Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Chí Tôn Sợ Vợ

Chương 32: Sức Mạnh Của Thần Rùa




Chương 32: Sức Mạnh Của Thần Rùa

Thế nhưng ở bên phía con chim thì tình trạng cũng chả khá hơn là bao, từ khi Thạch Hưng bật cái vòng màu đỏ lên thì càng đánh hắn ta càng thấy cơ thể mình suy yếu cứ nhưng là bị hút đi sinh lực vậy.

Lúc đầu hắn cũng không để ý, thế nhưng cho đến bây giờ, khi cơ thể đã yếu đi rõ rệt sau một hồi giao chiến thì hắn mới nhận ra vấn đề.

Và có lẽ lúc này đã quá muộn khi Thạch Hưng đã chắp tay vận khí mở ra một lỗ hư không từ trên trời cao và gọi ra Huyết Nhãn.

Huyết Nhãn vừa xuất hiện thì ngay lập tức chiếu một chùm tia sáng màu đỏ chói xuống hướng con chim ưng.

Con chim ưng nhìn thấy quyên con mắt vô cùng quỷ dị xuất hiện giữa không trung thì có chút lo sợ, rồi khi con mắt đó bắn ra chùm tia màu đỏ thì nó liền vung cánh bay đi.

Thế nhưng tốc độ của chùm tia sáng đó quá nhanh, chưa kịp chớp mắt là nó đã lao xuống bao trùm lấy cơ thể con chim ưng.

Con chim ưng lúc này cảm thấy nhưng có ngàn vạn tấn đất đá đang ép xuống cơ thể khiến nó bị ép chặt xuống mặt cỏ như một con mồi nằm gọn trên cái thớt tròn.

Và rồi chẳng để con mồi có cơ hội vẫy vùng, từ trên con mắt màu máu, một tia huyết khí bắn thẳng xuống ghim vào người con chim ưng.

Tia huyết khí đó như một con mũi hút sạch máu trong người con chim ưng, chỉ trong chốc lát đã biến nó trở thành một cái xác khô chỉ còn da bọc xương.

Khi đã xử lý xong con mồi, Thạch Hưng liền giải trừ Huyết Nhãn, cũng vừa lúc bên Lạc Thiên cũng xử lý xong con gấu đen.

Nhìn thấy Lạc Thiên có vẻ không ổn khi cứ ôm mặt và thở hổn hển sau khi đánh bại con gấu, Thạch Hưng liền phi thân qua tiến đến hỏi hang:



- Không sao chứ nhóc!

Lạc Thiên lúc này dù có hơi mệt sau khi thi triển Lãnh Địa Chí Tôn thế nhưng vẫn còn đứng vững, chàng nhanh chóng cầm cây chùy lên và nói:

- Không sao thúc, con chỉ mệt một tí vì hao tốn nguyên khí thôi ạ!

Rồi lúc này tất cả cùng nhìn về phía hồ nước, nơi có một tên đang nằm đó.

Hắn ta bây giờ cũng cảm nhận được hai tên thuộc hạ của mình đã đi chầu ông bà ông vải.

Hăn cảm thấy chất động trong lòng khi có những kẻ t·ấn c·ông lãnh địa của hắn còn diệt sạch hết đám thuộc hạ dưới trướng hắn.

Sự tổn thất này với hắn là không nào thể ngờ đến. Tuy nhiên bây giờ nó đã diễn ra thì hắn cũng nhẹ nhàng đón nhận sự thật này mà thội.

Rồi hắn với tay cầm lấy thanh kiếm báo và đứng lên, một thân lam y bước ra từ dưới những tán lá, dáng người hắn cao to lực lưỡng, hắn hơi cúi đầu bước đi chậm rãi, mỗi bước đi ẩn chứa một đạo tâm vững chắc, không lung lay dù nghịch cảnh có đang hiện hữu.

Rồi khi ra trước mặt cả bọn, hắn khoanh tay trước ngực, ánh mắt và sắc mặt không cảm xúc, giọng nói trầm vang phát ra:

- Các ngươi là những kẻ nào, muốn gì ở đây?

Lúc này Vân Nhi đã nhận ra thanh kiếm của hắn đích thị là Kiếm Phong Thần, một trong mười hai Siêu Cấp Thần Binh, bây giờ đã xác định được mục tiêu thì bọn họ cũng chẳng cần che giấu nữa, Vân Nhi bước ra, ánh mắt sắc bén, giọng nói cứng rắn đáp lời tên đó:



- Bọn ta muốn lấy Phong Thần Kiếm, khôn hồn thì tự giao nộp, bằng không thì đừng trách bọn ta tàn nhẫn.

Tên đó nghe xong thì không khỏi ngạc nhiên, Phong Thần Kiếm vốn là trấn vật chi bảo của thượng giới, được truyền từ đời Thần Linh Quy thứ nhất đến nay cũng đã qua mấy đời.

