Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Chiến Kỳ Giương Cao

Chương 182: May vs. Eleri




Chương 182: May vs. Eleri

May Geen điên cuồng chạy đi, thỉnh thoảng ngoái nhìn lại phía sau lưng mình, nữ nhân kia vẫn chưa bỏ cuộc.

Hai người dọc theo bờ suối chạy thêm một đoạn.

Đôi chân nhanh nhẹn của May vẫn đang nhanh chóng đạp bước, bỗng một lần chạm đất không như ý, bàn chân hơi lệch, cổ chân truyền tới một cơn đau nhói, trong lòng người phụ nữ nổi lên một luồng tuyệt vọng.

‘Bịch’

Nàng té ngã xuống trên nền sỏi, cắn chặt răng, chưa kịp để ý tới chân của mình, vì kẻ địch ở sau lưng đã đuổi kịp.

May ngồi trên đất, nhích người về sau, tay phải giơ lên con dao săn, chỉ về phía kẻ đến, như để cảnh cáo hay cố tỏ ra mạnh mẽ.

Rồi nàng chống lấy mặt đất, khó khăn lắm đứng dậy, cổ chân vẫn còn đau đớn, nhưng không ảnh hưởng đến việc đứng thẳng.

Tuy vậy, May biết mình không thể chạy tiếp được rồi, hiện tại nàng chi có hai sự lựa chọn, hoặc là g·iết c·hết kẻ truy đuổi, hoặc là phơi xác tại nơi này.

“Không chạy nữa sao?” Eleri trêu ghẹo, dừng lại ở chỗ cách May khoảng hai ba mét, hai cánh tay thả lỏng xuống, nhưng bàn tay vẫn nắm chặt hai thanh kiếm ngắn.

May không trả lời, im lặng hằm hằm nhìn người đàn bà trước mặt.

Eleri liếc mắt chân trái của May, “Bị thương rồi sao?”

Nàng liếm môi một cái, bước tới trước nửa bước, như thú săn mồi áp sát con mồi b·ị t·hương.

“Đừng qua đây!”



May hét lên, lời nói lại ngoài mạnh trong yếu, không thể che giấu sự yếu đuối lúc này.

Và hiển nhiên không thể dọa lùi được người đối diện, Eleri vẫn tiếp tục tiến tới, lúc này nàng không còn nói nhiều nữa, mà tập trung tinh thần, cơ bắp khắp cả cơ thể cũng căng thẳng lên, sẵn sàng bộc phát sức mạnh bất cứ lúc nào.

Bờ môi May Geen run run, tiếng nghẹn ngào từ cổ họng phát ra, nhưng lại bị hàm răng kìm lại, nàng không muốn để kẻ đối diện thấy vẻ yếu ớt của mình, nhưng nhiệt lệ trong hốc mắt đảo quanh lại trần trụi bộc lộ nàng.

Trong lòng nàng lúc này tự hỏi, tại sao những chuyện này lại xảy ra với mình, tại sao mình suốt đời chỉ trải qua những việc tồi tệ, rồi cuối cùng lại phải kết thúc cuộc đời mình như thế này, tại một chỗ như thế này, ngay khi còn trẻ tuổi tràn đầy sức sống?

Ngàn vạn suy nghĩ trôi lơ lửng nổi lên trong óc, biến thành quyết tâm phải sống sót, hai hàng nước mắt chảy xuống, trong mắt hiện lên sự quyết tuyệt, răng cắn chặt.

Eleri đã ở ngay trước mặt, nhào tới phía trước, một trong hai thanh kiếm ngắn chém tới, mục tiêu là vai phải của May.

Người trước mặt giống như sợ hãi quá mức mất đi khả năng phản kháng, Eleri tưởng chừng sắp đắc thủ, nhưng một vệt ánh sáng lóe lên, con dao săn vẽ một đường nhắm thẳng cổ họng của nàng.

Nữ lính đánh thuê sởn gai ốc, sức lực trên kiếm hơi giảm, lui lại, nàng tránh đi đòn trí mạng, nhưng vẫn không né khỏi việc b·ị t·hương, dao săn của May để lại một vết cắt trên má, tại trên làn da màu lúa mì vạch ra một nét máu tươi.

Lưỡi kiếm của Eleri chém lên vai phải, nhưng cơn đau lại không để May lùi bước, nàng biết hiện tại lùi bước chỉ có c·hết, mặc kệ cổ chân còn đau đớn, nàng áp sát rồi nhào ngã Eleri, khiến cho Eleri làm rơi mất một thanh kiếm.

Hai người lăn lộn bên bờ suối, con dao săn và thanh kiếm ngắn của kẻ đối diện bị hai người cản lại, hai nàng lăn lộn, khi thì nằm trên, lúc bị đè xuống dưới.

Vết thương từ vai phải chảy máu để sức lực của May trôi dần đi, nàng trở nên điên cuồng đến mức dùng mọi bộ phận trên cơ thể để chiến đấu, dùng đầu đụng, khuỷu tay đầu gối v·a c·hạm, dao săn thỉnh thoảng muốn đâm tới nhưng đều bị cản lại.

