Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Chiến Kỳ Giương Cao

Chương 178: Eleri




Chương 178: Eleri

“Này cô nàng, đừng chọc giận thủ lĩnh của bọn ta!” Noe nhíu mày nói.

Randy cũng không có sắc mặt tốt lắm, nhìn chằm chằm cô gái trước mặt mình, ly rượu trên tay đã để xuống bàn, sau đó nghiêng đầu nhìn vào hai người đàn ông ngập ngừng phía sau lưng Eleri.

Tom và Joe bị Eleri làm cho không trở tay kịp, nhưng vẫn vội vàng đứng dậy, đứng ở phía sau nàng, dù sao cũng là đồng bọn hợp tác với nhau, bọn hắn cũng không thể để Eleri bị thua thiệt.

Hai người đứng im không nói gì, quan sát đánh giá ba người ngồi quanh bàn trước mắt mình.

Rovert nhìn về cô gái trước mặt, nàng không phải một người phụ nữ bình thường, không yểu điệu thướt tha hay dịu dàng nữ tính.

Nàng mặc áo tay ngắn, bên ngoài bọc một lớp giáp da màu nâu, có vài vết sẹo ngắn trên hai cánh tay, Eleri cũng không để ý tới chúng, không hề che giấu mà để lộ ra trước mắt mọi người, có lẽ nàng không quan tâm, hoặc muốn dùng chúng để đe dọa kẻ nào có ý đồ xấu.

Trên gò má, làn da rám nắng hơi đỏ ửng lên kia chứng tỏ nàng đã uống vào không ít rượu rồi, Rovert bình tĩnh quan sát, chẳng để ý tới hai kẻ phía sau, hai bàn tay úp xuống đặt song song trên bàn.

“Ngươi sẽ không muốn nhìn thấy nó đâu.” Hắn nhỏ giọng nói.

Cánh mũi Eleri run nhẹ, hít một cái, đẩy ly rượu tới trước, đế ly ma sát với mặt bàn gỗ, phát ra âm thanh không dễ nghe.

Rovert cầm ly của mình cùng nàng cụng ly.

Hai người nâng ly rượu, ực ực uống, vừa uống ánh mắt vẫn không rời nhau.

Rovert khóe miệng mỉm cười, phần lớn khuôn mặt bị giấu kín dưới lớp mặt nạ, nhưng vẫn không giấu được sự vui vẻ của hắn, cô gái này đã lôi kéo một chút lực chú ý của hắn, hấp dẫn hắn đi sâu tìm hiểu.

Rượu uống xong, ly hạ xuống ‘cạch’ một tiếng.

Eleri lau đi khóe miệng, liếm môi cười một tiếng.

Hai người đàn ông phía sau lưng lúc này mới yên tâm, trái tim trong lòng đặt xuống, âm thầm may mắn cuối cùng chuyện này không diễn biến tồi tệ.



Đám người xung quanh vẫn đang bàn tán về đủ loại chủ đề.

Eleri mở miệng, “Các ngươi dường như không tin tưởng câu chuyện về quái vật của sông Statea.”

Randy nhìn qua nói, “Chỉ có trẻ nít mới tin thứ hoang đường kia.”

Noe mặt cũng mang nét khinh bỉ, chỉ có bọn hắn mới biết rõ đầu đuôi câu chuyện kia, bởi vì chính bọn hắn là đám quái vật vừa được nhắc tới.

Eleri hứng thú nhìn ba người trước mặt mình, “Nhưng thực sự là tên chủ thuyền, cũng là thuyền trưởng của con thuyền đó đ·ã c·hết mất, khá nhiều n·gười c·hết đi trong chuyến đi đó.”

“Ngươi tin tưởng sao?” Rovert hỏi ngược lại.

Eleri dừng lại một chút, lắc đầu, “Đương nhiên là không.”

“Vậy ra ngươi là người trưởng thành và coi bọn ta là trẻ nít.” Rovert trầm giọng nói.

“Chỉ là đùa giỡn mà thôi.” Cô nàng cười xua tay.

“Ta lần đầu thấy có người đùa giỡn với Rovert.” Một giọng nói vang lên.

Lúc này, một người đứng tại sau lưng Eleri, bóng râm của hắn che lại một phần thân thể nàng, Eleri nhìn xuống bóng tối in trên mặt bàn, cảm thấy có chút mùi vị nguy hiểm, cặp mắt trở nên sắc bén xoay đầu lại.

Thấy sau lưng Tom và Joe lại có một người khác xuất hiện.

Trong mắt của Gert mang chút ý cười nhìn xem cô gái trước mặt, ngạc nhiên khi nhìn thấy hai cánh tay không mảnh mai mà mang theo cơ bắp của nàng.

Một tên lính đánh thuê nữ?

“Ngươi là ai?” Eleri hỏi.

“Ngươi chiếm chỗ ngồi của ta, còn hỏi ta là ai.” Gert lách qua, vỗ vai Randy ra hiệu hắn nhích qua, người đàn ông ngồi xuống chỗ trống.



Hắn quơ lấy thức ăn trên bàn bắt đầu ăn, vừa ăn vừa nói, “Không nghĩ tới ta vừa đi không bao lâu các ngươi đã tìm được bạn mới, cô nàng này là ai?”

“Nàng còn chưa tự giới thiệu mình.” Rovert nói.

“Eleri.”

Cô nàng nói ra tên của mình, sau đó giơ ngón cái chỉ ngược ra sau, “Tom và Joe, đồng bạn của ta.”

