Chương 20 âm mưu của Đại Minh
Chương 20 âm Mưu của Đại Minh
- Hiện nay chúng ta và Đại Việt đang chuẩn bị những bước cuối cùng, của cuộc liên minh giữa hai quốc gia.
- Sau khi liên minh của hai bên thành lập. Thì kế hoạch tiền tệ của Đại Việt và chúng ta lập tức bắt đầu.
- Chính vì vậy trong thời gian tới. Tất cả các ngươi hãy bắt đầu chuẩn bị cho kế hoạch kinh tế đi. Chúng ta phải cùng với Đại Việt cạnh tranh sự ảnh hưởng về kinh tế . Với các nước trong giai đoạn đầu tiên của kế hoạch tiền tệ.
- Bởi vì giai đoạn thứ hai và giai đoạn thứ ba là thời kỳ Đại Việt thu lưới . Lúc đó nếu như chúng ta không thoát khỏi sự ảnh hưởng của Đại Việt . Vậy thì chúng ta sẽ trở thành một quốc gia phụ thuộc chúng về kinh tế. Điều này cực kỳ tệ hại.
Chu Nguyên Chương vừa nói vậy thì tể tướng Diêu Quảng Hiến lúc này lên tiếng nói rằng.
- Bẩm bệ hạ hiện nay sau cuộc chiến của Đại Việt và ba quốc gia Đại Tần, Đại Hán và đại đường . Khiến cho kinh tế của bốn quốc gia này đều bị ảnh hưởng nặng nề.
- Nhưng mặt hàng chúng cần nhất lúc này, lại không phải là các mặt hàng dân sinh. Ngược lại lại là mặt hàng quân sự. Đặc biệt đó chính là sắt.
- Nguyên nhân của việc này, bởi vì lúc này sau cuộc chiến . Lực lượng có tiền nhất tại các quốc gia này chính là tầng lớp quý tộc. Mà thứ tầng lớp này c·ần s·au khi c·hiến t·ranh kết thúc. Chính là bổ sung lại lực lượng tư binh, cũng như các thế lực ngầm của mình.
- Vậy nên các vật tư quân dụng, cũng như các hàng hóa nhu yếu phẩm cho c·hiến t·ranh. Sẽ là những mặt hàng các nước này đầu tiên hướng đến tích góp, sau khi c·hiến t·ranh kết thúc.
- Có điều Đại Việt lúc này nổi lên như một cường quốc về những mặt hàng này. Nhưng Đại Việt cũng không có quá nhiều mỏ sắt. Vậy nên chúng ta phải nhân cơ hội này. Sản xuất một lượng lớn áo giáp, v·ũ k·hí rồi buôn bán với các quốc gia.
- Lấy lợi ích khổng lồ của việc buôn bán v·ũ k·hí . Lại tạo tiền đề để hợp tác với các thế lực tại từng Quốc gia. Chuyển hướng buôn bán các mặt hàng nhu yếu phẩm của thường dân. Từ đây từng bước lũng loạn kinh tế của từng quốc gia. Thoát khỏi sự khống chế của Đại Việt trong thời gian tới.
Diêu Quảng Hiến vừa nói vậy, lúc này đại hoàng tử Chu Nguyên kính lên tiếng nói rằng.
- Bẩm phụ hoàng về vấn đề kế hoạch kinh tế của Đại Việt và chúng ta đang hợp tác. Lúc này nhi thần thấy đầu tiên thay vì tập trung sản xuất các mặt hàng kinh tế. Thì chúng ta nên ổn định lại chế độ tiền tệ của chúng ta đã.
- Phải biết Đại Việt hay nói đúng hơn là Trần Thiên Ân hưởng đến lúc này. Chính là việc các quốc gia tuy đã đồng ý lưu thông tiền Cửu Châu. Nhưng từ trong bóng tối, một số quốc gia vẫn giữ lại sự kiêu ngạo của mình. Làm cho giá tiền Cửu Châu với tiền của từng quốc gia xảy ra chênh lệch.
- Trong đó Đại Minh chúng ta cũng tương tự . Mặc dù sự chênh lệch này không quá nhiều nhưng nếu như không chỉnh sửa lại thì e rằng sẽ không ổn.
Nghe Chu Nguyên Kính nói vậy. Lúc này Chu Nguyên Chương nhìn về phía Diêu Quảng Hiến lên tiếng nói rằng.
- Tể tướng hiện nay tiền của chúng ta và tiền quy đổi Cửu Châu như thế nào.
Được hỏi đến lúc này, tể tướng Diêu Quảng Hiến đứng ra đáp lời.
- Bẩm bệ hạ sau cuộc chiến diệt Tống. Các quốc gia đều thống nhất cho lưu hành tiền Cửu Châu. Đồng thời cũng ban ra luật lệ là tiền Cửu Châu và tiền từng quốc gia ngang bằng giá với nhau.
- Có điều đây chỉ là quy định về tiền Cửu Châu. Một số thương nhân, quý tộc tại các quốc gia vẫn lách luật . Nói đúng hơn bọn họ sử dụng tiền của chúng ta. Bắt đầu đi so đo với tiền của những quốc gia khác . Rồi lại lấy giá cả đó để hướng về tiền Cửu Châu quy đổi.
- Việc này hoàn toàn không hề trái với mệnh lệnh mà các hoàng đế đã ban ra . Đó chính là tiền Cửu Châu và tiền các nước đồng giá. Nhưng tiền giữa các nước lại không hề đồng giá.
