Chương 13: Số lượng và hợp đồng
Đám quý tộc và hiệp sĩ trong sảnh ồn ào bày tỏ ý hưởng ứng Tử tước Argall, trong bàn dài, một người ngồi ở tay trái của của Tử tước lên tiếng nói:
“Được rồi, hiện tại xin liệt kê số tùy tùng mà các ngài mang tới đi. Từ ngài bắt đầu, Nam tước Udy.”
Người này hướng về đối diện mình người đàn ông trung niên nói.
Người trung niên kia, chính là Nam tước Evan Udy, cũng không đứng lên, đáp lại:
“Ta mang tới mười tám hiệp sĩ cùng cùng sáu mươi kỵ binh, hai mươi cung thủ, năm mươi bộ binh.”
Người kia chờ Evan nói xong, lại mở miệng:
“Ngài chỉ cần thông báo số lượng tùy tùng, cung thủ và bộ binh được chiêu mộ bằng danh nghĩa của Tử tước, ta đã có danh sách và số lượng của bọn họ.”
Cũng không chờ Evan đáp lại, người này lại quay sang một vị khác ngồi cạnh bên, giọng nói không chút thay đổi nói.
“Nam tước Voce, đến lượt ngài.”
“Alfred, ngươi thật lạnh lùng a. Ta mang tới mười sáu hiệp sĩ và năm mươi hai kỵ binh.”
Alfred xoẹt xoẹt ghi xuống số lượng sau đó lại quay sang hỏi hai người khác, chờ họ cũng nói ra số tùy tùng của mình, ghi chép đầy đủ xong, Alfred hướng về Tử tước Adam, cúi đầu sau đó nói:
“Kể cả đoàn tùy tùng của bốn vị Nam tước, các hiệp sĩ từ các làng, cộng với người của chúng ta, tổng cộng có khoảng sáu trăm hiệp sĩ và kỵ binh, sáu trăm cung thủ cùng một ngàn tám trăm bộ binh.”
Tử tước Adam gật đầu, đối người đàn ông ngồi bên tay phải mình hỏi:
“Frederic, tình hình của cung thủ và bộ binh sao rồi?”
Người đàn ông kia thân khoác giáp sắt, bên ngoài choàng áo bào màu đen, đầu trọc, để một chùm râu, nghe tới tên của mình, hướng về lãnh chúa trả lời:
“Thưa ngài, Angus và Lachlan đã phân chia và sắp xếp bọn họ vào các đội ngũ, họ sẽ sẵn sàng trong vài ngày tới.”
Adam cười cười tỏ vẻ hài lòng, đối mấy vị đang ngồi Tử tước, cùng số đông đang đứng hiệp sĩ nói:
“Mọi người trở về nghỉ ngơi đi, hợp đồng thuê sẽ được chuẩn bị, khi nào mọi thứ sẵn sàng ta sẽ thông báo cho các ngươi, việc đánh giá ngựa sẽ diễn ra vào trưa ngày mai, tại ngoài cổng thành tây, hãy tập hợp ngựa ở đó để chuẩn bị cho việc đánh giá.”
Tử tước kết thúc cuộc hội nghị của mình, sau đó đứng dậy rời bàn, đi vào phía trong.
Đám người trong sảnh lại ồn ào bàn tán lên, tiếng ồn bỗng chiếm cứ cả sảnh, một số người kéo nhau rời đi, muốn vui chơi trong quán rượu nào đó, một số lại đứng chờ thủ lĩnh của mình, các Nam tước, bọn họ vẫn đang ngồi quanh bàn trò chuyện.
Mario rời khỏi góc nhỏ, trong đầu suy nghĩ về mọi chuyện vừa diễn ra, bước chân chậm rãi rời đi tòa lâu đài.
Ra khỏi lâu đài, Mario bước đi trên đường cái, đột nhiên một tiếng la lên để Mario quay đầu.
“Cha!”
Lance đã chờ đợi bên ngoài thật lâu, lúc này thấy cha của mình liền chạy tới.
“Đi tìm Oskar rồi?” Mario hỏi con mình
“Đúng vậy cha, nhưng Oskar đã đi tập hợp, tất cả lính mới đều ra khỏi thành, tập trung ở cổng phía tây bắc, bây giờ chúng ta đi đâu đây?”
“Về quán trọ a, cha muốn ngủ thêm một lát, con có thể đi dạo chơi nếu muốn.”
Lance cũng không quá ưa thích đi dạo một mình, đi theo cha mình quay trở về quán trọ.
…
Doanh trại ngoài cổng phía bắc, nơi bộ binh đang dựng lều, Oskar đang trò chuyện với những người trong đội, đội trưởng của họ, Gilbert sau khi bàn giao một vài thứ liền đã rời đi.
Người trung niên tên Urry lúc này đang loay hoay đốt lên đống lửa, chuẩn bị nấu cơm trưa, bốn người bọn họ đã quyết định mỗi người nấu cơm một ngày, hôm nay cơm trưa liền do Urry phụ trách.
Jasper đã chạy đi trong thành tiếp tục chơi đùa, Oskar nhìn đối diện có vẻ hơi già dặn Maxwell, hỏi:
“Anh trước đây làm gì?”
“Ta là một thợ đóng thùng, tiền kiếm được chỉ đủ sống. Còn ngươi, ngươi làm gì, tại sao lại lựa chọn lên chiến trường?”