Hai người ở bàn sau giơ tay chào hỏi, nhưng cả bốn người đều không ai để ý tới bọn hắn, khiến hai người có chút xấu hổ.

“Vậy ngươi muốn gì ở chúng ta, Eleri?” Rovert nhỏ giọng nói, “Đừng nói với ta là ngươi muốn thảo luận về quái vật sông Statea.”

“Ừm, quái vật sông Statea là thứ đồ gì?” Gert vẫn đang nhai thức ăn ngồm ngoàm đầy miệng, hắn nuốt xuống một ngụm lớn rồi hỏi.

Randy ghé vào tai hắn nhỏ giọng nói ngắn gọn.

Eleri nhìn Rovert, nàng biết đây là người dẫn đầu, người thủ lĩnh, nàng sang đây đương nhiên không chỉ vì cảm thấy hứng thú với hắn.

“Các ngươi nhìn rất lạ mặt, có việc gì cần tới người bản địa giúp đỡ sao, ta và đồng bạn của mình có thể cung cấp dịch vụ tìm người, tìm vật hay dẫn đường, chỉ cần các ngươi có thể trả công xứng đáng.” Nàng nói ra mục đích thực sự của mình.

Bốn người lính đánh thuê cưỡi bốn con ngựa, bọn hắn hẳn là trải qua rất tốt, nếu nàng có thể nhập bọn thì còn gì tốt hơn.

“Các ngươi có thể g·iết người sao?” Rovert gật đầu, tỏ vẻ đã hiểu, hắn nói.

Bên cạnh, Gert nghe xong câu chuyện Randy vừa kể lại, hai mắt nhíu cong tỏ vẻ khoái chí.

Eleri nuốt nước miếng, gật nhẹ đầu, “Các ngươi muốn đánh c·ướp ai?”



“Không không không, cô nàng, bọn ta không phải là giặc c·ướp.” Gert lập tức phản bác, lời nói dối nói ra không có chút nào ngượng miệng.

Trước đây thì có, nhưng đúng là bọn hắn hiện giờ không làm những việc thấp kém đó nữa, thủ lĩnh Rovert đã kiếm được khách hàng cao quý sẵn sàng trả giá cao để làm những công việc cụ thể.

Giống như chuyến đi lần này, bọn hắn chạy gần nửa vương quốc để đến đây, nhưng không có người nào than khổ, bởi vì tiền công hậu hĩnh đã được trả trước.

Rovert không đáp lại vấn đề này của Eleri, hắn đã quan sát ba người một hồi, đánh giá qua bề ngoài của bọn hắn, ba người này hẳn là lính đánh thuê, trong đó chỉ có Eleri là có vẻ mạnh một chút dù là nữ, hai tên kia không đáng chú ý lắm.

Rovert đưa mắt nhìn Gert, người sau đứng dậy đi qua thấp giọng nói gì đó với hắn.

Chờ người sau nói xong, hắn trầm ngâm suy nghĩ, mục tiêu của chuyến đi lần này không chỉ là giống bề ngoài đơn giản như vậy, kể cả ba người đồng bọn cũng không rõ ràng lắm phía sau lưng của hắn thực sự là ai, bọn hắn chỉ biết một chút về nhiệm vụ lần này mà thôi.

Rovert nghĩ tới những khả năng có thể xảy ra, cùng với hậu quả kéo theo phía sau, giống với lần trước ở Matheri, bọn hắn cũng cần có người quen thuộc với nơi này cung cấp một ít tình báo, lần trước là Kane, lần này Rovert chọn ba tên lính đánh thuê trước mặt.

Không phải lúc nào cũng có cơ hội để tìm được một tên người hầu kề cận nằm trong khốn cảnh cần được bọn hắn giúp đỡ và lợi dụng.

Eleri cắn môi, chờ đợi quyết định của Rovert.

Nàng không biết tên kia đang suy nghĩ gì trong đầu, qua một lúc lâu, khi nàng đã có chút mất kiên nhẫn và sự dâng trào do men rượu thúc đẩy thối lui một chút, Eleri cảm thấy thất vọng và hối hận về sự lỗ mãng của mình.

Có lẽ nàng không nên qua bàn bên này làm gì, làm việc chung với một đám người xa lạ cũng không quá ổn thỏa, mấy tên này trông không phải đám người hiền lành.

Tên mang mặt nạ sắt tên Rovert không nói tới, cả ba tên còn lại cũng có vẻ không dễ chọc, chỉ liếc nhìn liền biết dữ tợn và khó chơi hơn hẳn Tom và Joe.

Eleri đang muốn mở miệng chào một tiếng rồi đứng dậy rời đi, thì kẻ đối diện đập nhẹ tay lên mặt bàn, bàn tay to lớn úp sấp, chậm rãi đẩy tới trước mặt Eleri.

Chờ Rovert thu tay lại, để lộ ra một đồng tiền, in hình ngọn lửa bóng loáng xinh đẹp, lấp lánh ánh vàng.

Eleri cái mông lần nữa đè ép mặt ghế, nuốt ngụm nước miếng, hít một hơi thật sâu.

“Đây là một nửa tiền công, số còn lại ta sẽ giao sau khi công việc hoàn tất.”

Rovert thấp giọng nói, bưng lên ly rượu, không chút nghi ngờ về việc Eleri sẽ đồng ý.

---

Cảm ơn Nấm và Khôi Nguyên tặng hoa.