Chương 60: Bộ binh
Các đội bộ binh xếp thành hàng như khi tập luyện, đội hình chặt chẽ, kiếm giáo và khiên nắm chặt trong tay, chờ đợi cú v·a c·hạm sắp sửa ập tới.
“Đứng vững!” Tiếng la của một vị hiệp sĩ xứ Weskast vang lên, hắn đứng chiến đấu bên cạnh những người bộ binh.
Các hiệp sĩ Alklen giữ vững sự bình tĩnh và duy trì sự tập trung của mình khi tiếp xúc với bức tường của quân địch.
Tiếng vó ngựa vang lên như sấm động bên tai.
Áo giáp sắt kêu ‘leng keng’ theo từng bước ngựa phi.
Josiah hít thở ‘ồ ồ’ trong cái mũ giáp chật hẹp của mình, cây thương trong tay vị Tử tước đưa về phía trước.
Hàng bộ binh ở phía trước nhất đã xuất hiện trước mặt hắn ta, những tấm khiên gỗ xếp chặt chẽ, những mũi giáo chìa ra như bụi gai, ‘ầm’ mũi thương đâm vào một tấm khiên gỗ.
Nó đâm xuyên qua mang theo tấm khiên và cả tên bộ binh đang cầm khiên trước khi bẻ gãy, đòn đánh đẩy lui thân thể tên bộ binh, để hai chân tên bộ binh rời đi khỏi mặt đất, mặt mũi vặn vẹo lại vì đau đớn.
Bức tường khiên đang bị đám kỵ binh chà đạp.
Những mũi thương đưa thẳng về phía trước, nó chính là thứ đầu tiên tiếp xúc với lá chắn của bộ binh, mang theo sức mạnh đáng kinh ngạc, đâm tới và xuyên thủng khiên, còn khiến cho một vài binh lính bay lên khi đàn ngựa ập vào.
Trọng lượng nặng nề kết hợp với tốc độ cao, tạo thành một cú đánh phá tan hàng ngũ tạo ra một khoảng trống.
Tiếng hét thảm vang lên, khi ngựa của các hiệp sĩ cũng lao tới, giày xéo xuyên qua hàng ngũ của bộ binh.
Josiah buông ra cây thương gãy, rút ra lưỡi kiếm đen bên hông tiếp tục công kích.
Bộ binh Weskast ra sức để chống trả, cố gắng ngăn lại dòng lũ đen kia bằng đội hình chặt chẽ của mình.
Các đội trưởng đứng tại phía trước nhất, làm gương cho đội viên của mình
Trong đó còn có một vài hiệp sĩ Weskast xuống ngựa và chiến đấu bên cạnh bộ binh, họ cố gắng giữ vững đội hình để nó không bị xuyên thủng.
Tiếng trống trận vang lên bên tai, nhịp điệu quen thuộc mà họ được nghe đi nghe lại mỗi ngày, cổ vũ phần nào tinh thần của người lính nơi tiền tuyến.
Những người lính bộ cắn chặt răng, mũi giáo đâm về phía ngựa và người ngồi ở trên.
Các hiệp sĩ Alklen cố gắng xuyên thủng bức tường chắn bằng thương của họ, nhưng bộ binh đã giữ vững được đợt t·ấn c·ông này.
Những thanh kiếm chạm vào áo giáp khi bộ binh chống trả, đám bộ binh tận dụng số lượng đông đảo và làm chậm lại đám kỵ binh.
Khi tốc độ của kỵ binh giảm sút, những con ngựa chậm rãi xuyên qua hàng ngũ bộ binh.
Bộ binh lao vào giữa những con ngựa, t·ấn c·ông vào chân chúng và làm suy yếu đợt t·ấn c·ông.
Các hiệp sĩ Alklen tiếp tục tiến về phía trước, nhưng bộ binh vẫn giữ vững chỗ đứng của mình.
Mồ hôi đổ xuống trên mặt, cơ bắp đau nhức và mỏi nhừ nhưng không ai chịu nhượng bộ ai.
Khi đoàn kỵ binh tiến về phía trước, và bộ binh lại bị đẩy lùi, đội hình của q·uân đ·ội xứ Weskast như bị bẻ cong ở phía bên trái.
Một vài bộ binh hợp sức t·ấn c·ông một tên hiệp sĩ một mình xông vào giữa họ, đám lính dùng tay kéo, giữ lại dây cương ngựa, dùng giáo đâm vào mọi vị trí mà mình nhìn thấy.
Người hiệp sĩ chật vật đối phó, thanh kiếm dài trong tay chém b·ị t·hương vài người trước khi hắn bị kéo xuống khỏi ngựa, người hiệp sĩ té ngã nằm ngửa trên mặt đất.
Dao găm và lưỡi rìu rất nhanh tước đoạt mạng sống của hắn ta, máu tươi tràn ra lớp giáp sắt, thân thể chìm ngập trong tầng tầng lớp lớp kẻ địch.
Josiah dùng kiếm đâm vào lưng một tên bộ binh đang kéo lấy chân mình, nhanh chóng chấp nhận sự thật rằng đợt t·ấn c·ông này không thể phá vỡ hàng ngũ kẻ địch, “Rút lui.” Anh ta ra lệnh.
Josiah liếc mắt, hàng ngũ này vững chắc hơn tưởng tượng của hắn.
Các hiệp sĩ và kỵ binh Alklen quay lại đầu ngựa và rút lui, bộ binh Weskast reo hò khi nhìn họ bỏ chạy.
“Aaaa, bọn khốn, sợ rồi sao?” Bộ binh cánh trái phát ra tiếng reo hò.
“Đồ ngu, mau lập lại đội hình.” Một vị hiệp sĩ quát to, anh ta nhìn thấy thứ sắp đến.
Kia là bộ binh Alklen, đến ngay sau đợt xung kích của kỵ binh, bọn hắn bước nhanh, nhưng vẫn giữ vững đội hình, không có kẻ nào vượt ra khỏi hàng ngũ.
Bọn hắn đã đến gần sát với hàng ngũ bộ binh Weskast, chỉ còn hơn 20 mét khoảng cách là giáp mặt.
Cánh trái lúc này vừa bị kỵ binh chà đạp một lượt, đội ngũ của họ khá rời rạc và suy yếu, tiếng la hét tập hợp vang lên.
Một vài người lính cầm cờ hiệu chạy tới phía trước nhất để binh lính tập hợp xung quanh mình, cố gắng lấp lại lỗ hổng vừa bị kỵ binh đục ra.
Bên phía Alklen, những người đội trưởng bộ binh cũng đang la hét, còn to tiếng hơn phía đối diện, “Chậm thôi, thằng ngu kia, ai đó kéo hắn lại.” Vị đội trưởng hét to khi thấy một vài tên lính hưng phấn muốn vượt ra khỏi đội ngũ và lao lên.
Để giữ cho đội hình mấy ngàn người di chuyển ổn định và trật tự là cực kỳ khó khăn.
Riêng việc chủ động t·ấn c·ông đã là bất lợi đối với bọn hắn, một khi đã tiến lên thì việc quay trở lại là rất khó thực hiện được, tất cả những người phía trước chỉ có một phương hướng duy nhất có thể đi là tiến lên phía trước, không có cơ hội để suy nghĩ lại hay quay đầu trở về.
Doni, một người lính bộ binh xứ Alklen, được chiêu mộ tại cảng Pyrgos, nghề cũ của hắn là ngư dân, hắn không nghĩ tới một ngày mình lại cầm lấy khiên và giáo lao đầu về phía hàng ngàn người khác, gia nhập vào một trận c·hiến t·ranh.
Từ khi trận chiến bắt đầu, hắn phải chịu đựng hàng ngàn mũi tên ập tới, giơ khiên gỗ lên để chống đỡ, hoảng sợ lo lắng khi nhìn thấy đồng đội xung quanh b·ị t·hương rên la hay ngã xuống rồi c·hết đi.
Hắn tuân theo mệnh lệnh được vị chỉ huy phát ra, đi theo hàng ngũ và tiến lên, tấm khiên gỗ giơ lên che chắn ở phía trước người, ngọn giáo chĩa về phía kẻ địch, bước từ từ tiếp cận.
Lúc này, hắn có thể nhìn thấy cung thủ xứ Weskast trong hàng ngũ kẻ địch, chúng lui lại đứng phía sau bộ binh, những tên kia đang giương cung cài tên.
Nhắm chuẩn và bắn.
Doni rụt người lại, tấm khiên đưa ra cố gắng chặn lại tất cả mọi thứ bay về phía mình.
Thỉnh thoảng có bộ binh bên họ ngã xuống, hoặc c·hết đi hoặc b·ị t·hương, không ngoại lệ đều bị dòng người lũ lượt ở phía sau giẫm đạp mà qua.
Không có cơ hội sống sót cho kẻ quay đầu hay đứng lại, tiếng hò hét vang lên bên tai Doni, trong âm thanh kia ẩn chứa cả sợ hãi và sự hăng hái.
Tiếng trống trận của kẻ địch dồn dập, khuôn mặt bộ binh phía đối địch cũng căng thẳng, một số nhe răng trợn mắt, muốn hù dọa bọn họ.
Khoảng cách càng ngày càng kéo lại gần, Doni xa xa nhìn thấy kỵ binh của mình rời đi ở phía bên trái, bỏ lại bãi chiến trường gồm nhiều xác c·hết.
Đội hình kẻ địch đã chịu tập kích nhưng chưa hoàn toàn sụp đổ, chúng đang cố gắng tập hợp lại và chuẩn bị cho đợt t·ấn c·ông của bộ binh sắp đến.
Doni vẫn đang giơ lên khiên, đột nhiên ‘phập’ một mũi tên ghim ở phía trên, mồ hồi lạnh toát ra, hắn căng thẳng khi nghe thấy tiếng gỗ vụn văng ra.
Khi khoảng cách giữa hai bên chỉ còn khoảng chừng 20 mét, “Giết!” tiếng la hét vang lên và bộ binh tăng tốc.
Họ không còn bước chậm mà phóng ra bước chân, những người dũng cảm xung phong ở phía trước nhất, lao về phía lớp tường khiên dày đặc trước mặt.
Doni cầm v·ũ k·hí theo ngay sau hàng đầu, cầm giáo lao thẳng tới.
Bộ binh của Weskast khá kỷ luật và đội hình của họ thực sự vững chắc trước cuộc tiến công.
Những ngọn giáo dài đâm thủng thân thể của những người lao lên trước tiên kia, và q·uân đ·ội Alklen đã xông tới.
Cuộc chiến của bộ binh bắt đầu.
Âm thanh la hét tràn ngập không khí, tiếng sắt thép v·a c·hạm với nhau, máu tươi vung vãi ra, Doni lao tới, đâm ngọn giáo qua lớp khiên làm b·ị t·hương một người, một lưỡi kiếm chém tới phía hắn, nhưng người lính lui lại né tránh.
Những tấm khiên đè ép lẫn nhau, những mũi giáo đâm qua lại, hai đội quân đẩy tới theo phương hướng trái ngược, một bên cố gắng xông phá, một bên cố gắng phòng thủ.
Chợt, một mũi giáo đâm qua lỗ hổng giữa những tấm khiên, Doni sửng sốt bởi tốc độ của nó.
---
Cảm ơn Nấm đề cử!