Chương 61: Không bình thường
Oskar rút ra mũi giáo, không để ý kẻ vừa ngã xuống, hắn tiếp tục đứng vững tại trong hàng ngũ của mình.
Người thiếu niên giơ khiên lên, có thể nhìn thấy dấu vết do những mũi tên để lại trên nó, những vết lõm, hay dấu hằn mà mũi tên sắt để lại sau khi bị rút ra.
“Aaaa.” Hắn hét lớn tiếng.
Mũi giáo lại lấy đi sinh mạng của một người khác, đâm xuyên qua cổ họng, để người kia gục xuống, thân thể đè ép trên tấm khiên của Oskar, rồi bị người thiếu niên đẩy ra ngã trên đất.
Oskar giơ khiên đỡ lại một đòn đánh từ phía đối diện, cảm nhận sức lực của đòn đánh khá yếu ớt, hắn nhìn về phía tên kia, tên kia cũng là một tên thiếu niên, khuôn mặt non nớt hiện lên vẻ dữ tợn.
Oskar gạt ra mũi giáo, trở tay đâm tới, tên kia muốn né tránh nhưng không kịp, mũi giáo đâm vào trong mắt trái của hắn, khuôn mặt người thiếu niên tràn đầy hoảng sợ, tầm mắt chìm vào trong bóng tối.
Trận chiến diễn ra hết sức căng thẳng, kéo dài thật lâu, Oskar nắm chặt lấy cây giáo của mình, lần này nó lại bị kẹt lại, hắn từ bỏ không cố rút ra mà đẩy tới một cái rồi bỏ mặc nó.
Oskar cúi người nhặt lên một cây giáo khác, không biết của ai làm rơi xuống.
Người trước mặt của hắn bị kiếm chém trúng, đau đớn lùi lại té ngã ra sau, Oskar nhanh chóng nhào tới lấp vào khoảng trống, đứng ở tại hàng đầu tiên, thiếu niên nhanh chóng đ·âm c·hết tên cầm kiếm kia.
Nhiều mũi giáo và lưỡi kiếm tiếp xúc với mặt khiên, tay của Oskar run rẩy lên, nhưng cố gắng giữ vững tấm khiên gỗ trong tay, không nắm chặt tấm khiên khi đứng ở hàng đầu tiên không khác gì dâng tặng mạng sống.
Jasper, Maxwell và Urry cũng đứng gần đây, bọn họ hơi phân tán khi trận chiến bắt đầu.
Đám cung thủ đã lui lại phía sau lưng bộ binh, bắn yểm trợ cho đồng đội của mình.
Một đường kẻ đỏ xuất hiện trên vùng đất trống, nơi hai đội quân giáp mặt, từng cái xác c·hết bị vứt xuống, từng tiếng rên rỉ của người b·ị t·hương vang lên bên tai.
Phía bên trái, một đội kỵ binh Weskast đã xuất phát từ lúc nào, nhóm dẫn đầu mang theo cờ hiệu đại bàng trắng, họ mong muốn t·ấn c·ông đội kỵ Alklen vừa rút lui kia.
Phía đối diện cũng nhận ra ý đồ của kẻ địch và quay đầu, hai nhóm người gặp mặt nhau trên vùng đất trống trải ở cánh trái, chếch về phía tây nam của bãi chiến trường chính.
Những mũi thương và áo giáp cùng khiên tiếp xúc, đẩy ngã những người kỵ sĩ khỏi ngựa chiến của mình.
Kết thúc đợt xung kích đầu tiên, cuộc chiến chia thành những trận chiến nhỏ.
Các kỵ binh xông vào nhau và chiến đấu rải rác trên mảnh đất này, hoặc cưỡi trên ngựa hoặc đi bộ dưới đất, dùng kiếm, chùy và rìu mà chém g·iết lẫn nhau.
Bertram Houghton, Tử tước thành Narris, hiện tại xưng là Bá tước xứ Alklen nhờ việc cưới nữ Bá tước xứ Alklen Elena Murden.
Hắn nhắm tới người mặc giáp đen, Josiah Murden, người trực tiếp tranh giành quyền lực và lãnh địa với mình.
Bertram giữ tấm khiên sát người, giơ cao mũi thương, đối diện một tên hiệp sĩ cũng lao tới, giơ thương nhắm lấy Bertram.
Bertram vẫn nắm chặt thương, khi hai con ngựa giao nhau mà qua, mũi thương của vị hiệp sĩ giơ hơi cao và trật mục tiêu, mũi thương của Bertram thì lách qua tấm chắn rồi tìm tới đầu của người đối diện, đâm vào, mũi thương gãy làm đôi, đầu người kia chịu toàn bộ đòn đánh nặng nề rồi rơi xuống ngựa, không biết sống c·hết.
Bertram vung nửa đoạn thương còn lại, đánh ngã một tên hiệp sĩ té ngã đang một bò dậy, làm hắn lần nữa úp sấp trên mặt đất, bụi đất tung bay dính đầy áo giáp sắt của hắn.
Bertram vứt bỏ cây thương gãy, rút ra kiếm dài, giơ cao lên, đối diện Josiah cũng quay lại đầu ngựa phi nhanh nhào tới.
Hai thanh kiếm v·a c·hạm giữa không trung, tia lửa văng ra, tiếng v·a c·hạm chói tai của sắt thép vang lên, một lần ngang tay không ai làm gì được ai.
Hai người cưỡi ngựa lượn quanh nhau, tìm kiếm cơ hội phát động t·ấn c·ông, thỉnh thoảng lao về phía đối thủ, tiếng v·a c·hạm của kiếm và kiếm, kiếm và khiên vang lên.