Khoảng hơn ba mươi tuổi Maxwell trả lời, anh ta ngồi trên một tấm vải trải trên nền cỏ, hỏi ngược lại Oskar.
“Ta là một người hầu của hiệp sĩ Mario Dunn làng Orman, ta lên chiến trường để thực hiện ước mơ của mình.”
“Ước mơ gì, trở thành hiệp sĩ sao, hay là cưới một tiểu thư quý tộc?”
Oskar cười cười: “Đầu tiên là tiền lương, sau đó là chiến lợi phẩm, nhưng quan trọng nhất là kinh nghiệm chiến đấu.”
“Từ bộ binh đến hiệp sĩ vĩ đại, ước mơ thật đẹp.”
Maxwell ngáp một cái, hướng phía trước mình đang cặm cụi nấu cơm Urry la lên:
“Urry, ông cũng muốn làm hiệp sĩ sao?”
“Ha ha, ta không muốn làm cái gì hiệp sĩ cũng không có khả năng kia, chỉ là muốn kiếm thêm chút tiền, chờ c·hiến t·ranh kết thúc liền trở về, trong nhà cũng có thể trôi qua mùa đông tốt một chút, bọn trẻ có quần áo ấm, trong nhà có lương thực dự trữ. Ha ha ha.”
Urry đáp, đầu tóc của ông ấy đã có chút chuyển sang màu trắng, một vài nếp nhăn cũng hiện lên trên khuôn mặt, vừa cười vừa nói.
Khoảng một tiếng sau, Jasper chạy trở về, còn mang cho mỗi người một quả táo hắn mua từ trên chợ.
Mọi người cũng đã đói, bụng của họ đã không cho gì vào từ buổi sáng, ăn xong táo, mọi người cùng nhau dùng bữa, thức ăn chỉ có bánh mì cùng cháo lúa mì, bọn họ nhanh chóng ăn xong sau đó nghỉ ngơi trong lều của mình.
Sau đó một lúc, tấm màn lều bị kéo ra, bọn họ nhìn lại thì thấy là đội trưởng của mình Gilbert, anh ta lên tiếng:
“Mau ra ngoài, chúng ta có việc cần làm.”
Oskar bò dậy chui ra khỏi lều, đi ra ngoài, hắn nhìn thấy chung quanh mọi người trong đội cũng đã tập trung lại.
Chờ mọi người tập trung đầy đủ, Gilbert lấy ra trên tay một tờ giấy, hướng mọi người nói:
“Đây là hợp đồng phục vụ, các ngươi sẽ ký hợp đồng với Tử tước Argall, đồng ý tham chiến dưới danh nghĩa của ngài ấy, thời gian của hợp đồng sẽ kéo dài ba tháng, nếu sau đó cần kéo dài thời gian của c·hiến t·ranh, ta sẽ thông báo về một hợp đồng mới cho các ngươi.”
Gilbert sau đó để bọn họ lần lượt ký tên vào trong hợp đồng, từng người lần lượt đi lên cầm hợp đồng nhìn qua sau đó ký lên tên của mình.
Tới lượt Oskar, hắn đi lên cầm lấy tờ giấy từ tay Jasper, đọc lướt qua, mọi thứ đều như đội trưởng Gilbert đã nói, đây là hợp đồng chiêu mộ bộ binh, bên trên ghi tên của mười chín người trong đội, lướt xuống một hàng, Oskar thấy được một con số, tiền lương bốn Trite một ngày.
Oskar cầm lấy bút ký lên tên của mình, sau đó đưa cho người kế tiếp, Urry nhận lấy tờ giấy, hơi có vẻ xấu hổ, mở miệng:
“Này, ta không biết chữ, có thể ký thay sao?”
Đội trưởng nhìn mọi người một chút, sau đó cầm lấy bút ký lên tên của Urry.
Đây không phải là trường hợp đặc biệt, trong đội có vài người khác đều không biết chữ, không thể ký lên tên của mình, cần nhờ người khác ký thay.
Oskar lúc nhỏ sống chung với cha mẹ, mẹ hắn thường chỉ bảo hắn học đọc và viết, sau khi đến sống cùng ngài Mario thì đổi thành phu nhân Ena hướng dẫn hắn và Lance cùng nhau học tập, đó cũng là một phần bắt buộc trong việc học tập các kiến thức mới.
Ngoài học tập cưỡi ngựa, sử dụng kiếm và giáo, đôi khi là bắn cung, Oskar và Lance cảm thấy nhàm chán nhất là những giờ học trong nhà, các kiến thức về trang bị và áo giáp, cách bảo dưỡng kiếm của ngài Mario còn tốt một chút, giờ đọc sách và viết chữ của phu nhân Ena mới là thứ khiến cả hai phải rầu rĩ, mặc dù nó cung cấp cho họ kiến thức cơ bản nhất để học tập các tri thức mới.
Chờ đám người đều ký tên xong, Gilbert cầm lại tờ giấy hợp đồng, nói:
“Nó sẽ được lưu giữ cẩn thận, các ngươi không cần lo lắng về tiền lương của mình, bây giờ mọi người nghỉ ngơi đi, các ngươi còn nửa ngày rảnh rỗi, ngày mai, chúng ta sẽ bắt đầu một chút huấn luyện cơ bản.”