Chiến Kỳ Phương Nam Dũng Khởi Phần 3

Chương 21 Âm mưu của Đại Minh 2




Chương 21 Âm mưu của Đại Minh 2

Chương 21 Âm Mưu của Đại Minh 2

Nhìn Dương Quảng Hiến một chút. Chu Nguyên Chương lại nhìn về phía mấy người con trai của mình, sau đó nói rằng:

- Kế hoạch tiền tệ điểm mấu chốt nhất chính là cân bằng tiền tệ. Chỉ có vậy chúng ta mới lập tức thoát khỏi vòng vây kinh tế. Cũng như sự ảnh hưởng mà Đại Việt hoạch định trong thời gian tới.

- Nhưng đây là vấn đề của nội chính. Hiện nay thứ chúng ta càng quan tâm, đó chính là thế cục của Cửu Châu lúc này.

- Hiện nay sau khi Đại Nguyên bị tiêu diệt. Đại Việt lớn mạnh một cách nhanh chóng. Cùng thời gian này, Đại Hán cho dù có thống nhất . Nhưng tiềm lực kinh tế, quân sự của chúng đã hoàn toàn suy yếu.

- Đặc biệt gần đây Trần Thiên Ân vậy mà lại rời khỏi Đại Việt đi đến Đại Đường. Cuộc gặp mặt giữa Trần Thiên Ân và Lý Thế Dân bàn bạc về việc gì. Chúng ta không hề hay biết . Nhưng cũng không khó để phán đoán.

- Theo ta nghĩ đơn giản chính là Trần Thiên Ân muốn liên minh với Đại Đường . Cùng công đánh Đại Hán trong thời gian tới mà thôi.

- Đối với việc này, các vị ái khanh không biết có ý kiến gì không.

Chu Nguyên Chương vừa nói vậy. Lúc này đại tướng quân Từ Đạt lên tiếng nói rằng.

- Bẩm bệ hạ Đại Việt lúc này sau cuộc chiến với ba nước. Thật sự tổn thất rất lớn . Nhưng sức mạnh quân sự của chúng hoàn toàn cực kỳ đáng sợ.

- Đã vậy Đại Đường cũng không phải là một quốc gia yếu thế hơn Đại Việt . Thậm chí với nội tình lâu đời, tiềm lực c·hiến t·ranh của Đại Đường . Thậm chí còn mạnh hơn Đại Việt lúc này.



- Có thể nói hai quốc gia này, như hai con thú dữ . Nhìn chăm chăm vào bàn cờ của Cửu Châu. Mà mục tích chúng nhìn chằm chằm lúc này. Tất nhiên là Đại Hán hoặc có thể là một quốc gia đang trên đà suy yếu là Đại Tùy.

- Chính vì vậy vi thần cho rằng. Lúc này bất kể là Đại Việt hay Đại Đường muốn công đánh Đại Hán . Thì chúng ta tạm thời vẫn nên khoanh tay đứng nhìn thì hơn.

Nghe Từ Đạt nói vậy. Chu Nguyên Chương nhìn về phía hắn mỉm cười . Sau đó lên tiếng nói rằng:

Từ ái khanh ngươi nói vậy là có ý gì đây.

- Bẩm bệ hạ Đại Hán lúc này cho dù suy yếu. Nhưng chúng như là một con chó điên. Sẽ cắn b·ị t·hương bất kỳ thế lực nào, dám công đánh Đại Hán lúc này.

- Chính vì vậy Đại Việt và Đại Đường mà liều mạng tiến công Đại Hán . Thì chắc chắn sẽ bị phản phệ một cách nghiêm trọng. Cho nên vi thần đề nghị chúng ta khoanh tay đứng nhìn ba quốc gia này cắn xé lẫn nhau .

- Đợi khi Đại Hán đã rơi hết răng nanh. Mà Đại Đường và Đại Việt cũng bị tổn thất nặng nề . Lúc đó chúng ta tham chiến, dùng tốc độ thật nhanh chóng. C·ướp lấy lượng lớn lãnh thổ của Đại Hán, từ tay đại đường và Đại Việt. Trở thành kẻ thắng trận cuối cùng trong bàn cờ này.

Từ Đạt vừa nói vậy. Diêu Quảng Hiến lúc này lại mỉm cười sau đó đứng ra nói rằng:

- Bẩm bệ hạ thật ra bất kể là Đại Đường hay Đại Việt . Chúng cũng đều là những kẻ thông minh . Tuyệt đối hiểu rằng Đại Hán lúc này nhìn thì suy yếu . Nhưng lại là một hòn đá bỏng tay, bất kỳ thế lực nào muốn cắn xé Đại Hán . Sẽ phải trả ra một cái giá thảm khốc.

- Ngoài ra Lưu Bị cũng không phải kẻ đần độn. Hắn ta chắc chắn sẽ cảm nhận được nguy cơ từ hai quốc gia lân bang. Đang nhóm ngó mình lúc này.

- Chính vì vậy, thế cục Cửu Châu biến hóa như thế nào . Lại phải xem những kẻ đứng đầu của mỗi quốc gia bắt đầu chơi cờ như thế nào.



- Nói tóm lại điều vi thần muốn cảnh tỉnh bệ hạ và các vị đại thần ở đây. Đó chính là chúng ta hiện nay vẫn chưa muốn gặm nhấm Đại Hán. Cùng các quốc gia xung quanh phát động xung đột .

