Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Chí Tôn Sợ Vợ

Chương 31: Gấu Có Dãn, Chim Phân Tách




Chương 31: Gấu Có Dãn, Chim Phân Tách

Con gấu đen thấy vậy thì hai tay hai đấm dãn ra tung liên hoàn đấm vào Lạc Thiên.

Dù đã gia tăng uy lực nhưng kích thước và sức nện của Lạc Thiên chỉ như một con kiến khi ở trước đòn liên hoàn đấm của con gấu.

Cánh tay của nó cứ co ra giãn vào liên tục đấm cho Lạc Thiên một trận nhừ tử trên không trung, cuối cùng lại văn thẳng về phía sau như lần trước.

Lúc này Lạc Thiên phải chóng chùy xuống đất làm trụ mới có thể đứng vững, thân thể giờ như cái mền rách khi bị đấm túi bụi.

Vân Nhi đứng ngoài nhìn vào thì không khỏi lo lắng cho tướng công, dương như lần này chàng lại gặp khó nữa rồi.

Lúc này Lạc Thiên đứng thẳng lên, chàng bẻ cổ một phát vận khí vào chùy, lúc này những tia sét li ti từ từ chạy lên bào phủ cơ thể Lạc Thiên.

Chàng lao lên, lúc này tốc độ lại được kích lên, bây giờ ở bên ngoài nhìn vào chỉ thấy một chùm sét lao đi chứ không thể nhìn rõ thân ảnh của Lạc Thiên.

Tên gấu đen ở bên đây thấy Lạc Thiên lại lao lên thì tiếp tục tung ra liên hoàn đấm nhắm thẳng mặt chàng.

Một chùm tia sét lướt đi, tránh né những cú đấm lao tới một cách nhẹ nhàng như một cơn gió. Và cơn gió này cũng không dễ chịu, nó lướt tới và nện vào mồm con gấu một phát khiến nó văn thẳng về phía sau lộn vòng dưới mặt cỏ.



Sau một hồi, con gấu loạng choạng đứng lên, mặt mày vốn màu đen nhưng giờ còn đen hơn khi bị sét đánh vào.

Tên gấu tức giận, hắn ta phi thân lên cao, cái tay hắn đột nhiên bự ra gấp tám lần hắn, một cú đấm khổng lồ lao xuống hướng Lạc Thiên như một thiên thạch đang rơi từ trên trời xuống vậy.

Nhìn cái thứ khủng bố đang lao xuống mình, Lạc Thiên nuốt nước bọt một cái ực rồi cầm chắc cây chùy, hàng trăm tia sét phát ra xung quanh Lạc Thiên, chàng phi lên nện một phát cực mạnh thẳng vào cú đấm khổng lồ ở bên trên.

Rầm một phát, chùy và nắm đấm và chạm, Lạc Thiên những tưởng sẽ đọ sức mạnh được với tên này nhưng không, cú đấm khủng bố của hắn đẩy lùi Lạc Thiên và khiến chàng văn thẳng xuống mặt cỏ và lún vào ba tất đất nằm xả lai bên dưới.

Lạc Thiên lúc này đau nhức hết cả người, chàng chóng chùy đứng lên khạc cục đờm ra rồi cười khẩy một cái nghĩ thầm: "Phải công nhận tên này có cú đấm kinh người thật, mình mà hứng thêm hai ba cú nữa chắc đi chầu ông bà mất!"

Tên gấu đen vừa típ đất, hắn ngay lập tức lao lên dùng liên hoàn đấm đấm tới, không cho Lạc Thiên có cơ hội nghĩ ngươi.

Lạc Thiên cũng nhanh chống lao lên ứng chiến, chàng chạy đi với tốc độ nhanh tránh ra khỏi phạm vi t·ấn c·ông của những cú đấm và luồng ra phía sau lưng con gấu vung chùy vào đầu hắn.

Thế nhưng lần này bỗng nhiên chùy của Lạc Thiên nện vào thì cái đầu của hắn ta cũng uốn dẻo như cái tay, nó lỏm vào ôm trọn cái chùy và bật ra như một cục bột đàn hồi khó chịu.

Cây chùy bị bật ra, Lạc Thiên vừa giật mình vừa loạng choạng mất thăng bằng, lúc này tên gấu đen quay qua tẩn cho chàng một cú đấm ngay vào mặt một lần nữa văn ra xa lộn mèo dưới mặt cỏ tám vòng mới dừng lại.



Ở bên ngoài nhìn thấy Lạc Thiên liên tục dính đòn, Vân Nhi dù mặt lạnh như băng nhưng trong lòng cồn cào vô cùng, nàng muốn lao ra nhưng nghĩ vẫn phải để chàng ấy tự lực cánh sinh thì sẽ tốt hơn, một khi tình huống bất khả kháng chưa xảy ra thì nàng vẫn sẽ đứng ngoài cuộc.

Lúc này Lạc Thiên gắng gượng đứng dậy, chàng ho sặc sụa vì tức ngực, trên người bây giờ cũng đã bấy bá thương tích từ những lần v·a c·hạm.