- Có điều tầng lớp thương nhân là tầng lớp bị các thế lực tại từng quốc gia chèn ép. Vậy nên các thương nhân vì thấy lợi ích khổng lồ của việc tiền Cửu Châu lưu hành. Cho nên mặc dù bị ép giá . Bọn họ vẫn chấp nhận chịu lỗ, để biến tiền Cửu Châu . Là loại tiền lưu thông trên toàn bộ các quốc gia lúc này.
- Có điều về lâu về dài và nói . Một khi có một quốc gia nào đó xảy ra tình trạng lạm phát . Các mặt hàng của họ không chấp nhận lấy các tiền của các quốc gia khác. Mà nhất quyết yêu cầu trao đổi bằng giá tiền Cửu Châu. Vậy thì quốc gia nào có chênh lệch giá càng lớn. Thì quốc gia đó sẽ chịu thua lỗ càng nặng nề.
- Chính vì vậy hiện nay trong số các đại quốc lưu hành tiền Cửu Châu. Thì Đại Việt đã hoàn toàn xóa bỏ đi tiền của bọn chúng. Mà dùng toàn bộ toàn tiền Cửu Châu . Trong khi đó các quốc gia còn lại vẫn giữ tiền riêng của mình.
- Và Đại Minh chúng ta cũng tương tự giữ tiền riêng của mình. Giá tiền của chúng ta so với tiền Cửu Châu thì là bằng giá. Theo như quy định của các hoàng đế đã thương lượng.
- Nhưng nếu so với tiền của các quốc gia khác. Thì tiền của chúng ta chỉ kém giá so với tiền Đại Đường. Còn so với các tiền còn lại vẫn chênh lệch.
- Nói một cách chuẩn xác nhất. Theo như hệ thống các thương nhân của chúng ta hiện nay đang làm ăn buôn bán. Thì một tiền đồng của Đại Minh có giá bằng một tiền hai phân Cửu Châu.
Diêu Quảng Hiến nói đến đây. Thì lúc này Chu Nguyên Chương cũng nhíu mày. Trầm tư một lúc lâu ông ta lên tiếng nói rằng:
- Nếu bây giờ chúng ta nghiêm cấm các vấn đề lỗ hổng về tiền tệ, đang lưu thông trên thị trường lúc này. Thì lực lượng quyền quý thương nhân của Đại Minh chúng ta nhất định sẽ phản đối.
Nghe Chu Nguyên Chương nói vậy. Diêu Quảng Hiến lúc này cũng cảm thấy một vấn đề đau đầu đang dồn lên đầu hắn. Tiền tài là thứ tất cả các thế lực đều mong muốn.
Hiện nay đừng nhìn chênh lệch tiền của Đại Minh và tiền Cửu Châu chỉ là hai phân. Nhưng tổng lượng tiền của cả một quốc gia tiêu thụ hàng năm . Thì số tiền chênh lệch này sẽ là một con số trên trời.
Hiện nay nếu Chu Nguyên Chương cứng rắn đụng đến khoản lợi ích khổng lồ này. Thì e rằng sẽ gặp sự phản đối mãnh liệt, của tất cả các tầng lớp quý tộc trong lòng Đại Minh.
Tất nhiên nếu hắn giải thích rõ ràng cho họ. Về kế hoạch kinh tế của Đại Minh và Đại Việt đang thi triển . Thì bọn chúng sẽ vui vẻ đáp ứng chịu thua lỗ số tiền chênh lệch trong năm nay . Nhưng đổi lại sẽ tránh cạm bẫy và Đại Việt và Đại Minh sắp xếp trong thời gian tới.
Có điều nếu giải thích cho các thế lực vậy. Rất rễ khiến thông tin này giò gỉ ra ngoài. Vậy thì chính kế hoạch mà Đại Minh và Đại Việt đang sắp xếp lúc này sẽ bị phá bỏ.
Nói một cách khác, hiện nay Chu Nguyên Chương chỉ có thể đau đầu nghĩ cách. Thuyết phục các phe phái, ủng hộ kế hoạch cân bằng tiền tệ . Bằng không thì toàn bộ kế hoạch mà Đại Minh đang muốn cố gắng thực hiện lúc này sẽ sụp đổ.
Nghĩ tới những điều này, Chu Nguyên Chương lại nhìn về phía Diêu Quảng Hiến . Sau đó nói rằng.
- Tể tướng ngươi trong mấy ngày tới, hãy gặp mặt một số đại thế tộc của Đại Minh. Từ trong bóng tối ám chỉ cho chúng biết. Là trẫm muốn cải cách tiền tệ, để dò xét xem ý kiến của chúng như thế nào.
- Từ giờ đến lúc chúng ta phải Đại Việt chính thức kết minh. Thì tể tướng ngươi phải hoàn thành nhiệm vụ này. Trẫm muốn biết các phe phái thế lực trong lòng Đại Minh. Là ủng hộ việc xóa bỏ đi sự chênh lệch về tiền tệ . Vẫn là nhất quyết ôm khoản lợi nhuận khổng lồ này vào trong tay mình.
Chu Nguyên Chương vừa lên tiếng. Diêu Quảng Hiến lúc này nhìn về phía hắn rơi vào trầm tư. Có điều ông ta nghĩ gì thì nghĩ, vẫn nhanh chóng chắp tay. Nhìn về phía Chu Nguyên Chương nói rằng:
- Bệ hạ xin yên tâm. Vi thần tuyệt đối sẽ hoàn thành nhiệm vụ.