Chương 33: Lôi Phong Luận Tốc Độ
Lúc này dù đang há hốc mồm với khả năng của Vân Nhi nhưng cả hai người Thạch Hưng và Lạc Thiên cũng không quên tham chiến.
Bọn họ không thể để cho con rùa kia chiếm thế thượng phong, Lạc Thiên nhanh chóng di chuyển với tốc độ cực nhanh đi tới bên dưới con rùa khổng lồ, chàng giơ chùy lên bắn ra một tia sét siêu bự bay thẳng lên hướng con rùa bên trên.
Còn Thạch Hưng thì đứng bên này vận khí gọi ra Huyết Nhãn xuất hiện trên đầu con rùa và thả huyết xích xuống nhằm trói chặt nó lại.
Thế nhưng con rùa kia dù to lớn xong tốc độ lại rất nhanh, ngay khi thấy những thứ c·hết chóc lao tới mình, nó lập tức chui vào mai và xoay vòng bay đi trong không trung.
Cái mai rùa bay lên đánh thẳng vào Huyết Nhãn khiến nó vỡ vụn và tan biến trong nháy mắt.
Chưa dừng lại ở đó, sau khi phá tán Huyết Nhãn cái mai rùa liền lao xuống t·ấn c·ông Lạc Thiên ở bên dưới.
Lạc Thiên thấy vậy thì liền dùng tốc độ nhanh chạy đi tránh đòn.
Cái mai mùa đâm sầm xuống dưới khiến mặt đất vỡ tung, cỏ cây văn tung tóe.
Lúc này khi nhìn thấy cái mai rùa đâm xuống đất, Vân Nhi phi lên, nàng tiếp tục vận một lượng lớn khí lực tạo ra những tảng băng khổng lồ liên tiếp tụ hội về phía cái mai rùa hình thành một ngục băng khổng lồ giam cầm con rùa lại.
Tiếp theo nàng tỏa hàn khí từ những tảng băng từ từ đông cứng con rùa bên trong hầm ngục băng giá.
Lúc này cả bọn cứ ngỡ là thành công đông c·hết con rùa rồi nhưng đột nhiên ở bên trong ngục băng, con rùa biến mất, một khoảng trống lớn xuất hiện trong hầm ngục.
Rồi một đường kiếm cắt qua khiến nóc ngục băng vỡ nát, từ trong đó một tên mình người nhưng có đầu rùa phi ra, hắn mang trên lưng một cái mai rùa, cầm theo kiếm báo, tay và chân cơ bắp cuồn cuộn, cứ như một chiến binh người rùa vậy.
- Cái gì thế? Hắn biến đổi hình dáng sao? - Lạc Thiên quay qua hỏi Vân Nhi.
- Đó là khả năng đặc biệt của Thần Binh Linh Thú, giúp hắn thay đổi hình dạng để gia tăng sức mạnh, hình dạng mình người đầu thú này là hình thái Nguyên Thủy, hình thái dũng mãnh nhất của người sở hữu Thần Binh Linh Thú - Vân Nhi cau mày nói.
Nàng biết rằng hình thái rùa khổng lồ của hắn đã rất mạnh, thế nhưng nó không thuận tiện chiến đấu, khi hắn chuyển qua hình thái này, hắn sẽ linh hoạt hơn rất nhiều, mọi chuyện giờ sẽ không dễ dàng.
Lạc Thiên nghe Vân Nhi nói xong thì cũng cảm thấy tên này đã trong lực lưỡng và cao to hớn lúc hình người rất nhiều, chàng cầm chắc chùy, sẵn sàng ứng chiến.
Còn Thạch Hưng thì vốn đã gặp mấy thể loại thú này rất nhiều lần, chàng thừa biết để đối đầu với một tên sở hữu Thần Binh Linh Thú cấp độ Thần Thoại thật sự là không dễ dàng.
Rồi khi cả bọn đang kinh hãi nhìn tên quái vật trước mắt thì hắn ta vận khí vào kiếm, lưỡi kiếm của hắn xuất hiện những luồng gió bao quanh, hắn dậm chân một phát lướt đi trên mặt cỏ với tốc độ cực nhanh lao tới chém ngang một phát.
Từ trong lưỡi kiếm, vô số cơn gió sắc bén xé toạc không khí bay thẳng về phía ba người họ.
Nhìn những luồng gió bay tới, Vân Nhi lập tức dựng tường băng lên trước mặt cả bọn nhằm chặng chúng lại.
Thế nhưng những cơn gió có sức công phá vô cùng lớn, chúng cắt đôi lớp băng như gỗ vụn và sau đó lũ lượt lao vào cả bọn một cách điên cuồng.
Lúc này Lạc Thiên và Vân Nhi vẫn đứng tại chỗ để hứng lấy đám gió lao tới.
Còn Thạch thúc thì hóa thành một bầy quạ bay đi để tránh đòn
Da thịt Lạc Thiên rất dày, chàng chỉ bị trầy xước nhẹ ngoài da sau cú đó, còn Vân Nhi thì cơ thể như một tảng băng, bị rách thì liền tỏa hàn khí lành lại như chưa hề có chuyện gì xảy ra.
