sau đó rời đi . Thấy vậy Chu Nguyên Chương lại ngồi đó trầm tư . Thầm phán đoán xem rốt cuộc thế cục Cửu Châu trong những ngày tới, sẽ diễn biến như thế nào.

Tại thành Trường An . Trần Thiên Ân và hai cô vợ của hắn cũng đã đến đây được mấy ngày. Lý Thế Dân xem ra cũng rất có phong độ của hoàng đế . Hắn ta trực tiếp cắt lấy một phủ đệ khá là rộng lớn, trở thành phủ của công chúa Lý An Lan, để cho Trần Thiên Ân trú ngụ.

Tại trong hoàng cung, Lý Thế Dân và mấy vị đại thần tâm phúc của hắn đang bàn bạc về thế cục Cửu Châu. Cũng như động thái của Trần Thiên Ân trong những ngày qua.

- Bẩm bệ hạ Trần Thiên Ân đã đến thành Trường An của chúng ta được mấy ngày. Có điều hắn ta vẫn ở trong phủ của công chúa Lý An Lan không hề ra ngoài. Cũng không tiếp xúc với bất kỳ ai.

Phòng Huyền Linh vừa nói vậy, Lý Thế Dân lúc này rơi vào trầm tư sau đó nói rằng: