Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Chiến Kỳ Giương Cao

Chương 49: Bức tường




Chương 49: Bức tường

Sáng sớm, những người lính bắt đầu một ngày mới của mình tại trấn Tithega.

Công việc của họ giống với ngày hôm qua, tiếp tục đốn gỗ trong khu rừng phía tây nam thị trấn.

Ngoài thị trấn, một nhóm gồm những người đàn ông từ trong thị trấn đi ra, đi chung với họ là vài hiệp sĩ và binh lính.

Họ đi vòng ngoài thị trấn, chỉ trỏ nói chuyện, bàn luận tính toán với nhau về bức tường gỗ sắp được xây dựng.

Trong những người thợ kia, lời nói của một người đàn ông lớn tuổi có vẻ mang sức thuyết phục nhất, ông ta là một người thợ lành nghề già.

Khi ông nói chuyện, những người khác lắng nghe và gật đầu, ông lão tên là Oliver, người sẽ chỉ huy việc xây dựng lần này.

Oliver, một người đàn ông hơi già, tóc hoa râm, nhưng thân thể vẫn khá cường tráng do hoạt động khá nhiều hàng ngày, đặc thù của công việc.

Ông ta là một thợ mộc và thợ xây lành nghề, trước đó Oliver chỉ xây dựng những ngôi nhà là chủ yếu, lúc này lại được giao trọng trách đảm nhận việc xây dựng bức tường phòng thủ của thị trấn.

Ông ta đi trước tiên, dựa theo hình dạng của thị trấn, đối chiếu với những bản vẽ và bản đồ, xác định vị trí và kích thước nơi bức tường sẽ được dựng lên.

Những người khác phụ giúp ông ấy dùng thước và dây đo đạc và đánh dấu.

Oliver kiểm tra lại lần cuối đảm bảo chúng chính xác, sau đó ra hiệu cho vị hiệp sĩ kia.

Hiệp sĩ Angus phất tay ra lệnh, để các binh lính cũng gia nhập vào trong công việc.

Những binh lính mang theo cọc gỗ và dây, họ dùng búa đóng cọc xuống những vị trí đã xác định kia và buộc dây qua nối các cọc gỗ lại.

Mấy người thợ phụ ngắm nghía xác định chúng có thẳng hàng hay không, đôi lúc tự tay tiến lên chỉnh sửa lại.

“Vật liệu đã chuẩn bị đầy đủ rồi sao?” Oliver hỏi vị hiệp sĩ.

“Binh lính đã bắt đầu đốn gỗ vào ngày hôm qua, vật liệu sẽ sẵn sàng khi các ông khởi công.” Angus trả lời.

“Tốt, vậy anh để người của mình dọn dẹp khu vực xây dựng đi.” Oliver đáp lại.

Angus gật gật đầu, gọi tới một tên thuộc hạ, “Đến doanh trại tù binh kéo người tới đây, phát công cụ cho bọn hắn, để cho bọn hắn làm việc.”



“Vâng thưa ngài.” Người kia vội vàng rời đi, chạy về phía doanh trại tù binh.

Đám tù binh bị kêu lên, quát tháo xua đuổi ra ngoài, đi tới trên bãi đất trống.

Những người thợ chỉ huy bọn hắn làm việc, dưới sự giá·m s·át của quân lính đứng chung quanh.

Đầu tiên là dọn sạch mặt cỏ và vật cản, dọn dẹp mấy hòn đá cản trở, dùng cuốc xẻng san bằng những nơi mặt đất gồ ghề không bằng phẳng.

Những cái cây vướng víu cũng bị đốn hạ, kéo đi nơi khác.

Những cái cuốc và xẻng vung lên, bọn tù binh đứng hai bên dọc theo những cây cọc và dây đã được làm dấu sẵn, ra sức bắt đầu việc đào bới.

Cái rãnh phải được đào rộng hơn bề rộng bức tường một chút.

Mỗi cách khoảng 2 mét thì đào những hố sâu hơn để chôn xuống các trụ của bức tường.