Tên người rùa khi này không để cho tất cả có cơ hội nghĩ ngơi, hắn ta lại dậm chân một phát lướt tới tung ra chiêu Đường Kiếm Trăng Trối.
Hắn lướt đi với tốc độ cực nhanh chém tới tấp vào Lạc Thiên và Vân Nhi đứng bên dưới. Lúc này chẳng ai thấy được rõ thân ảnh của hắn, những đường kiếm uy lực cực kỳ khủng kh·iếp liên tiếp gián vào đầu đầu Lạc Thiên và Vân Nhi.
Lạc Thiên lúc này chỉ có thể giơ chùy lên chống đỡ, còn Vân Nhi thì sớm đã b·ị c·hém tan nát thành những mảnh băng rơi rụng ở dưới mặt cỏ.
Dù nhìn Vân Nhi tan nát, thế nhưng Lạc Thiên chẳng mấy lo cho nàng vì chàng biết có chém bao nhiêu lần thì Vân Nhi cũng bình phục được.
Còn thứ chàng lo lúc này chính là cái mạng của mình, tên quái vật này cứ chém liên tục, mỗi nhát chém là một trận cuồng phong giáng xuống khiến cơ thể Lạc Thiên như bị dày xéo trong ma trận phong ba không lối thoát.
Và rồi sau khi chém hả hê tên đó cũng dừng lại và lui ra, lúc này Lạc Thiên quỳ một chân xuống mặt cỏ, tay phải chống chùy, tay trái ôm ngực thở dốc, quần áo trên người bấy bá, da thịt gánh chịu vô số những v·ết t·hương.
Đóng băng vỡ vụn kế bên từ từ động lại, nguyên thể Vân Nhi dần hiện ra, nàng thấy Lạc Thiên đang quỳ bên cạnh thì vội chạy đến đỡ chàng dậy, khuôn mặt căn thẳng, giọng nói nhẹ nhàng:
- Không sao chứ?
Lạc Thiên đứng lên, nhìn tên rùa kia phô diễn tốc độ khiến chàng nóng mắt, Lạc Thiên quay nói với Vân Nhi:
- Để ta xử lý hắn!
Nhìn ánh mắt quyết đoán của Lạc Thiên, Vân Nhi hiểu ý, nàng liền lui lại sau.
Ở bên kia, tên rùa lại tiếp tục lướt đi trên mặt cỏ lao tới t·ấn c·ông Lạc Thiên.
Lạc Thiên ở bên này kích sét vào cơ thể, lúc này những tia sét to bao lấy toàn thân chàng.
Và rồi "xoẹt" một phát Lạc Thiên lướt đi trên mặt cỏ với tốc độ của một tia chớp lao tới vung chùy thẳng vào đường kiếm của tên rùa.
"Rầm" một phát, sấm sét và gió bão v·a c·hạm kịch liệt, những tia sét phát ra, những cơn cuồng phong cuồn cuộn thổi đến, hai luồn năng lượng đánh g·iết lẫn nhau khiến không gian xung quanh như bị chia làm hai nửa.
Và rồi sau đó cả hai điên cuồng tung chùy và kiếm vào nhau, tốc độ của hai người họ thật kinh khủng, Thạch Hưng và Vân Nhi đứng ngoài chỉ nhìn thấy được những huyễn ảnh mờ ảo kèm theo những cơn gió và tia sét cứ v·a c·hạm kịch liệt giữa không trung.
Hai bên lúc này ăn miếng trả miếng nhau liên tục, Lạc Thiên vừa b·ị c·hém văn ra thì liền quay lại nện chùy vào tên rùa, tên rùa vừa bị đập liền lướt tới chém bay Lạc Thiên.
Chớp mắt cái cả hai đã giao chiến nữa canh giờ và trải qua một trăm tám mươi hiệp mà vẫn chưa có dấu hiệu dừng lại.
Lúc này cả tên rùa và Lạc Thiên đều đã dần đuối sức vì những v·ết t·hương do đối thủ gây ra, cuộc chiến tốc độ đi đến hồi kết khi cả hai lui lại chuẩn bị tung đòn cuối cùng về phía nhau.
Tên rùa vận khí vào Kiếm Phong Thần, một c·ơn l·ốc x·oáy chạy dọc thanh kiếm và bự dần ra theo hình nón. Tên rùa lúc này đang cầm trên tay c·ơn l·ốc x·oáy đó, hắn dùng hết sức lao lên chém cơn lốc đó về phía Lạc Thiên.
Lạc Thiên lúc này cũng dồn hết sấm sét vào chùy gai, chàng cũng như cầm trên tay một trụ sét lao lên nện nguyên cái trụ đó về hướng tên rùa.
Và rồi lại "rầm" một phát, nguyên cây trụ sét v·a c·hạm vào c·ơn l·ốc x·oáy khổng lồ, lúc này kiếm và chùy chạm vào nhau, sức công phá của cả hai luồng năng lượng xung đột khiến không gian và thời gian bị bet công ở giao điểm của đòn đánh.
- Đừng mong có thể thắng được ta nhóc con!