May lúc này gần giống như một con thú bị dồn vào đường cùng, dùng tận hết sức lực chỉ để sống sót.



Nhưng xui xẻo là đối đầu với nàng lại là một con thú khác, Eleri quen thuộc với việc chém g·iết tranh đấu hơn May rất nhiều.

Nếu thi bắn cung cưỡi ngựa đi săn có lẽ nàng sẽ thua, nhưng so cận thân chém g·iết thì May không phải đối thủ của nàng, lưỡi kiếm ngắn cắt chém thân thể máu thịt của May, để lại hết v·ết t·hương này đến v·ết t·hương khác.

Lúc đầu thì còn có chút khó khăn, nhưng sau đó thì càng ngày càng dễ dàng để gây v·ết t·hương cho May.

Một lúc sau, thêm một âm thanh xuất hiện trong không gian, tiếng bước chân chậm rãi chà đạp nền đá sỏi, bóng người đi tới đứng cách đó không xa, bình tĩnh và im lặng quan sát trận chiến kết thúc.

May lúc này nằm đè ở phía trên người Eleri, nhưng con dao săn đã rơi xuống, thân thể nàng cũng không còn động tác gì nữa, người nàng khẽ lật một cái, nằm ngửa trên mặt đất, không còn cử động.

Eleri nằm song song cạnh bên May, lồng ngực nhấp nhô thở mạnh, trận chiến này cũng không phải một trận chiến dễ dàng, mặc dù nàng chỉ chịu một v·ết t·hương nhẹ trên má, và vài đòn đấm đá của May.

Con mắt liếc tới, thấy Rovert tiến tới, một bàn tay đưa ra, nàng bám lấy nó, một cỗ sức mạnh lôi kéo nàng đứng thẳng dậy.

Rovert nhìn xem May, cô ta còn chưa c·hết, nhưng cặp mặt đã dần mất đi sắc thái.

“Là ai?”

Nàng thì thầm.

“Rốt cuộc là ai?”

Rovert tiến sát tới, ngồi xổm xuống, ghé vào lỗ tai của nàng, nói với giọng điệu không mang cảm xúc, nhưng lại có một tia an ủi: “Yên nghỉ đi, sẽ có người báo thù cho ngươi.”

Chờ hắn lại quay ra, May đã tắt thở, hai mắt vẫn trợn nhìn bầu trời, một giọt nước mắt lăn xuống, nhưng không biết là vì cái gì, là vì kẻ nào?

---



Randy lui lại nửa bước né đi một đòn đánh yếu ớt, kẻ địch đã cạn sức bởi những v·ết t·hương hắn gây ra, sau đó hắn bước chân nhanh chóng tiến tới, vung rìu chém, lưỡi rìu chặt vào cổ tên lính kia, kết liễu tính mạng của hắn.

‘Keng’

Joe đầu tiên là đánh bay con dao săn của kẻ địch, sau đó không cho hắn cơ hội nào nữa, đâm thủng bụng tên kia.

Gert đem kiếm ngắn từ từ rút ra khỏi thân thể của tên lính xấu số, dù trên tay có khiên, nhưng thân thể hắn lại mang theo v·ết t·hương chồng chất, bị tên lính đánh thuê râu ria xồm xoàm này đùa giỡn rồi g·iết c·hết.

Người cuối cùng xong xuôi là Noe, hắn khó khăn lắm mới g·iết được tên lính này, trên cánh tay cũng chịu một vết cắt, đau đớn nhe răng.

Bọn hắn nhìn quanh một vòng, Joe tách qua bụi cỏ, đi mấy bước liền nhìn thấy đồng bạn Tom trợn mắt nằm trên đất, cổ thủng mấy lỗ, thân thể đầy vết răng của chó săn, chửi mắng, “Khốn kiếp!”

Joe lôi xác Tom ra ngoài, đặt nằm trên đất, có chút tiếc thương tên đồng bọn, ba người còn lại thì không quan tâm cho lắm, đang lục lọi người bọn lính, Noe còn lấy đi thanh kiếm của tên hiệp sĩ.

Không lâu sau, đằng xa xa, hai người một nam một nữ lội theo dòng suối đi trở về, mỗi người một nắm lấy một cái chân, lôi kéo xác của người phụ nữ.

Thi thể của May Geen trắng toát, máu tươi từ những vết cắt trên thân thể loang lổ trong dòng nước suối, chờ đi đến nơi, hai người vứt xuống cái xác ở trên bờ.

Eleri trên má mang theo một vết cắt, nàng đang hằn hộc, khi nhìn thấy xác của Tom thì càng bực mình hơn.

Đám lính đánh thuê không dừng ở đây lâu, nhanh chóng đi về hướng đông, rời đi hiện trường, Noe và Joe mang theo cái xác của Tom.

Rovert và Gert ở lại sau cùng, hai người nói với nhau gì đó.

Rovert nhìn qua chỗ tên hiệp sĩ, ánh mắt có chút ý vị sâu xa.

Sau khi hắn rời đi một lúc, cặp mắt của Eric Prater trợn mở ra, tròng trắng bị tia máu tràn đầy, phản chiếu ra bóng hình t·hi t·hể của May đang nằm ở bờ bên kia.