Ấy vậy mà giờ lại có người tới muốn đoạt lấy nó, chuyện này thật sự khiến hắn ta cảm thấy có chút khó hiểu, chẳng biết bọn này là thần thánh phương nào mà dám đến đây làm càng.

- Các ngươi muốn lấy nó thì cứ thử xem!

Vừa nói hắn ta vừa vận khí khiến toàn thân phát sáng, cơ thể hắn dần dần to ra, chẳng mấy chốc đã biến thành một con rùa khổng lồ có da màu xanh lá, cái mai màu xanh lam, cái mặt hung dữ và còn bay lơ lửng trên không trung như một hòn đảo biết bay.

Xung quanh con rùa khổng lồ lúc này cuồng phong nổi lên và dạt sang tứ phía, những người đứng phía dưới phải cố cào cấu bò trường dưới cỏ để không bị thổi bay.

- Quả nhiên là Linh Thú Thần Thoại, sức mạnh thật khủng kh·iếp! - Thạch Hưng vừa khom người bấu cỏ vừa hét to.

Lúc này thấy gió quá to, Vân Nhi vận khí tạo ra một lớp tường băng bao phủ hai người Linh Thảo và Tiểu Dao lại rồi phi ra ngoài ứng chiến với con rùa khổng lồ.

Lạc Thiên thì cũng phải cấm chùy xuống đất, chân dẫm lún mặt cỏ rất cố gắng mới có thể giữ cho cơ thể không bị thổi bay.

Và rồi khi cả ba người còn đang chật vật để cố trụ vững thì con rùa khổng lồ đã hình thành một cơ lốc xoáy bao quanh hắn có độ cao một trăm tám mươi trượng.

Cơn lốc xoáy đó ngay lập tức được con rùa phóng thẳng về phía ba người đang đứng bên dưới.



Lực hút của cơn lốc vô cùng kinh khủng, nó đi tới đâu thì cuồn cuộn cuốn tất cả vào trong như một con quái vật c·hết đói đang đi tìm kiếm thức ăn.

Đứng trước cảnh tượng khủng kh·iếp trước mặt, cả bọn giờ đây mới thấy được cái gì gọi là thần thật sự, thứ sức mạnh có thể khiến trời long đất lở này chỉ có Thần Binh Thần Thoại mới có thể tạo ra.

Và rồi khi c·ơn l·ốc x·oáy khổng lồ lao đến thì Vân Nhi phi thân lên cao, nàng chắp tay vận khí gọi ra mười cây cộc băng cao tám mươi thước xoay vòng quanh cơ thể.

Vân Nhi đồng loạt phóng những cột băng đó bay đi, những cộc băng vừa bay vừa từ từ hóa thành những con rồng băng to bự, chúng lao thẳng vào c·ơn l·ốc x·oáy và liên tục tỏa hàn khí ra xung quanh.

Chẳng mấy chốc, cơn lốc khổng lồ đã bị đóng băng phần thân dưới khiến nó không thể di chuyển mà cứ xoay một chỗ ở phía trên.

Con rùa khổng lồ thấy vậy thì liền chui vào mai, sau đó cái mai liền xoay tròn liên tục lao thẳng tới đâm sầm vào lớp băng khiến nó vỡ vụn và giải phóng cho c·ơn l·ốc x·oáy.

Sau đó con rùa chui ra, nó liền vận khí tạo ra thêm hai cơn lốc nữa xuất hiện bao trùm cả thảo nguyên.

Lúc này ba cơn lốc như ba cái trụ trời càng lướt tới hướng của ba người Lạc Thiên, Vân Nhi và Thạch Hưng.

Nhìn thấy cảnh tượng không thể tin được đó, ai nấy đều có vẻ chùn bước. Sức mạnh Thần Binh của Thạch Hưng và Lạc Thiên không có sức công phá lớn đến như vậy để có thể ngăn cản ba cái trụ trời kia, lúc này bọn họ chỉ có thể trông chờ vào băng thuật của Vân Nhi.

Vân Nhi lúc này nhìn thấy ba c·ơn l·ốc x·oáy khổng lồ lao tới thì nuốt nước bọt một cái ực, nàng cũng đang không biết rằng mình có cản được thứ đó hay không.

Thế nhưng không thử thì không biết được, nàng cắn chặt môi, chắp tay vận một lượng nguyên khí khổng lồ mở ra một vòng tròn ma thuật màu trắng ở dưới chân, từ trong vòng tròn, một con phượng hoàng băng khổng lồ bay lên.

Con phượng hoàng vung cánh một cái che lấp bầu trời, nó phi thẳng vào ba cơn lốc, con phượng hoàng bay đến đâu đóng băng đến đó, nó bay vào giữa ba cơn lốc rồi vung cánh lao lên trời trời cao.

Chẳng mấy chốc ba cơn lốc đã trở thành ba cái trụ trời thật sự nhưng thay vì làm bằng gỗ thì ba cái trụ này lại làm bằng băng.