Mồ hôi nhễ nhại chảy xuống trên gương mặt những người tù binh, tiếng quát tháo vang lên khi có người lười biếng làm việc.

Đám binh lính cầm theo v·ũ k·hí đề phòng có người chạy trốn hay phản kháng, ra lệnh cho các tù binh làm việc.

Có thể thấy căng thẳng gia tăng khi công việc trở nên kéo dài và sự mệt nhọc hiện ra trên cơ thể không mấy no bụng cùng suy yếu của họ.

Tiếng quát mắng vang lên, thúc đẩy tiến độ công việc.

Đôi khi đám binh lính mất bình tĩnh và dùng đến b·ạo l·ực.

Người lính trẻ vung roi quất vào lưng một tên tù binh biếng nhác, để hắn đau đớn cong người lại, đưa ánh mắt căm thù nhìn chằm chằm người lính kia.

“Mày thái độ gì đó, thằng tù?” Người lính quát to, tiến lại bắt đầu tay đấm chân đá, mãi cho tới khi có người kéo anh ta ra.

Những tù binh khác phải làm việc trong sự căng thẳng, im lặng quan sát hành vi của tên lính.

Thời gian trôi qua, công việc tiếp tục cho đến khi mặt trời sắp lặn xuống, ẩn nấp sau những ngọn đồi.



Đám tù binh mệt nhọc, mồ hôi chảy ra như tắm, hơi nóng từ cổ họng bốc lên, mệt mỏi vung lên trong tay cuốc và xẻng.

Vị hiệp sĩ quan sát công trường, cho phép đám tù binh nghỉ ngơi, kết thúc công việc trong ngày hôm nay.

Binh lính dẫn theo đám tù binh trở lại trong doanh trại tù binh, trở về những khu vực dành riêng nơi họ bị giam giữ.

Angus đưa mắt nhìn bóng lưng của mấy tên tù binh, nói với thuộc hạ của mình, giọng hắn nghiềm ngẫm, “Tăng cường số binh lính gác đêm, dập tắt bất kỳ dấu hiệu bất ổn nào trước khi nó bùng lên.”

Khi Oskar trở về từ khu rừng với cái rìu gác trên vai, hắn nhìn thấy cái rãnh và những cái hố được đào từ phía nam thị trấn, hơi song song với những ngôi nhà ở phía bên trong, cách ngôi nhà ngoài cùng nhất khoảng 50 mét, nhiều rãnh ngắn nối liền với nhau thành một hàng dài.

Những người khác cũng dừng bước nhìn xem chỗ mặt đất bị khoét ra một rãnh lớn kia.

“Kiệt tác của đám tù binh.” Một người lính gác thấy sự nghi hoặc trong ánh mắt của họ, mở miệng giải đáp thắc mắc.

Đám lính nghỉ ngơi ăn uống, rồi ngủ sớm để hồi phục sức khỏe cho ngày làm việc tiếp theo.

Bên trại tù binh, một đêm nhanh chóng trôi qua, có chút bọt nước nổi lên rồi tan biến trong bóng tối.

Sáng sớm, khi ăn sáng xong và rời khỏi doanh trại, Oskar nhìn thấy ở phía gần công trường có một đám người bị ép quỳ trên đất, trong khi đám tù binh còn lại phải đứng cạnh quan sát.

Những người lính vung roi da, trừng phạt những kẻ dám chạy trốn, những kẻ đang quỳ gối là những kẻ bị phát hiện và bắt lại, không ai biết được có kẻ nào chạy thoát hay không.

“Bỏ đói bọn hắn.” Angus ra lệnh, “Giờ bắt đầu công việc đi.” Hắn hét lớn vào mặt đám tù binh.

Oskar cùng đồng đội của hắn không tiếp tục đốn gỗ trong ngày hôm nay, mà tham gia vận chuyển chúng trở về thị trấn.

Những cái cây đã bị họ đốn hạ và chặt hết nhánh nhỏ, chất đống phía ngoài khu rừng.