- Nguyên nhân chính là vì chúng ta muốn tích góp sức mạnh . Đợi đến lúc thế cờ Cửu Châu hỗn loạn. Chúng ta mới xung phong đưa xe ra g·iết địch.

- Vậy nên mục tiêu hàng đầu của Đại Minh chúng ta lúc này. Chính là tích góp sức mạnh và xây dựng kinh tế. Vì vậy chuyến đi này của Trần Thiên Ân mang ý nghĩa gì. Chúng ta có thể phán đoán, có thể xem xét . Nhưng tuyệt đối không được dựa theo những ý nghĩ này, mà hành động một cách bừa bãi.

- Một điều cuối cùng, cũng là quan trọng nhất. Trần Thiên Ân có ý nghĩ gì khi đi đến Đại Đường chúng ta không biết . Nhưng kế hoạch kinh tế của hắn đã bắt đầu là điều chắc chắn.

- Chúng ta muốn thoát khỏi sự ảnh hưởng của Đại Việt. Thì không chỉ thực hiện các biện pháp đối nội về kinh tế trong lòng đất nước.

- Thậm chí chúng ta cần phải mở ra một con đường kinh thương mới . Nối liền với các tiểu quốc tại phía bắc . Từ đây kinh tế của chúng ta có nhiều thị trường mới. Sẽ không bị Đại Việt ảnh hưởng một cách quá nghiêm trọng. Bất kể bọn chúng sử dụng phương pháp gì đi chăng nữa.

Diêu Quảng Hiến vừa nói vậy . Chu Nguyên Chương lúc này cũng gật đầu đồng ý . Trầm tư một lúc lâu, ông ta lúc này sắc mặt lại hậm hực . Sau đó lên tiếng nói rằng:

- Tể tướng nói như vậy khiến ta lại sực nhớ ra một vấn đề. Hiện nay Đại Minh tuy rằng cùng Đại Việt tham gia kế hoạch vòng vây kinh tế . Nhưng chính chúng ta lại nằm trong vòng vây của Đại Việt lúc này.

- Phải biết rằng phía bắc của chúng ta lúc này là một đường biển rộng lớn. Nhưng lại bị Cao Ly chặn đứng. Không thể nào tiếp nối với các tiểu quốc tại vùng đất phía bắc Cửu Châu.

- Trong khi đó các mặt còn lại hoặc là cường địch. Hoặc là một vùng không người. Hoàn toàn không thể thiết lập được lợi ích kinh tế.

- Vậy nên nếu như chúng ta không nghĩ ra đối sách. Mở ra một con đường kính thương mới. Thì e rằng tình hình sẽ khá bất ổn với Đại Minh trong thời gian tới.



Chu Nguyên Chương vừa nói vậy . Lúc này con trai thứ hai của hắn là Chu Nguyên Thành lên tiếng nói rằng:

- Bẩm phụ hoàng ý người là muốn phát động c·hiến t·ranh t·ấn c·ông Cao Ly hay sao.

Chu Nguyên Chương nghe vậy thì nhìn về phía đứa con trai này của mình một chút . Sau đó lắc đầu nói rằng:

- Cao Ly lúc này là một quốc gia phụ thuộc Đại Việt . Tấn công Cao Ly đồng nghĩa tuyên chiến với Đại Việt.

- Quan trọng nhất Cao Ly còn có các quốc gia Tây Hạ và Mông Cổ chống đỡ. Muốn t·ấn c·ông Cao Ly, chúng ta lại không có đường bộ . Nói cách khác chỉ thông qua các hòn đảo, đã chiếm trong cuộc chiến lần trước. Biến nơi đó làm bàn đạp để t·ấn c·ông Cao Ly. Vậy cơ hội thành công rất khó nói.

Nghe Chu Nguyên Chương nói vậy. Chu Nguyên Thành chỉ biết trầm tư suy nghĩ về việc này. Nhưng không có kiến giải gì hết. Có điều lúc này thân là tể tướng, Diêu Quảng Hiến lại đứng ra nói rằng:

- Bẩm bệ hạ theo như một số thám tử của chúng ta điều tra được. Có một vài tin tức có lẽ sẽ khiến bệ hạ vui mừng vào lúc này.

- Là chuyện gì đây. Trẫm cũng muốn biết thứ gì có thể khiến ta vui vẻ vào lúc này.

Nghe vậy Diêu Quảng Hiến lúc này một mặt thần bí. Sau đó lên tiếng nói rằng:

- Bẩm bệ hạ hoàng đế Cao Ly là jumông . Kẻ này con khá trẻ tuổi. Đặc biệt tính cách có thể nói cương trực, không chấp nhận làm bề tôi của kẻ khác.

- Chính vì vậy hắn ta mặc dù bề ngoài thuần phục Đại Việt. Nhưng từ trong bóng tối vậy mà vẫn nuôi dưỡng một lượng lớn q·uân đ·ội . Ẩn giấu tai mắt của Đại Việt.

- Thậm chí các quan viên của Cao Ly có quan hệ thân thiết với Đại Việt . Đều bị hắn từ từ loại bỏ khỏi quan trường.

- Chính vì thế vi thần nghĩ rằng chúng ta không nhất quyết phải đánh hạ Cao Ly. Ngược lại có thể bí mật liên hệ với jumông . Để xem hắn có nguyện ý nhận lấy sự giúp đỡ của chúng ta. Thoát khỏi bàn tay khống chế của Đại Việt hay không.