Cái thứ vừa mạnh t·ấn c·ông vừa có khả năng không thể b·ị đ·ánh vào, lần này đối thủ của chàng thật sự khó chơi. Lúc đầu Lạc Thiên nghĩ rằng chưa gặp thần rùa nên chàng muốn tích nguyên khí để còn chiến tiếp, thế nhưng với tình thế này bắt buộc Lạc Thiên phải bung hết sức.

Lúc này tên gấu đen lại phi lên cao và tung ra cú đấm khổng lồ nhắm thẳng vào Lạc Thiên. Ở bên dưới, Lạc Thiên nhìn thẳng vào mắt tên gấu đen và vận một lượng lớn nguyên khí vào mắt mình thi triển Lãnh Địa Chí Tôn.

Chỉ trong một khoảnh khắc nhìn vào mắt Lạc Thiên, tên gấu đen liền b·ất t·ỉnh và rơi xuống mặt cỏ rồi từ từ t·rút h·ơi t·hở c·uối c·ùng.

Lúc này chẳng ai biết chuyện gì xảy ra ngoài Vân Nhi, một lần nữa nàng lại được chứng kiến thần lực của Chí Tôn nhãn, thật sự nó vẫn khiến nàng cảm thấy rùng mình, may mà Lạc Thiên không phải là đối thủ của nàng, nếu không thì thật sự nàng cũng chẳng biết phải làm sau khi đối đầu với con mắt đó nữa.

Lạc Thiên lúc này ôm mặt thở hổn hển, thuật thức của Chí Tôn nhãn tiêu tốn một lượng nguyên khí vô cùng lớn, ở trạng thái đỉnh cao thì tối đa Lạc Thiên cũng chỉ sử dụng nó được ba lần trong một ngày, mỗi lần dùng là phải dồn nguyên khí lên mắt khiến mắt chịu một áp lực vô cùng lớn, đó là lý do mà mỗi lần sử dụng Chí Tôn nhãn thì mặt Lạc Thiên liền nổi lên những đường gân một cách đáng sợ.

Còn ở bên phía Thạch Hưng, chàng đang chắp tay dùng móng vuốt sắc bén của mình lao tới ứng chiến với cái mỏ nhọn hoắc của con chim ưng.

Cả hai v·a c·hạm kịch liệt trên trong trung, lướt qua lướt lại mấy hồi cũng giao đấu với nhau mấy chục chiêu. Rồi bỗng nhiên khi đang giáp mặt thì Thạch Hưng biến hóa cơ thể thành vô số những con qua.



Bầy quạ như ông vỡ tổ bay qua bao phủ lấy người con chim ưng từ từ móc từng lớp lông và thịt của con chim ưng ra.

Từng cọng lông, từng miếng thịt của con chim chỉ chớp mắt là đã bị cắn ra. Thế nhưng điều kì lạ là dù cơ thể liên tục bị tách ra, vẫn không có một giọt máu nào của con chim xuất hiện.

Cơ thể nó cũng như những mảnh giấy, bầy quà xé ra từng miếng rồi rơi xuống chứ chẳng hề thấy xương hay nội tạng.

Rồi khi toàn bộ cơ thể con chim ưng đã như những mảnh vụn rơi xuống mặt cỏ thì những mảnh cơ thể đó lại đồng loạt bay lên và tụ hợp lại thành nguyên thân của con chim ưng như chưa hề có chuyện gì xảy ra.

Nhìn vào việc kỳ lạ này, với kinh nghiệm chiến đầu dày dặn, Thạch Hưng cũng hiểu ra đây là khả năng đặc biệt của Thần Binh mang lại, có thể đây là một Thần Binh mang cho người sở hữu khả năng phân tách cơ thể.

Những loại này đòn t·ấn c·ông vật lý thông thường thì sẽ khó có tác dụng, chỉ có thể sử dụng ma pháp để áp chế.

Cũng may Áo Choàng Huyết Quạ của Thạch Hưng ngoài thuộc tính t·ấn c·ông ra còn có thuộc tính ma pháp, nếu không thì có mà bó tay với mấy khả năng quỷ dị của đối thủ.

Nghĩ rồi Thạch Hưng vận khí phát động Tuyệt Kỹ Hấp Huyết, một luồng năng lượng màu đỏ phát ra tạo thành một vòng tròn máu có đường kính mười tám thước bao xung quanh Thạch Hưng.

Rồi chàng lại lao lên dùng mòng vuốt giao chiến với con chim ưng kia. Cả hai lại quấn lấy nhau ở trên không trung, chớp mắt cái lại giao chiến một trăm mười tám hiệp không ngừng nghĩ.

Con chim ưng kia dù có b·ị c·hém đứt đầu lìa cổ thì các bộ phận b·ị c·hém ra cũng bay lơ lửng rồi quay về nối lại với cơ thể như củ.

Chính khả năng quỷ dị này khiến Thạch Hưng nhiều phen khốn đốn và bị con chim đã thương khiến cơ thể giờ đây đã xuất hiện không ích v·ết t·hương.