Những con ngựa kéo lấy những chiếc xe kéo chở đầy gỗ.

Một số bò và lừa cũng được đưa tới, binh lính buộc dây vào những khúc cây kia rồi để chúng lôi kéo trở về.

Phía bên kia, đám tù binh vẫn đang ra sức đào, những cái hố sâu đều đặn xuất hiện trên mặt đất, cái rãnh cũng nối dài thành một cạnh dài bao bọc một phía của thị trấn.

Những người thợ đang lựa chọn những thân cây và tiến một bước xử lý chúng, họ đo đạc và đánh dấu cẩn thận từng thân cây.

Những người lính được giao việc loại bỏ vỏ cây và những cành hiếm hoi còn sót lại, dùng cưa giúp đỡ cưa chúng thành những khúc gỗ có chiều dài thích hợp.



Những khúc gỗ được xử lý xong được đưa tới những vị trí đã xác định, chuẩn bị cho công việc tiếp theo.

“Trải một lớp sỏi dưới rãnh.” Oliver nói, “Để giúp thoát nước.” Ông ấy giải thích cho Angus, vị hiệp sĩ gật đầu rồi ra lệnh, hắn không hiểu những chuyện này, quá trình đều do Oliver quyết định, hắn có mặt chỉ để quản lý đám tù binh.

Những cái rảnh nhanh chóng bị trải đầy sỏi, tiếp sau đó đám tù binh bỏ vào những hòn đá lớn, để nền móng trở nên vững chắc hơn.

Những khúc gỗ dài khoảng 5 mét được dùng để làm cột trụ, mỗi cột trụ cách nhau khoảng hơn 1 mét.

Những khúc gỗ ngắn hơn dùng làm các thanh gỗ ngang.

“Kéo lên! Kéo lên!” Người thợ ra hiệu, đám tù binh nắm lấy dây thừng hợp sức kéo lên, một số người đỡ ở phía dưới cây gỗ, một đầu của nó được đưa tới đặt tại trong hố đã đào sẵn, cái hố sâu hơn một mét.

Khúc cây dần dần thẳng đứng lên, nằm yên trong hố, một người thợ kiểm tra lại và đảm bảo chúng đứng thẳng đúng vị trí.

“Đổ vào đi.” Khi anh ta lên tiếng, những người tù binh đổ vào hố hỗn hợp sỏi và đất, trong khi những người khác giữ lấy cây gỗ.

Khi hố trụ được lấp đầy, họ dùng những khúc gỗ thô to nện chắc phần nền móng.

Những người thợ khác dùng rìu, đục và cưa tạo hình cho những thanh gỗ, họ tạo nên các rãnh và mối nối để chúng khớp với nhau.

Những khúc gỗ này đặt nằm ngang nối liền các trụ cột, được dùng đinh đóng chặt cố định lại.

Theo công việc kéo dài, từng cột trụ dựng thẳng lên, và các thanh ngang cũng được đặt vào, sau cùng là dùng đất sét hỗn hợp với rơm rạ lấp kín các khoảng trống.

Oliver chỉ huy thợ và tù binh, cả những binh lính cũng gia nhập vào trong công việc.

Cưa xẻ những khúc gỗ, dựng lên cột trụ, lắp cách thanh ngang, tiếp tục đào nền móng ở chỗ những nơi khác.

Công việc đâu vào đấy tiến hành, Angus gật đầu hài lòng với tiến độ của công việc, một mặt bức tường đã gần hoàn thành và khá ra dáng một bức tường bảo vệ.

Oskar từ sáng đã gia nhập vào trong đám người, làm nhiều công việc khác nhau.

Bây giờ hắn đang cầm theo búa đóng đinh cố định các đầu của thanh ngang, theo từng thanh ngang đặt vào giữa cột trụ, bức tường dần dần ngày càng cao lên, che lấp tầm mắt từ phía bên ngoài, đem lại sự an toàn cho thị trấn ở bên trong bức tường.

---

Cảm ơn Nấm đề cử!