Mario đang cưỡi Sóc phi nước đại, ‘Người Cắt Cỏ’ chém xuyên qua lớp giáp của kẻ đối diện, người kia c·hết đi nhưng cái xác vẫn lung lay trên lưng ngựa mà không rơi xuống đất.
Vị hiệp sĩ làng Orman quay sang tìm kiếm một kẻ địch khác, tiếp tục màn g·iết chóc của mình.
Phía bên kia chiến trường, Oskar vứt đi cây giáo gãy, lần nữa rút ra thanh kiếm đeo bên hông, tiếp tục lao vào và chém g·iết, cố gắng giữ vững vị trí của mình.
Một trận chiến sẽ trông như thế nào?
Nó hỗn loạn và vô tổ chức? Lao đầu vào hàng ngũ kẻ địch và ra sức vung v·ũ k·hí cho tới khi bị những người xung quanh g·iết c·hết hoặc tất cả kẻ địch đều bị mình g·iết sạch?
Đó là những suy nghĩ ban đầu của Oskar lúc nhỏ, khi hắn chưa hiểu biết gì về c·hiến t·ranh, nhưng chiến trường thực sự lại cực kỳ khác biệt.
Thứ đang diễn ra trước mắt hắn mới thực sự là chiến trường.
Hai đội quân phân chia rõ rệt thành hai phía, không có kẻ ngớ ngẩn nào lao ra khỏi đội hình, chỉ cần nhào lên phía trước một mình, một tá binh lính đối diện cầm giáo nhọn sẽ tiễn đưa linh hồn kẻ ngớ ngẩn kia về với Gopothy.
Người bình thường tham gia c·hiến t·ranh đều có mong muốn trở về nhà với gia đình và bạn bè, không ai muốn b·ị t·hương hay tàn tật.
Vậy nên ai nấy đều có xu hướng tự bảo vệ mình, không ai muốn c·hết cả.
Chạy ra khỏi đám đông và chiến đấu một mình chỉ làm mất tất cả các lợi thế của việc phòng thủ mà đội ngũ mang lại.
Khi đó, kẻ thù không chỉ ở trước mặt, mà ở khắp mọi nơi xung quanh.
Khi đó dù nhận ra thì cũng đã muộn, nó là thời điểm quá trễ để quay đầu, kết cuộc duy nhất là c·ái c·hết.
Chiến tuyến được hình thành ở giữa hai đội quân, cả hai đội quân đều cố gắng giữ vững phòng tuyến của mình.
Khi đứng trong hàng ngũ nghiêm chỉnh và vững chắc, họ chỉ phải đối mặt với kẻ địch ở trước mặt mình, người lính giao phó phía sau lưng và hai bên trái phải cho đồng đội của mình.
Những binh lính được huấn luyện và dạy dỗ như vậy, và bản năng sống còn cũng thúc đẩy họ chiến đấu như vậy, chiến đấu trong một đội hình giúp cơ hội sống sót tăng lên rất nhiều.
Gắn kết với nhau, giữ vững phòng tuyến, không để kẻ địch làm đứt gãy lớp phòng tuyến của mình.
Nếu không kẻ địch sẽ tràn vào hàng ngũ nơi bị đứt gãy, làm mất đi sự gắn kết của đội quân, chúng dễ dàng tạo thành thế bao vây và áp đảo phe mình với số lượng vượt trội.
Khi lớp phòng tuyến bị phá vỡ, đó nghĩa là trận chiến đã sắp đến hồi kết thúc.
Khi đó cảnh tượng mới thực sự hỗn loạn, khi mà binh lính bắt đầu bỏ vị trí và tháo chạy.
Những binh lính này hiện tại đứng trên một mảnh đồng hoang, quanh người đều là những người đồng đội mà họ cùng ăn cùng ngủ trong nhiều tháng.
Họ đặt niềm tin của mình vào đồng đội của mình.
Chiến trường ồn ào và hơi hỗn loạn nhưng vẫn có trật tự.
Tiếng la hét và tiếng sắt thép va vào nhau chói tai.
Hơi nóng bốc qua lớp giáp da, mồ hôi chảy dài trên trán, mùi vị của cơ thể người và mùi máu tanh tràn ngập trong không khí.
Họ mệt mỏi khi liên tục vung v·ũ k·hí và chống đỡ bằng khiên, bụng vài người quặn đau vì căng thẳng.
Hầu như không có không khí để có thể hít thở thông suốt.
Nhưng Oskar lại không chiến đấu như một người lính bình thường, người thiếu niên liên tục vung kiếm, cố gắng chém c·hết nhiều kẻ địch nhất có thể.
Máu tươi thấm ướt khuôn mặt non trẻ đang dần trưởng thành của hắn ta.
Gilbert cảm thấy như có một hiệp sĩ cuồng tín gia nhập vào đội ngũ của mình.
Những kẻ không s·ợ c·hết, thề bảo vệ ngọn lửa thiêng của Gopothy dù rằng phải mất đi mạng sống.
Giống như hiệp sĩ mang theo lá cờ thiêng trong câu chuyện mà hắn từng nghe.
Thực sự rất giống, không chỉ thái độ với trận chiến, tâm lý gần như điên cuồng và liều mạng, mà còn có kỹ thuật, cách vung kiếm, đón đỡ đòn đánh và đánh trả, tìm kiếm những nhược điểm và đâm chính xác qua khe hở của những chiếc khiên.
Gilbert ngắm nhìn bóng dáng kia một lát rồi lại tập trung vào trận chiến, những người b·ị t·hương hay quá sức mệt mỏi lui bước về phía sau, những người lính khác nhanh chóng lấp vào khoảng trống mà họ để lại.